Chương 230 - Võ Lâm Tương Nam Mềm Yếu (2)
Tô Tín lần trước tốn 1300 điểm giá trị phản phái hối đoái Huyết Hà Thần Kiếm, hiện tại chỉ cần tốn 700 điểm giá trị phản phái có thể hối đoái Huyết Hà thần chỉ, vừa vặn còn thừa lại 320 điểm giá trị phản phái lưu lại dùng hối đoái tiêu hao phẩm.
Bảy lần rút thưởng sơ cấp không cần dùng tới, chỉ còn lại hai lần rút thưởng trung cấp, Tô Tín nói: “Trực tiếp rút ra, bỏ ô trống!”
Màn hình lớn trong không gian hệ thống bắt đầu xoay tròn, lần thứ nhất rút thăm được một bình Dưỡng Khí Đan trung cấp, hệ thống đánh giá mới nhất tinh nửa mà thôi, đối với Tô Tín hiện tại mà nói không dùng được.
Rút thưởng lần thứ hai, bàn quay dừng lại ở ô tiêu hao phẩm, trên màn hình lớn xuất hiện một hoạn quan già áo bào đỏ.
“Chúc mừng kí chủ rút ra tiêu hoa phẩm sử dụng một lần, Triêu Thiên Nhất Côn, tương ứng nhân vật Mễ Thương Khung, đánh giá đẳng cấp công pháp tam tinh nửa.”
Vẻ mặt Tô Tín cổ quái, không ngờ rút ra thái giám, thái giám chính là tồn tại khác loại trong tất cả tiểu thuyết võ hiệp.
Cao thủ trong hoàng cung mười thành có chín thành rưỡ là thái giám, Mễ Thương Khung chính là nhân vật trong Anh Hùng Thuyết Anh Hùng, là đệ nhất cao thủ nội cung, được hoàng đế tự mình ban tên Mễ Hữu Kiều, hắn kêt thành tập đoàn lợi ích với Phương Ứng Khán.
Nói Mễ Thương Khung khác loại là vì võ công cỏa hắn.
Võ công của thái giám trong tất cả tiểu thuyết võ hiệp đều thiên về hướng âm tà tàn nhẫn, chỉ có võ công như vậy mới phát huy ra tính cách vặn vẹo và thiếu thốn thân thể thái giám mà thôi..
Nhưng Mễ Thương Khung lại khác.
Hắn là đệ tử đích truyền của Trảm Kinh Đường tổng đường chủ Hoài Âm Trương Hầu, học được Phương Đao Sương Kiếm của Hoài Âm Trương Hầ và tổng kết thành ‘ Triêu Thiên Nhất Côn ’.
Luận bối phận, Mễ Thương Khung là đồng bối với Nguyên Thập Tam Hạn, Gia Cát Chính Ngã.
Biệt lão thái giám võ công âm tà ác độc nhưng Triêu Thiên Nhất Côn của Mễ Thương Khung khí thế kinh thiên, cương mãnh vô song.
Lần đầu ra tay liền đánh chết Thiên Cơ long đầu Trương Tam Phụ, uy chấn hắc bạch hai nhà, hắn dựa vào Triêu Thiên Nhất Côn khí thế kinh thiên.
Chỉ bằng vào đẳng cấp của Triêu Thiên Nhất Côn đạt tới tam tinh nửa, đã biết rõ uy lực của nó mạnh bao nhiêu.
Triêu Thiên Nhất Côn làm át chủ bài bảo vệ tính mạng đúng là không tồi, điểm không tốt duy nhất chính là vũ khí.
Trong nguyên tác Mễ Thương Khung sử dụng binh khí Triêu Thiên Nhất Côn, nhưng hiện tại người sử dụng là Tô Tín, muốn phát huy uy lực tới mức tận cùng, Tô Tín cần phải có một cây côn mới được.
Trong không gian hệ thống không thể bỏ đồ vật không thuộc hệ thống vào, Tô Tín cũng không có khả năng vì tiêu hao phẩm như vậy là chuẩn bị một cây côn.
Cho nên hắn có ý định thời điểm sử dụng Triêu Thiên Nhất Côn sẽ vào trong không gian hệ thống hối đoái một cây côn.
Cây côn bằng thép tinh đánh giá nửa tinh trong không gian chỉ cần 20 điểm giá
trị phản phái là có thể đổi.
Rời khỏi không gian hệ thống, Tô Tín xuyên qua rừng rậm Tương Nam và lên đường đi tới Thường Ninh phủ.
Cũng không biết có phải lần trước hắn giết chóc đã dọa đám đạo phủ rừng rậm Tương Nam sợ hãi run rẩy hay không, trên đường tới đây vô cùng yên ổn, ven đường không có gió thổi cỏ lay.
Đi ra khỏi rừng rậm Tương Nam, Tô Tín phát hiện có không ít võ giả đang đi lại trên đường.
Có một mình cỡi ngựa, có tốp năm tốp ba liên tục chạy tới hướng Đông Lâm phủ.
Tương Nam trừ Thường Ninh phủ đã từng là đô thành ra, diện tích Đông Lâm phủ còn lớn hơn Thường Ninh phủ gấp đôi, trước kia Đào Thiên mở võ quán tại Đông Lâm phủ.
Tô Tín tùy ý giữ một người và nói: “Tại sao trên đường có nhiều người đi tới Đông Lâm phủ thế? Tại Đông Lâm phủ xảy ra đại sự gì hay sao?”
Võ giả bị giữ lại chỉ có cảnh giới Hậu Thiên trung kỳ, mà Tô Tín tỏa ra uy áp Tiên Thiên không che giấu, thiếu chút nữa làm võ giả kia sợ hãi ngất đi.
Tên võ giả kia vội cung kính nói: “Tranh Kiếm Minh Địch Vân Phi Địch công tử ở tại Đông Lâm phủ quảng mời hào kiệt Tương Nam gia nhập dưới trướng hắn, hơn nữa lúc này trong Đông Lâm phủ còn có cường giả Nhân Bảng trẻ tuổi của Niên Bang, Nhữ Nam Thượng Quan thị, bọn họ đều nhận người tại đây, chúng ta đương nhiên phải đi tới gia nhập dưới trướng bọn họ.”
Tô Tín cau mày nói: “Bọn chúng là võ giả Trung Nguyên, các ngươi an tâm đầu nhập bọn chúng?”
Tên võ giả kia cẩn thận nói: “Vị tiền bối này, lời nói không dễ nghe, võ giả tán tu chúng ta muốn gia nhập môn phái nhưng người ta trướng mắt, hiện tại thế lực võ
lâm như Tranh Kiếm Minh tới Tương Nam mời chào nhân thủ là hiếm thấy, huống hồ Địch Vân Phi Địch công tử người ta là cao thủ thứ năm mươi bảy trên Nhân Bảng a.”
“Đi, ngươi đi đi.”
Tô Tín buông tên võ giả ra.
Hắn vẫn xem thường sức hấp dẫn của cường giả Nhân Bảng và đại phái Trung Nguyên với những tán tu này.
Căn cứ tư liệu của Thiết Vô Tình, những thế lực nhất lưu phái đệ tử tới Tương Nam tôi luyện, như vậy bọn họ sẽ ít trợ giúp.
Nếu không bên cạnh ngươi có Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư đi theo thiếp thân bảo hộ thì tôi luyện làm gì?
Có thể nói bọn họ chỉ có lẻ loi một mình đi vào Tương Nam, vài ngày qua chỉ bằng mượn thanh danh của mình tạo thành oanh động hấp dẫn nhiều võ giả Tương Nam tới đầu nhập, thanh danh có đôi khi cũng là một phần của thực lực.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt