Chương 277 - Quyết Ý Giết (1)
Nhìn thấy Chúc Trạch Phương đã muốn đối âấu với, Chúc Trạch Phương lập tức ngăn cản.
Chúc Kỳ Phương van nài khuyên nhủ: “Đại ca, Tô Tín cũng không phải dễ chọc như vậy, đối phương chính là cường giả Nhân Bảng bài danh năm mươi bốn, tuy hắn chưa tới Thần Cung Cảnh nhưng nghe nói lúc giết a Tín đã đánh chết đại trại chủ Hoa Âm sơn Tào Chính An, kẻ này chính lf võ giả Thần Cung Cảnh ah!”
Vài tên huynh đệ khác cũng khuyên nhủ.
“Đúng thế đại ca, ngươi muốn báo thù chúng ta cũng không ngăn cản, nhưng cứ xông lên liều mạng với Tô Tín là không có lợi nhất.”
“Không bằng như vậy, chúng ta tạm thời nhịn qua việc này, chờ khi có cơ hội nhất định sẽ cho Tô Tín đẹp mặt.”
Kỳ thật đám người Chúc Kỳ Phương không hiểu suy nghĩ của Chúc Trạch Phương sao? Bọn họ không muốn không công lãng phí thực lực Chúc gia trang mà thôi..
Tìm người đối phó Tô Tín dễ dàng, Chúc Trạch Phương là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, hắn cũng quen không ít cao thủ, nhưng đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự cho dù đoàn kết cũng không có khả năng xuất đầu không công vì ngươi, ngươi cũng phải có tạ lễ ah?
Bản thân Chúc gia trang không có bao nhiêu nội tình, lúc này báo thù Chúc Trạch Phương cần phải lấy bảo bối ra cũng móc rỗng Chúc gia trang.
Mặc dù bọn họ có lòng với vị trí người thừa kế nhưng bọn họ cũng không muốn đi theo Chúc Trạch Phương tử chiến với Tô Tín.
Cả Chúc gia trang chỉ có ba bốn võ giả cảnh giới Tiên Thiên mà thôi, Chúc Trạch Phương có thực lực Tiên Thiên Thần Cung Cảnh mới là lực lượng giúp Chúc gia trang đứng vững tại Hà Nam đạo.
Về sau không nói trước, hiện tại Chúc Trạch Phương mà xảy ra chuyện gì, thực lực Chúc gia trang bọn họ cũng rớt xuống ngàn trượng.
Chúc Trạch Phương đã cực hận Tô Tín nên làm sao nghe bọn họ khuyên can, hắn trực tiếp hừ lạnh nói: “Ta giết nhi tử các ngươi, các ngươi có thể chịu? Các ngươi không đi thì ta đi.”
Hắn vừa dứt lời, Chúc Trạch Phương xoay người rời đi, căn bản không cho bọn họ cơ hội phản bác.
Đám người Chúc Kỳ Phương nhìn nhau, bọn họ bất đắc dĩ lắc đầu.
Chúc Trạch Phương là người nhất ngôn cửu đỉnh trong Chúc gia trang, hắn quyết định chuyện gì không cho người khác phản bác.
Huống hồ hiện tại mọi thứ trong Chúc gia trang từ vàng bạc cho tới tài nguyên tu luyện đều nằm trong tay Chúc Trạch Phương, hắn muốn động cũng không ai có thể ngăn cản.
Nhân số đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự rất nhiều, có chừng vạn người, hơn nữa đủ tư cách tự xưng đệ tử tục gia Thiếu Lâm, lại có tu vi cảnh giới Tiên Thiên, trong cả Hán Nam đạo chỉ có vài chục người.
Chúc Trạch Phương xảy ra chuyện, trước tiên hắn sẽ đi tìm sư huynh Thiếu Lâm tự,‘ Nguyệt Nhận Đao Đoạn Thiên Nhai.
Đoạn Thiên Nhai và Chúc Trạch Phương đều xuất thân tại Hán Nam đạo, thời điểm học võ Thiếu Lâm tự cũng bái cùng sư phụ, cho nên hai người bọn họ có quan hệ thân cận, lần này hắn muốn đi báo thù Tô Tín, người đầu tiên hắn nghĩ tới là
Đoạn Thiên Nhai.
Cho dù nói thế nào võ giả Tiên Thiên Khí Hải Cảnh không quý hiếm, nhưng võ giả Tiên Thiên Thần Cung Cảnh đã là cao thủ một phương.
Trừ Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư ra, Tiên Thiên Thần Cung Cảnh đã là người mạnh nhất, cho dù trong thế lực nào cũng là nhân vật có thực quyền.
Đoạn Thiên Nhai không nghĩ thành lập gia tộc của mình, hắn cũng không am hiểu kinh doanh, may mà hắn tìm một gia tộc tam lưu làm khách khanh của người ta, mỗi tháng đều có bạc xa xỉ và tài nguyên tu luyện cung phụng, hắn chỉ phụ trách tọa trấn gia tộc, có tác dụng uy hiếp là đủ.
Chúc Trạch Phương tự mình tới tìm, Đoạn Thiên Nhai lập tức đi ra ngoài nghênh đón.
“Ha ha ha! Chúc huynh, mấy ngày nay ngươi không có tới ah, nghe nói lệnh lang gần đây đi theo một vị công tử Thượng Quan thế gia lưu lạc Tương Nam, tương lai tiền đồ vô lượng ah.
Chuyện ở Tương Nam đạo mới xảy ra ba ngày, đương nhiên không có khả năng truyền khắp nơi.
Chúc Trạch Phương nhận được tin tức nhanh như vậy, không biết có phải lương tâm Thượng Quan Ngạn Khanh áy náy hay thu mua lòng người, hắn cố ý phái người đi thông tri Chúc gia và những gia tộc môn phái có người bị Tô Tín giết chết.
Đoạn Thiên Nhai lúc này vô tình nhắc tới làm Chúc Trạch Phương thương tâm không thôi, đôi mắt đỏ rực.
“Chúc huynh, ngươi làm sao thế?”
Đoạn Thiên Nhai nhìn thấy chuyện không đúng nên nói vài câu.
Sau khi Chúc Trạch Phương nói rõ mọi chuyện với Đoạn Thiên Nhai, lập tức làm Đoạn Thiên Nhai tức giận vỗ bàn.
“Tô Tín cũng quá ngoan độc rồi! Ngươi đã lấy bảo tàng đi, thậm chí còn đánh bại đám người Thượng Quan công tử, cầm bảo cứ rời đi là được nhưng lại còn ra tay độc ác giết đám người a Tín, quả thực tàn nhẫn ác độc đến cực điểm!
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt