Chương 306 - Lần Đầu Chiến Nguyên Thần (2)
Nhưng Tô Tín lúc này không phải nhắm mục tiêu là Giác Nghiêm, mà là Chúc Ngôn Thành đang xem náo nhiệt!
Huyết Hà thần chỉ điểm ra, tơ máu như kiếm quang bắn thẳng vào Chúc Ngôn Thành.
Thục lực Chúc Ngôn Thành còn chưa tới Tiên Thiên thì làm sao có thể tránh được Huyết Hà thần chỉ của Tô Tín? Huống hồ cho dù hắn là Tiên Thiên cũng không thể tránh thoát.
Nhìn thấy Tô Tín lúc này còn to gan ra tay đả thương người khác, Giác Nghiêm lập tức giận dữ.
Hiện tại Tô Tín đã sử dụng Huyết Hà thần chỉ, Giác Nghiêm ra tay có thể đánh chết Tô Tín, Chúc Ngôn Thành cũng không sống được.
Đối với Giác Nghiêm mà nói, đương nhiên cứu người là quan trọng nhất, cho nên hắn đành phải buông tha Tô Tín và quay người cứu Chúc Ngôn Thành.
Nhưng lúc này trong mắt Tô Tín lộ ra hung quang, hắn ra tay đối phó Chúc Ngôn Thành thì hắn cũng đổi tiêu hao phẩm, vừa vặn có thể sử dụng hiện tại.
Tô Tín thu kiếm xuất đao, trong tay hắn không có đao cho nên dùng cổ tay chém ra.
Chỉ trong chốc lát hỏa diễm bộc phát giống như diệt thế, cho người ta cảm giác hủy thiên diệt địa.
Một đao vạch phá không gian, một đao phần thiên trữ hải!
Tô Tín từng thi triển Hỏa Diễm Đao ở cảnh giới Hậu Thiên nhưng hắn dùng thực lực Tiên Thiên Linh Khiếu Cảnh viên mãn thi triển ra hoàn toàn khác xa lúc còn ở cảnh giới Hậu Thiên, uy lực khác nhau một trời một vực.
“Mật Tông Hỏa Diễm Đao!”
Ánh mắt Giác Nghiêm sinh ra một tia kinh hãi, đối mặt với đao thế kinh thiên động địa, ngay cả hắn cũng có cảm giác bị hủy diệt.
Giác Nghiêm vội vàng ngăn cản, quanh người bộc phát cương khí màu vàng, hào quang màu vàng bao phủ quanh người hắn, ngay sau đó chân khí và Hỏa Diễm Đao va chạm với nhau.
Người qua đường chung quanh nhìn thấy Giác Nghiêm là võ giả Nguyên Thần Cảnh liền không tự giác tránh né xa xa mấy trăm trượng, lúc này nhìn thấy Tô Tín lại có thể giao thủ với cường giả Nguyên Thần Cảnh còn đánh ra uy thế mạnh như vậy, bọn họ lập tức trợn mắt há hốc mồm.
Qua chừng vài chục dây sao, ánh lửa biến mất, tuy Giác Nghiêm không bị Hỏa Diễm Đao của Tô Tín làm bị thương nhưng vô cùng chật vật.
Tăng y màu đỏ cháy đen, chòm râu quai nón của hắn cũng khét lẹt.
Sắc mặt Giác Nghiêm tối tăm, cũng không phải bị Hỏa Diễm Đao ảnh hưởng, mà là hắn tức giận.
Trên trán Chúc Ngôn Thành bên cạnh hắn bị Huyết Hà thần chỉ xuyên qua đầu chết tại chỗ
Trước mắt không có thân ảnh Tô Tín đâu cả, hiển nhiên hắn bị Tô Tín đùa giỡn.
Hắn đường đường võ giả Nguyên Thần Cảnh xuất thân Thiếu Lâm tự lại bị Tô Tín một võ giả cảnh giới Tiên Thiên đùa nghịch xoay vòng vòng, nếu không phải nơi này có quá nhiều người, chỉ sợ Giác Nghiêm hận không thể ngửa mặt lên trời
thét lên đầy giận dữ mới giải hận.
Giác Nghiêm muốn tiếp tục truy tung Tô Tín thì ở phương xa có một lão tăng đi tới, bước chân chỉa xuống đất, mỗi một bước vượt qua hơn mười trượng, trong nháy mắt hắn đã xuất hiện trơớc mặt Giác Nghiêm.
Nhìn thấy lão tăng xuất hiện, Giác Nghiêm vội vàng chắp tay trước ngực thi lễ nói: “Tham kiến Huyền Minh sư thúc.”
Lão tăng này này thuộc chữ Huyền của Thiếu Lâm tự, hắn là tồn tại cùng trang lứa với phương trượng Huyền Khổ Thiếu Lâm tự thế hệ này.
Hơn nữa hắn chính là thủ tọa La Hán đường Thiếu Lâm tự, là cường giả Dương Thần Cảnh, cũng là lãnh đạo trực tiếp của Giác Nghiêm.
Nhìn thấy Giác Nghiêm chật vật như thế, còn có thi thể Chúc Ngôn Thành trên mặt đất, Huyền Minh thở dài nói: “Ngươi đã giao thủ với Tô Tín? Kết quả như thế nào?”
Giác Nghiêm đỏ mặt nói: “Tô Tín quá giảo hoạt, hắn đã trốn rồi.”
Huyền Minh lại là thở dài một hơi, gương mặt nghiêm túc nói: “Giác Minh, trước kia ta nói với các ngươi thế nào? Phương trượng ra lệnh cấm ngươi xem như trò đùa sao? Hiện tại Thiếu Lâm tự chúng ta triệt để không có liên quan với đệ tử tục gia, vì sao ngươi phải xuất đầu vì bọn họ?”
Giác Nghiêm trầm mặc chốc lát nói: “Ta không có xuất đầu vì bọn họ, lệ khí của Tô Tín quá nặng, thủ đoạn tàn nhẫn, tâm tư ác độc, huống hồ hắn là võ giả tán tu, đã có manh mối đi lên con đường tà đạo, ta muốn mang hắn về Trấn Ma tháp, bằng không khó bảo toàn tương lai hắn làm ác.”
“Hồ đồ!”
Huyền Minh chỉ vào Giác Nghiêm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói: “Ít dùng bộ dạng này gạt ta, Tô Tín có thể giống những người khác sao?”
“Hắn mới qua tuổi hai mươi đã có thể đứng top ba mươi Nhân Bảng, chính là nhân vật thiên kiêu thế hệ trẻ trong võ lâm, tương lai không có ngoài ý muốn chắc chắn sẽ thành một trong những cường giả Nguyên Thần.”
“Nếu lần này ngươi đánh chết hắn cũng bỏ đi, nhưng ngươi lại để cho hắn trốn thoát, từ đó càng chứng minh Tô Tín ưu tú và khó chơi.”
“Sau lần này Tô Tín nhất định sẽ hận Thiếu Lâm tự rất sâu, ngươi dẫn đại địch như thế cho Thiếu Lâm tự chúng ta, ngươi còn không biết tội hay sao?”
Giác Nghiêm lại mạnh miệng nói: “Hắn chỉ là Tiên Thiên Linh Khiếu Cảnh mà thôi, có thể gây ra sóng gió gì? Cùng lắm ta lại ra tay một lần, lần này nhất định có thể giết hắn.”
Huyền Minh lắc đầu thở dài nói: “Ngươi còn không hiểu ý ta hay sao? Tô Tín cảnh giới Tiên Thiên đã có thể làm ngươi chật vật như thế, chờ hắn đến Nguyên Thần Cảnh, hai người các ngươi ai thắng ai thua còn không biết đâu.”
“Huống hồ hắn có thể đào thoát khỏi tay ngươi một lần, liền có thể đào thoát lần thứ hai.”
“Hơn nữa theo ta được biết, lần này Tô Tín được Giang Nam hội mời nên chuẩn bị đi Giang Nam.”
“Chờ Tô Tín thành danh tại Giang Nam hội, hành động của Thiếu Lâm tự chúng ta hôm nay có khác gì chèn ép tiểu bối? Có phải bị người ta chê cười hay không?”
“Giác Nghiêm, lần này ngươi gây ra chuyện quá lớn, vi phạm lệnh cấm của phương trượng không tính, còn ném thể diện Thiếu Lâm tự, theo ta về chùa nhận phạt.”
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt