Hệ Thống Trò Chơi Sinh Hoạt (Dịch)

Chương 23: Lão Gia Tử Về Quê

Mãi cho đến khi lão gia tử về quê, Giang Phong cũng chưa thể nào làm ra được một đĩa đồ ăn làm ông cụ vừa lòng.

Giang Vệ Quốc là về quê trước kế hoạch, cách ngày Giang Phong khai giảng còn có ba ngày nữa, lý do rất đơn giản, ông cụ không yên tâm mấy con heo bảo bối mà ông nuôi dưỡng kia.

“Cha, mấy con heo kia mẹ sẽ chiếu cố mà, cha cứ yên tâm ở lại đi! Nếu mà nhà chú ba ở không thoải mái thì cha có thể tới nhà con.” Giang Kiến Đảng ở nhà ga ý đồ giữ người lại, nghĩ đến ngày lành được ăn đồ ăn ông cụ nấu mỗi ngày sắp qua đi, nước mắt liền đảo quanh hốc mắt.

“Không được không được, mẹ con làm sao nấu cơm heo chứ, cha đã xem ảnh chụp hôm qua bà ấy gửi cho cha rồi, heo đều bị bà ấy nuôi gầy rồi.” Giang Vệ Quốc đau lòng lấy di động ra triển lãm cho Giang Kiến Đảng tấm ảnh kia, bị hình ảnh ba cái đầu heo trắng trẻo mập mạp mạnh mẽ đập vào mắt, “Chúng nó không ăn thân thủ nấu cơm heo của cha thì không quen đâu.”

Giang Kiến Đảng trên mặt bị thịt chen đầy xẹt qua hai hàng nước mắt.

“Tiểu Phong, đi trường học liệu liệu mà luyện tập hẳn hoi cho ông, đừng có mà bỏ bê đấy. Ông khoảng thời gian trước xem tin tức sinh viên các cháu không phải thích ở trong ký túc xá nấu ăn sao? Học tập nhiều chút, không có việc gì thì nhất thiết phải luyện đao luyện muỗng đấy nhé.” Giang Vệ Quốc nói xong, liền xách theo một đống dụng cụ cắt gọt ông cụ mới mua sắm được xách về quê.

“Tiểu Phong, học nấu ăn cho tốt vào đấy, không nên cô phụ sự dạy dỗ của ông nội cháu.” Giang Kiến Đảng lau nước mắt.

Giang Phong:……

Hắn nếu là dám ở trong ký túc xá xào rau không nói cái khác, quản lý ký túc chính là người thứ nhất cắt hắn.

Phỏng chừng còn phải sử dụng lăn đao, cắt thành mười mấy hai mươi khối.

Trường của Trần Tú Tú khai giảng sớm hơn hai ngày so với Giang Phong, cô ấy định ngày hôm sau sẽ mua vé máy bay. Vì tỏ vẻ đối với hàng xóm cũ khai giảng cũng không tha, cũng là để càng tiện kiếm thêm điểm giá trị kinh nghiệm, Giang Phong tự mình làm một bàn đồ ăn để chia tay Trần Tú Tú.

Đối với đồ ăn Giang Phong làm hai vợ chồng Giang Kiến Đảng không có hứng thú, Giang Kiến Đảng tự mình nấu ăn tuy trình độ không chuẩn nhưng vẫn còn cao hơn Giang Phong một chút. Ăn hơn mười ngày cơm do lão gia tử tự mình động thủ ,đồng chí Vương Tú Liên cũng tỏ vẻ coi thường con trai tự tay xuống bếp làm đồ ăn, lấy lý do đồng chí Giang Kiến Khang trong tiệm bận rộn nên bà phải đi hỗ trợ.

Lúc mà lão gia tử ở đây cũng không thấy trong tiệm có bao nhiêu bận rộn, lão gia tử vừa đi cái trong tiệm liền không thể hiểu được mà bận rộn hẳn.

Khách hàng tới nhấm nháp tay nghề của Giang Phong tay nghề chỉ có một mình Trần Tú Tú.

Năm món mặn một món canh, tất cả đều là món ăn hàng ngày.

Súp lơ xào, trứng xào cà chua, cải thảo xào dấm, dưa chuột thái lát, canh trứng rong biển cùng một tô tôm nấu dầu khó nhất.

Nhìn thì cũng không tồi, bởi vì có trò chơi cung cấp cho ghi chú, Giang Phong biết trong sáu món này thì dưa chuột thái lát là tốt nhất, , trứng xào cà chua không cẩn thận bỏ hơi nhiều muối.

Rốt cuộc mười mấy ngày nay đao công cũng không phải là luyện không!

Trần Tú Tú tinh mắt vô cùng, đũa đầu tiên đã hướng về phía dưa chuột thái lát.

Đem một đoạn ngắn dưa leo bấm gãy, để vào trong miệng.

“Đinh, đạt được 3 điểm giá trị kinh nghiệm.”

Giang Phong:……

Em thay đổi rồi, lúc trước em ăn có hai hạt bắp đều sẽ cho anh tận 9 điểm kinh nghiệm cơ mà.

Bị Giang Vệ Quốc nuôi nấng hơn mười ngày miệng Trần Tú Tú cũng rõ ràng đã khó chiều hơn rồi, mỗi món đều chỉ cho một hai điểm giá trị kinh nghiệm, học theo đồng chí Giang Kiến Khang bủn xỉn, không còn phong phạm lúc trước uống một ngụm cháo đều cho ba mươi mấy điểm giá trị kinh nghiệm nữa rồi.

Trần Tú Tú đại học ở tỉnh S thành phố S, vật giá leo thang ngay cả thành phố A cũng không theo kịp.

Suy xét đến nhân dân tỉnh S khẩu vị khác biệt, Giang Phong nhịn đau đưa cho cô một vại tương ớt do lão gia tử tự mình yêm.

Trần Tú Tú vui mừng lấy tương ớt trộn với cơm ăn nốt chỗ cơm còn lại.

Đã mất một vại tương ớt còn không được điểm kinh nghiệm Giang Phong tâm tình đau đớn bi thống click mở giao diện thuộc tính.

Họ tên người chơi: Giang Phong

Cấp bậc: 4 ( 600/600 ) 【 Có thể thăng cấp: Có / Không 】

Giá trị kinh nghiệm còn lại: 1

Kỹ năng: Giám định ( sơ cấp ): Người chơi chỉ có thể lấy được một số thông tin cơ bản

Nấu cháo ( trung cấp ): Người chơi chỉ có thể nắm được một ít tỉ lệ thành phần chính xác và độ lửa cơ bản

Nhiệm vụ chính:

1.【Cửa hàng nhỏ tiến công】 làm cho mức độ nổi tiếng của quán cơm Kiện Khang ở Đại học A đạt tới 100. Tiến độ nhiệm vụ (0/100)

Gợi ý nhiệm vụ: Danh tiếng là chìa khóa để phát triển một nhà hàng mới, mức độ nổi tiếng đạt được giới hạn trong giáo sư và sinh viên đại học A.

Phần thưởng nhiệm vụ: Không biết

Nhiệm vụ phụ: Có

【 Tâm nguyện của mẹ 】 Vương Tú Liên vẫn luôn hy vọng mình có thể có một cô con dâu dáng người thon thả lại dịu dàng khéo hiểu lòng người, người chơi hãy hoàn thành tâm nguyện của mẹ, tìm được một cô bạn gái dịu dàng khéo hiểu lòng người dáng người lại thon thả, mảnh mai. 【 lựa chọn: Có / Không 】
Nhiệm vụ ẩn: ( Có thể kích phát dưới tình huống đặc thù )

【 truyền đạo thụ nghiệp 】: phiền não lớn nhất đời này của Giang Vệ Quốc chính là sinh năm đứa ăn hại không thể kế thừa tay nghề của ông cụ, năm đứa ăn hại lại sinh thêm bốn đứa ăn hại nhỏ. Làm ra một món ăn có thể được Giang Vệ Quốc phê duyệt, tiến độ nhiệm vụ ( 0/1 )

Gợi ý nhiệm vụ: Giang Vệ Quốc sắp bước vào tuổi nghỉ hưu, bức thiết yêu cầu có một truyền nhân có thể làm cho đồ ăn Giang gia phát dương quang đại, người chơi có thể thỉnh giáo Giang Vệ Quốc, thông qua chỉ đạo của ông ấy để hoàn thành nhiệm vụ.

Nhiệm vụ khen thưởng: Không biết

Thành tựu: không

Danh hiệu: Không

Đạo cụ: Không

Đánh giá: Một tân thủ thiếu kinh nghiệm

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất