Giang Phong tối nay đã được thưởng thức một chút những dòng văn thơ lai láng của Vương Hạo rồi, dùng câu dùng từ rất chi là buồn nôn, ý đồ thổi phồng rõ ràng đến mức làm hắn cũng ngại không dám nhấn like.
Cuối cùng vẫn là không cẩn thận trượt tay, nhấn vào nút thích.
Giang Kiến Khang đã định được nhà cung ứng nguyên liệu rau dưa và thịt gia cầm xong xuôi rồi, kế hoạch ban đầu là ngày kia khai trương, nhưng mà bây giờ hết thảy đều thuận lợi, giữa trưa mai là có thể buôn bán bình thường.
Giang Phong nghĩ nghĩ, biên tập một trạng thái mới trên vòng bạn bè.
Quán cơm Kiện Khang ở phố mỹ thực đông lộ ngày mai khai trương giảm giá, Sinh viện đại học A chụp ảnh check in được hưởng ưu đãi 10%.
Tắt máy, ngủ.
Ngày mai còn một trận chiến ác liệt phải đánh đây.
Cửa hàng mới khai trương ngày đầu tiên, lưu lượng khách thông thường đều rất lớn.
Giang Kiến Khang tự tay treo lên tấm bảng hiệu đỏ thẫm, thành công hủy diệt hơn phân nửa thiết kế trong tiệm của Giang Tái Đức.
Bất kể là do tò mò hay là ham giá đặc biệt rẻ khi khai trương cửa hàng mới, đều sẽ có tân khách bước vào cửa hàng.
Sáng sớm ngày hôm sau, Giang Phong đã đi đến trong tiệm hỗ trợ rửa rau xắt rau, Vương Hạo biết trong tiệm nhà Giang Phong không mướn người, sợ bọn họ vội vàng luống cuống, cũng gia nhập làm nghĩa vụ hỗ trợ.
Thành phố A giá hàng hóa cao, quán cơm Kiện Khang giá đồ ăn cũng không hề rẻ, so với những món ăn bình thường ở quán cơm nhỏ quanh đây phải cao hơn 30%, những món chính giống giò heo linh tinh càng là phải ngang với nhà hàng.
Đồng chí Giang Kiến Khang trước nay đểu không trông cậy vào ngày đầu tiên sẽ có người đến gọi món chính, người một nhà ở phòng bếp vội đến khí thế ngất trời, chuẩn bị xong xuôi những nguyên liệu thường dùng cho món cơm rang.
Đồng chí Vương Tú Liên rửa rau, Vương Hạo đi theo bà làm trợ thủ, Giang Phong cùng Giang Kiến Khang phụ trách xắt rau, phân công đâu vào đấy.
Hành tây cắt khúc, hành lá xắt nhỏ, tép tỏi lột vỏ đập dập, cà rốt thái sợi, dưa leo xắt đều, củ cải trắng cắt miếng, ớt cay thì băm ra……
Đồ ăn khác nhau thì kiểu thái khác nhau, thái rau dưa dùng dao khác với thái thịt, hương vị khác nhau thì không thể cùng chung một dao, đây là thói quen xắt rau của người Giang gia. Cùng là đầu bếp nhưng có người chỉ cần một hai con dao thuận thay là được, Giang Kiến Khang có mười mấy con, Giang Vệ Quốc càng là có hẳn một giá dao chuyên dụng.
Dùng cách nói của bà nội Giang Phong – Lưu Liên Hoa mà nói, chính là quá chú trọng tiểu tiết.
Thật đúng là chú trọng tiểu tiết, nhưng ở trong mắt Vương Hạo – một người ngoài nghề thì chính là phong phạm của bậc đại sư.
Giang Phong phụ trách rau dưa, Giang Kiến Khang phụ trách thái thịt, đao pháp của hai cha con cùng một tông môn nòi giống, thủ pháp mỗi người mỗi vẻ nhưng Vương Hạo thì thấy là cùng một dạng, ổn - chuẩn - nhanh. Thịch thịch thịch thịch thịch, rất nhanh hai cha con đã có cả núi nguyên liệu nấu ăn chất đầy trên chiếc đĩa đặt cạnh cái thớt.
Vương Hạo lấy di động ra quay một đoạn video, phát vào trong vòng bạn bè, làm một lần quảng cáo tuyên truyền cuối cùng trước khi khai trương.
Trong đầu Giang Phong lại đang không ngừng vang lên âm thanh thông báo của trò chơi.
“Đinh, đạt được 1 điểm thuần thục đao công.”
“Đinh, đạt được 1 điểm thuần thục đao công.”
“Đinh, đạt được 1 điểm thuần thục đao công.”
……
Nếu đây là một giao diện trò chơi, trên đỉnh đầu Giang Phong lúc này nhất định đã cuồn cuộn không ngừng bay ra chữ mức độ thuần thục +1+1+1.....
10 giờ, chính thức mở cửa buôn bán.
Giang Phong làm một cái bảng ở cửa, khai trương cửa hàng mới, mỗi vị khách bước vào cửa hàng đều được tặng một ly nước ô mai.
Nước ô mai là đồng chí Giang Kiến Khang tối hôm qua nấu, ô mai, sơn tra, trần bì, cam thảo, hoa quế gì đó đều dùng nguyên liệu tốt nhất ngâm, ướp lạnh trong tủ lạnh một đêm, mát lạnh giải nhiệt vô cùng.
Bàn khách thứ nhất là bạn học cùng câu lạc bộ với Giang Phong.
Câu lạc bộ cờ tướng của Giang Phong đã có bốn người đến trường sớm, đều đến đủ cả không thiếu một ai, trong đó có hai người ngày hôm qua còn ăn dưa chuột thái lát Giang Phong làm.
Bốn người cố ý chọn một bàn bốn người cạnh cửa sổ, để tiện cho người bên ngoài có thể thấy được trong tiệm cũng có khách.
Thực đơn đều ở trên tường, giá cả cũng ở bên cạnh món ăn, bốn người nhìn thực đơn và giá đồ ăn, đều có chút chần chờ.
Giá cả này, thật sự là có hơi cao.
“Phong ca.” Khâu Thần cùng Giang Phong quan hệ tốt nhất, nói chuyện cũng không có nhiều băn khoăn như vậy, “Cho dù bác trai bác gái vì mở cửa hàng mượn không ít tiền, nhưng mà giá đồ ăn đặt cao như vậy, khả năng……”