Hệ Thống Trò Chơi Sinh Hoạt (Dịch)

Chương 46: Đề Nghị

Mấy ngày kế tiếp, Giang Phong tối nào cũng sẽ nấu cháo xong, bỏ vào thùng xốp giữ nhiệt, ngày hôm sau nhờ Quý Nguyệt giao cho giáo sư Lý. Quý Nguyệt vẫn luôn không rõ nội tình, cho rằng cháo là Giang Kiến Khang nấu.

Ngay từ đầu Giang Phong cũng không tín nhiệm thùng xốp giữ nhiệt của trò chơi lắm, nhìn qua chỉ là một cái thùng xốp bình thường mà thôi, nhưng không nghĩ tới nó thế mà thật sự có công năng giữ ấm giữ tươi thần kỳ, đồ ăn bỏ vào đó mặc kệ là bao lâu, tới lúc lấy ra đều sẽ không có thay đổi gì, quả thực là hack của khoa học công nghệ mà.

Cũng là tin mừng cho ngành giao đồ ăn.

Tài khoản chính thức mà Trương vệ làm đã hoàn thành, hắn tay cầm tay chỉ dạy Giang Phong cách hoạt động, còn cố ý phát trong vòng bạn bè tuyên truyền trang đặt hàng này cho Giang Phong, ngặt nỗi hiệu quả vẫn không được như mong muốn.

Tuy rằng Quý Nguyệt mỗi lần vào lúc khách hàng gọi món đều sẽ đề cử mọi người quét qua theo dõi tài khoản chính thức, ở trên bàn cũng dán mã QR của tài khoản, nhưng vẫn không có hiệu quả gì.

Các bạn học cùng lớp thật ra rất cố gắng tương trợ, mỗi người đều theo dõi tài khoản chính thức này, còn có không ít người hỗ trợ chuyển phát tuyên truyền, trở thành quân chủ lực của cơm hộp. Nhưng đã ba ngày trôi qua, số lượt theo dõi khó khăn lắm mới được quá nửa.

Mỗi một nhiệm vụ của Giang Phong dường như đều lâm vào bình cảnh, không có tiến triển gì.

Khó có được thứ bảy nhàn rỗi, cuối tuần sinh viên đại học A phần lớn đều ngây người trong ký túc xá không muốn nhúc nhích, dựa vào cơm hộp mà sống, việc buôn bán trong tiệm ít đi rất nhiều, mọi người cũng đều rơi vào trạng thái thanh nhàn.

Tuần sau chính là ngày chiêu tân của câu lạc bộ, CLB Cờ tướng bởi vì nhân số không đủ hoạt động nên phòng cũng chưa xin được, kinh phí thì chỉ có một chút ít ỏi đáng thương, hơn nữa nếu năm nay lại không lừa được người mới nữa, chỉ sợ sẽ bị hội sinh viên vô tình giải tán thôi.

Không có phòng hoạt động thì tự mình sáng tạo ra. Dù sao cuối tuần trong tiệm không có mấy ai, nhóm thành viên của CLB Cờ tướng tề tụ lại, thương lượng xem tuần sau chiêu tân thì nên dùng phương thức sáng tạo khác người nào để hấp dẫn ánh mắt của mấy em gái em trai.

CLB Cờ tướng bao gồm cả Giang Phong cùng với Lưu Thiến năm nay vừa gia nhập thì tổng cộng có chín người, hôm nay tề tụ ở lầu hai quán cơm Kiện Khang không thiếu một ai, ngay cả chủ tịch tiền nhiệm Quý Nguyệt cũng bởi vì lo lắng cho tương lai của CLB Cờ tướng mà gia nhập vào đây thảo luận.

“CLB chúng ta khi nào thì có thêm một người thế? Bạn học, bạn học chuyên ngành gì vậy?” Hà Giai Tuệ là sinh viên hệ mỹ thuật năm tư, theo lý mà nói thì hẳn phải rút khỏi CLB rồi mới đúng, là bởi vì cờ tướng vẫn chưa kiếm được người mới nên mới chậm chạp chưa rút lui khỏi câu lạc bộ.

“Em là Lưu Thiến khoa tiếng Trung năm hai.” Lưu Thiến hồi còn học năm nhất không tham gia câu lạc bộ nào, lần đầu tiên tham gia cái gọi là hoạt động của CLB còn cảm thấy khá mới mẻ.

Hà Giai Tuệ là đàn em cùng khoa với Quý Nguyệt, đối với cờ tướng nhận thức giới hạn trong mã đi hình chữ nhật, tượng đi hình vuông, xe đi thẳng tắp, năm đó hoàn toàn là bị Quý Nguyệt lừa dối mà gia nhập.

“Chị Hà, chị cũng quá không quan tâm đến hướng phát triển của câu lạc bộ mình rồi đấy.” Khâu Thần làm phó chủ tịch, cảm thấy hẳn là vào lúc này mình phải đứng ra nói hai câu mới được, “Câu lạc bộ chúng ta có thêm thành viên mới, chuyện lớn như vậy mà chị cũng không biết, lúc trước không phải em đã tag toàn bộ thành viên trong thông báo ở nhóm chat rồi sao? Còn nữa, anh Trần, Chị Triệu, cửa hàng nhà Phong ca khai trương, nhưng mà đây hẳn là lần đầu tiên mấy người đến đây đúng không?”

Triệu Lâm Linh bị điểm danh, buông di động xuống.

Cô và Trần Mạnh Hành cũng là sinh viên năm tư, hai người đều học khoa pháp luật.

“Bọn chị cũng muốn đến cổ động chứ, nhưng mà năm tư thực tập, thật vất vả mới tìm được văn phòng luật sư, mỗi ngày đều phải tăng ca đến nỗi tóc còn sắp rụng hết, làm gì có thời gian mà chạy ra ăn cơm!” Triệu Lâm Linh không khỏi kêu oan cho chính mình.

“Đúng vậy, chị đây không phải đang bận tìm chỗ thực tập sao!” Hà Giai Tuệ cũng vì chính mình kêu oan.

Hà Giai Tuệ vừa dứt lời, Giang Phong cùng Quý Nguyệt liền đã bưng nước ô mai đi lên, nước ô mai là vừa lấy trong tủ lạnh ra, trên cái cốc còn bám hơi lạnh, xứng với nước ô mai màu hổ phách có vẻ rất ngon miệng.

“Chị Hà tìm được chỗ thực tập rồi à?” Giang Phong rót cho cô nàng một ly nước ô mai.

“Làm gì có đâu, sinh viên nghệ thuật bọn chị còn chưa tốt nghiệp đã thất nghiệp rồi!” Hà Giai Tuệ tiếp nhận nước ô mai, há mồm uống một hơi, ánh mắt lập tức sáng lên, gấp không chờ nổi nuốt xuống.

“Oa, đàn em, nước ô mai của cửa hàng nhà em mua ở đâu vậy? Nhãn hiệu gì thế? Uống ngon thật, chị cũng phải đi mua mới được!”

“Cha em nấu.” Giang Phong cùng Quý Nguyệt đưa nước ô mai cho mọi người.

“Cảm ơn chủ tịch.” Lưu Thiến vô cùng sung sướng tiếp nhận nước ô mai.

“Mấy đứa thương lượng ra kết quả gì rồi? Câu lạc bộ mà không có nổi mười hai người thì sẽ giải tán luôn cho rồi.” Quý Nguyệt hỏi.

“Không đâu, đàn chị, chị cũng đừng nóng vội! Xe đến trước núi ắt có đường, thật sự không được thì chị để mấy đứa nó đi đến khoa của mình lừa dối lấy đôi người, nhỡ đâu lừa dối được thật thì sao? Chị xem, bây giờ còn chưa bắt đầu chiêu tân đâu, bọn nó không phải đã lừa dối được Lưu…… Lưu học muội tới rồi sao!” Hà Giai Tuệ có vẻ cực kỳ Phật hệ, mấy ngụm đã uống sạch nước ô mai rồi, “Đàn em, lại thêm một ly nữa đi!”

“Lạnh, em uống ít thôi!” Quý Nguyệt chỉ có thể đem ánh mắt hướng về phía Trần Mạnh Hành thoạt nhìn có vẻ đáng tin cậy, “Mạnh Hành, lúc trước Giang Phong cùng Khâu Thần đều do em chiêu về, em nói xem năm nay nên chiêu tân như thế nào.”

“Không còn nước ô mai, chị có uống chè đậu xanh không?” Giang Phong hỏi.

Hà Giai Tuệ liên tục gật đầu, Lưu Thiến vội vàng nói: “Chủ tịch, em cũng muốn!”

Giang Phong đi xuống lấy chè đậu xanh cho hai cô nàng.

“Phát truyền đơn đi, thật sự không được thì cứ làm như Giai Tuệ nói ấy, đi đến khoa mình kéo người, tân sinh viên ấy mà, không hiểu biết tình hình đâu, có thể lừa một người thì được một người, đến lúc đó lại nói với bọn họ là qua ba tháng mới được rút khỏi CLB.” Trần Mạnh Hành cũng không có biện pháp gì cả.

“Ý kiến hay!” Hà Giai Tuệ, Quý Nguyệt cùng Triệu Lâm Linh trăm miệng một lời.

Ma mới Lưu Thiến trợn mắt há hốc mồm.

“Cái kia, kia sao lại không thể dùng một ít phương thức tuyên truyền bình thường ấy, tỷ như nói nói với mọi người là thành viên CLB Cờ tướng ăn cơm ở quán cơm Kiện Khang sẽ được giảm giá 10%, còn có phúc lợi của câu lạc bộ, như là miễn phí nước ô mai, chè đậu xanh gì đó này.” Lưu Thiến hỏi.

“Sao có thể có người vì được giảm giá 10% mà đi gia nhập một câu lạc bộ không hề có ý nghĩa, không có tiền lại không thể thêm điểm được chứ, Đại học A có quy định mỗi người chỉ có thể gia nhập một CLB thôi.” Lưu Tử Hiên nói.

Lưu Thiến yên lặng nhìn hắn.

Lưu Tử Hiên đột nhiên đứng hình, như trúng đòn nghiêm trọng.

Vẫn luôn ở trạng thái hồn còn một nửa, Triệu Dương cùng Triệu Vũ cũng đồng thời nhìn về phía Lưu Thiến.

“Sao… Làm sao vậy?” Hà Giai Tuệ có chút mê mang, không rõ sao tự nhiên không khí lại trở nên an tĩnh vậy.

“Đàn em Lưu của chúng ta chính là vì ưu đãi 10% mà tiến vào CLB Cờ tướng đó nha!” Khâu Thần đột nhiên vỗ bàn một cái.

“Ăn ngon đến vậy sao?” Hà Giai Tuệ vẻ mặt không thể tin tưởng.

“Thật sự ăn ngon như vậy đấy.” Quý Nguyệt nghiêm túc gật đầu, vừa lúc Giang Phong đã bưng chè đậu xanh lên đây, Quý Nguyệt nhìn Giang Phong, vẻ mặt vui mừng, “Giang Phong, chị đã biết lúc trước chị không có nhìn lầm cậu rồi mà, đem CLB Cờ tướng giao cho cậu quả nhiên là quyết định đúng đắn!”

“Gì?” Giang Phong vẻ mặt mê mang.

“Cố lên, tương lai của CLB Cờ tướng dựa cả vào cậu!” Quý Nguyệt vỗ vỗ vai Giang Phong.

Khâu Thần nói lại đề nghị của Lưu Thiến cho Giang Phong một chút, Giang Phong sau khi nghe xong ngẩn người, nói: “Xin lỗi, tôi đi WC đã.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất