"Phàm thể có lực lượng vượt xa thần thể, tin tức này truyền ra chắc chắn sẽ lật đổ toàn bộ tu tiên giới!"
"Diệp Tiêu Dao có thể được coi là vạn cổ đệ nhất nhân trong Thức Tỉnh cảnh!"
Côn Luân thánh tử giơ lên Lưu Ảnh thạch nói ra, hắn kích động đến mức cầm không chắc.
“Bất cứ tin tức nào so với tin tức này cũng đều quá mức mờ nhạt!”
"Diệp Tiêu Dao đã phá vỡ vạn cổ thiết luật, nếu như hắn có thể bước lên con đường tu hành thì sẽ có phong thái cỡ nào?"
"Ta thậm chí còn cảm thấy đám thần thể, đạo thể, vương thể kia đều không phải mạnh nhất, mà phàm thể mới là mạnh nhất!"
Sự đả kích mãnh liệt này làm cho tất cả mọi người của tứ đại thánh địa có loại ảo giác nhìn lên núi cao. Sự kiêu ngạo của bọn hắn vào giờ phút này đã bị giẫm cho nát vụn.
“Hẳn là Diệp Tiêu Dao đã tu luyện công pháp đặc thù gì đó nên mới đúc được lực lượng khủng bố như hiện tại. Hắn còn chưa ngưng tụ chân khí, cho nên vẫn không thể bước vào con đường tu hành.” Có thiếu niên thiên kiêu không thể tiếp nhận nổi hiện thực này mà tự an ủi chính mình.
“Nhưng nếu như Diệp Tiêu Dao thật sự có thể đi lên con đường tu hành, vậy tương lai hắn sẽ rất đáng sợ.”
“Ngươi đừng quên Diệp Tiêu Dao có ngộ tính nghịch thiên, hiện tại hắn chỉ mới thi triển quyền pháp cơ sở, thân pháp của hắn còn đạt tới cảnh giới thần dị, uy lực có thể so với huyền giai thần thông.” Thần Kiếm thánh tử Nguyên Cảnh đôi môi có chút khô khốc, nói.
Trong mắt hắn là hình ảnh Diệp Tiêu Dao đang điên cuồng tàn sát yêu thú như vào chỗ không người.
“Hai loại thần dị chi tượng đan xen lẫn nhau chính là thần thông cơ sở của cảnh giới thần dị. Đây là cảnh giới mà ta luôn tưởng là chỉ có trong truyền thuyết, không nghĩ tới nó vậy mà có thật.”
Các thiếu niên thiên kiêu lúc này mới kịp phản ứng, trong lòng càng thêm kinh hãi.
Cảnh giới xuất thần nhập hóa còn hiếm thấy chớ nói chi là cảnh giới thần dị.
Trước mắt mà nói mỗi vị thánh nhân của các thánh địa cũng không thể làm được.
“Kí chủ rơi vào bên trong sát đạo, hiểu rõ chân lý của sát đạo, sáng tạo ra bí thuật Huyền giai đỉnh cấp《 Sát Tự Quyết 》.”
"Sát Tự Quyết: có thể tăng lên ba thành chiến lực, điều kiện kích hoạt duy nhất là thân hãm bên trong tuyệt cảnh."
Diệp Tiêu Dao cả người đẫm máu, bên tai hắn bỗng nhiên vang lên âm thanh hệ thống nhắc nhở, hắn phục hồi lại tinh thần, hai mắt hiện lên vẻ hiểu ra.
Lúc này trước mắt Diệp Tiêu Dao đã sớm rỗng tuếch vì một mảng lớn yêu thú đã sợ hãi lui về phía sau, điên cuồng bỏ chạy.
Ước chừng hắn đã chém giết gần một ngàn con yêu thú, triệt để đánh tan ác niệm của đám yêu thú, để cho bọn chúng sợ hãi rút đi.
Trong mắt đám yêu thú Diệp Tiêu Dao chính là một tên quái vật có lực lượng khủng bố.
“Ta lại sáng tạo ra một môn công pháp rồi! Không tệ a!” Diệp Tiêu Dao nhếch miệng cười nói.
Từ sau khi tiến vào Huyết Quật hắn đã liên tục sáng tạo ra hai môn công pháp. Lần này so với lúc hắn ở tại Thánh Địa Thái Huyền có hiệu suất cao hơn rất nhiều.
Điều này làm cho hắn hiểu ra một quy luật, đó là ngoại trừ xem qua các loại điển tịch, phương pháp nhanh nhất là tự mình thể nghiệm các loại tạo hóa cho dù là chiến đấu.
Chỉ có như thế thì hắn mới có thể lĩnh ngộ ra thiên địa đại đạo, từ đó mới sáng tạo được công pháp.
Chờ sự kiện này kết thúc ta sẽ lập tức trở lại Thánh Địa Thái Huyền rộng truyền công pháp mới này!
Mấy vạn đệ tử tu luyện mấy chục môn thậm chí hơn trăm môn công pháp, vậy phần thưởng mà ta nhận được sẽ mạnh hơn tạo hóa của Huyết Quật mấy lần!
Diệp Tiêu Dao vô cùng phấn chấn, thầm nghĩ.
…
“Tiểu sư thúc!”
“Tiểu Tổ!”
Thái Huyền thánh tử và tiểu Kim Cương đi tới, kích động hô lên.
Lúc ở đại điện bọn hắn chỉ có thể tính sơ qua thực lực của Diệp Tiêu Dao, hiện giờ tận mắt nhìn thấy vẫn là còn đánh giá thấp.
…
“Thực lực này đã có thể phân cao thấp cùng với tuyệt đại yêu nghiệt rồi!”
“Không nghĩ tới Thánh Địa Thái Huyền lại có tàng long ngọa hổ, ta thật sự là mở mang kiến thức!”
"Lấy phàm thể nghịch thiên, tương lai chinh chiến ma đạo, ta và ngươi sẽ trở thành chiến hữu kề vai chiến đấu!"
Bồng Lai thánh tử tán thưởng Diệp Tiêu Dao từ đáy lòng.
Đám thiên kiêu của Bồng Lai tiên đảo ở phía sau nghe vậy liền giật mình.
Bọn họ chưa từng thấy qua Bồng Lai thánh tử tán thưởng một người như thế.
Diệp Tiêu Dao nhìn xem mấy cỗ thi thể của chính đạo mà thở dài.
Bên phía Thái Huyền thánh tử cũng có hai người bị trọng thương, đã ăn vào đan dược, trong chốc lát không cách nào khôi phục thực lực.
“Aiii, trong thí luyện Huyết Quật những tiên hiền kia cũng đã chết trong tay ma đạo như vậy.” Nguyên Cảnh đau lòng nói ra.
“Sớm muộn gì ta cũng sẽ tiêu diệt đám gia hỏa ma đạo đã đánh mất nhân tính này!” Cơ Tiên Vận nghiến răng nói.
Từ xưa đến nay số người chết trong tay ma đạo là quá nhiều, không chỉ có mỗi chính đạo.
Cũng có người bình thường bị những tên ma đạo muốn tu luyện nhanh mà mất mạng, thậm chí còn bị bọn hắn luyện hồn luyện phách.
“Ma đạo dám ám hại chúng ta thì bọn hắn tất nhiên sẽ phải trả cái giá thật lớn! Đi!”
Diệp Tiêu Dao và các thiếu niên thiên kiêu chính đạo thu hồi mấy thi thể kia rồi sải bước tiếp tục lên núi.
Lần này địa vị của Diệp Tiêu Dao rõ ràng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Từ đứa nhỏ mờ nhạt hắn đã nhảy lên trở thành thủ lĩnh của tất cả thiên kiêu chính đạo, chỉ có Bồng Lai thánh tử mới có thể cùng hắn so sánh.
Thậm chí đám thiên kiêu chính đạo này còn theo bản năng xem nhẹ tuổi tác của Diệp Tiêu Dao, không cho rằng hắn chỉ mới tám tuổi.