Chương 28 - Bác Sĩ! Tôi Đến Tái Khám!
Bởi vì bệnh trạng chủ yếu của Trương Hiền Lượng chính là thận tinh khuy hư (chỉ thận tinh thiếu hụt, tủy hải trống rỗng, phát dục chậm chạp, chưa già đã yếu, tứ chi yếu ớt, không dùng được lực, là một loại hội chứng) , đờm ngăn trở tinh thất (1), cho nên Trần Khánh mới kê cho đối phương đơn thuốc thanh ứ tiết nhiệt (trừ đi phần lắng đọng, thoát nhiệt ra ngoài), ích thận nhiếp tinh cố bản (bổ thận, dưỡng tinh, làm vững chắc căn nguyên trong cơ thể).
(1) Tinh thất: thuật ngữ trong trung y, chỉ mệnh môn, nôm na nó là tinh hoàn của nam giới, có nhiệm vụ cất chứa tinh dịch, đảm nhiệm công năng sinh sản và sinh dục, là cơ quan sinh dục của nam giới, được điều khiển bởi thận, các vấn đề với tinh hoàn có thể dẫn đến các bệnh lý nghiêm trọng, bao gồm mất cân bằng nội tiết tố, các vấn đề tình dục và vô sinh ở nam giới.)
"Đơn thuốc này tổng cộng có 9 thang, mỗi ngày cần uống ba lượt. Nhưng anh không cần lo lắng, phòng sắc thuốc của Hán Y Đường chúng tôi làm việc hai mươi bốn giờ mỗi ngày, anh chỉ cần đưa đơn thuốc cho y tá, sau đó cứ tới giờ đến uống thuốc là được. Nếu cần điều chỉnh về thời gian, cứ trực tiếp bàn bạc với y tá, mấy cô gái bên đó sẽ căn cứ vào thời gian anh đưa ra để sắc thuốc." Đem đơn thuốc đưa cho Trương Hiền Lượng sau, Trần Khánh kiên nhẫn vi này thuyết minh, phút cuối cùng còn không quên thêm một câu, "Nhớ kỹ, nhất định phải khống chế được, ba ngày này là mấu chốt, chỉ cần sống quá ba ngày này, ngươi nhất định có thể trở lại trước kia trạng thái."
Trương Hiền Lượng nhìn thấy dáng vẻ chân thành khuyên bảo của Trần Khánh, trong lòng vô cùng cảm động.
Lần này nói cái gì gã cũng phải kiên trì được, dù không vì bản thân mình, cũng phải làm vì vị bác sĩ tốt trước mắt, nhất quyết không được phụ tấm lòng nhiệt tình của đối phương.
"Bác sĩ, tên anh là gì?" Trương Hiền Lượng hỏi.
Trần Khánh sửng sốt một chút rồi lập tức cười nói: "Tên tôi là Trần Khánh, chữ Khánh trong câu phổ thiên đồng khánh (ăn mừng quốc khánh)."
...
Vậy là trong lúc không chú ý tới, một buổi sáng lại trôi qua.
Và buổi sáng hôm nay, Trần Khánh cũng chỉ khám được cho một người bệnh.
Nhàn hạ quá đáng, hắn lại ra ngoài, đi dạo vòng quanh hành lang phòng mạch.
Haizz… trong năm phòng mạch, cũng chỉ có phòng của hắn chẳng có người.
Trong ngày hôm nay cả bốn phòng mạch còn lại đều đông đúc như mọi khi, nhất là phòng mạch số 2 của Tiếu Khải, chính là nơi có nhiều người xếp hàng nhất.
Kỳ thật trên một ý nghĩa nào đó, y thuật của đối phương cũng chẳng giỏi hơn những vị bác sĩ trung y khác là bao. Điểm mấu chốt là thủ đoạn châm cứu của gã. Dựa vào kỹ năng này, gã có thể dễ dàng chữa khỏi những bệnh trạng có chút cơ sở, đơn giản, và hiệu quả thường là dựng sào thấy bóng, lập tức thấy ngay.
Cứ như vậy, khiến cho những người bệnh chạy tới phòng mạch của gã xem bệnh, đều cảm thấy rằng, hiệu quả trị liệu của Tiếu Khải này vừa hiệu quả lại nhanh chóng, lợi hại hơn những vị bác sĩ chỉ biết kê đơn khác. Cũng vì lẽ đó, người xem bệnh bệnh ở phòng mạch của gã mới nhiều đến vậy.
Tuy Trần Khánh không thích gã, nhưng lại không thể không thừa nhận rằng trình độ châm cứu của đối phương tương đối không tồi.
Kể cả khi Trần Khánh đã đạt tới trình độ Đăng Đường Nhập Thất trên phương diện châm cứu này, nhưng nhìn kỹ một chút, vẫn thấy tay nghề của hắn có chênh lệch nhất định với Tiếu Khải.
Phần chênh lệch này thể hiện chủ yếu tại thủ pháp.
Bởi vì cho tới bây giờ, kỹ năng châm cứu của Trần Khánh cũng chỉ dừng lại ở cấp bậc hạ châm Đắc Khí, trong khi thứ này chỉ là điều kiện tiên quyết để chữa bệnh bằng châm cứu mà thôi.
Tự như phần Linh Xu · Quan Châm Thiên trong《 Hoàng Đế Nội Kinh 》từng nhắc tới một vài loại châm pháp, như phù thứ, ngẫu thứ, tề thứ.. vân vân, chúng đều là thủ pháp châm cứu đặc thù.
(Phù thứ: một trong mười hai phương pháp châm cứu, áp dụng để chữa trị các loại chứng bệnh cơ bắp căng cứng, co rút do hàn tà, cách châm là đâm nghiêng ở gần những vị trí mắc bệnh, ban đầu châm nông, sau đó nâng lên.
Ngẫu thứ: một trong mười hai phương pháp châm cứu, còn có tên là âm dương thứ, chuyên trị tâm khí bế tắc, tim và lồng ngực cùng đau nhức...
Tề thứ: là một trong mười hai phương pháp châm cứu, còn gọi là tam thứ, châm sâu vào chính giữa bộ phận bị tổn thương, chữa chứng tê liệt do vận động mạnh, chữa liệt cơ mặt, viêm cầu vai... )
Mấy thủ pháp này đều nhằm vào những chứng bệnh khác biệt.
Và so sánh với thủ pháp châm cứu bình thường, hiển nhiên hiệu quả trị liệu của những thủ pháp đặc thù này sẽ càng thêm kinh người.
Phải biết rằng, sư phụ Viên Cửu Châm của Tiếu Khải chính là người từng tự nghĩ ra chín loại châm pháp thông qua học tập sách cổ trung y. Tuy những loại châm pháp này không thể so sánh châm cứu thời cổ, nhưng vẫn đủ để trị liệu không ít tật bệnh.
Dù sao đầu năm nay, người có thể tự nghĩ ra châm pháp, ai không phải là danh y đại gia? (bác sĩ nổi tiếng, chuyên gia)
Lại nói, tuy danh tiếng của Viên Cửu Châm không bằng Quách Bạch Gia, nhưng đối phương cũng được xưng tung là nhất đại danh y. (một đời danh y)
Tiếu Khải đi theo vị lão tiên sinh này học tập nhiều năm như vậy, đương nhiên bản lĩnh sẽ cao hơn Trần Khánh.
"Bác sĩ Trần, bác sĩ Trần, tôi đến tái khám đây."
Ngay tại thời điểm Trần Khánh vừa lượn lờ hai vòng, mới trở lại phòng mạch ngồi xuống, thì từ ngoài cửa, một tên mập vừa thở hồng hộc vừa chạy tới.
Hơi bất ngờ, vì người này chính là Vương Vũ, bệnh nhân đầu tiên tìm tới nhờ Trần Khánh xem bệnh từ mấy ngày hôm trước.