Chương 100
Tần Hoàng bệ hạ còn từng nói, những người đột nhiên hoành không xuất thế này, tất có bàn tay vàng.
Cái gọi là bàn tay vàng, viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình chú giải là, đó là bảo bối ta có ngươi không có, làm ta lợi hại, khiến cho ngươi ngu xuẩn.
"Những lời nói của Tần Hoàng khá bất công, ta có thể đi đến ngày hôm nay, hoàn toàn là dựa vào sự cố gắng cùng với chăm chỉ của mình, còn có nhiệt tình đối với tu hành." Vương Khung vô cùng chân thành nói.
"Cái gì mà bàn tay vàng, những thứ đó căn bản sẽ không có bất kỳ trợ giúp gì đối với tu hành, chỉ có làm đến nơi đến chốn, mới có thể có thành tựu."
"Nói hay lắm."
Một tràng tiếng cười cởi mở truyền đến.
Long Càn sải bước đi đến, trong mắt lấp lóe tinh mang: "Tử Nghê, Tần Hoàng bệ hạ mặc dù hùng tài đại lược, nhưng không phải lời nào nói ra cũng đúng tuyệt đối."
"Vương Khung chính là ví dụ sống sờ sờ, nếu như nói hắn thật sự có bàn tay vàng, hắn vẫn rất chăm chỉ khắc khổ." Long Càn nhìn về phía Vương Khung, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng khâm phục.
Lúc trước y đã nói chuyện với Vương Khung về con đường tu luyện, mới nhận ra rằng, đối phương tu luyện khắc khổ tuyệt đối không phải là y có thể so sánh.
Trong mấy năm qua, Vương Khung mỗi ngày đều là thức dậy lúc ba ~ bốn giờ sáng, gió mặc gió, mưa mặc mưa, ngày đêm không ngừng.
Phải biết rằng con đường tu luyện không phải một sớm một chiều, kiên trì một lúc thì dễ dàng, nhưng mà tích lũy tháng ngày lại yêu cầu nghị lực lớn
Chuyện này càng làm cho sự kính nể của Long Càn đối với Vương Khung tăng thêm một đoạn.
Dạng người này làm sao sẽ không thành công?
Đương nhiên, Long Càn cũng không biết, trải qua ba năm, Vương Khung đều dậy lúc ba bốn giờ sáng để đi đến cửa hàng bán thịt.
Về phần chăm chỉ khắc khổ, hắn ngược lại là phải dùng mánh lới để trộm thời gian nghỉ ngơi, nếu không thì sẽ không thể thoát khỏi đòn roi của lão bản, điều kiện căn bản không cho phép.
"Sư huynh, chớ khen ta, ta cũng chỉ là người bình thường." Vương Khung mặt không đỏ, tim không nhảy.
"Không kiêu ngạo cũng không nóng nảy."
Long Càn khẽ gật đầu, liền ngay cả ánh mắt của Thẩm Tử Nghê ở bên cạnh cũng đổi thay đổi, bên trong tán thưởng khâm phục lộ ra một tia tình cảm không nói rõ được cũng không tả rõ được.
"Sư huynh, chúng ta vẫn nên nói chính sự đi." Vương Khung chuyển hướng chủ đề, lôi kéo Long Càn tiến vào trong phòng.
"Sự tình đã làm xong."
Nhãn tình của Vương Khung sáng lên, chuyện đầu tiên hắn làm sau khi trở về, chính là bán toàn bộ thi thể yêu thú trong tay, thu được 580 vạn.
Sau đó, hắn dùng khoản bạc này làm làm tiền vốn, dùng giá cả cao hơn giá thị trường ba thành, thua mua thi thể yêu thú tổn hại trong tay mấy người Long Càn.
Sau mấy phen vận chuyển, hắn liền góp nhặt được khoản tài phú kếch xù ba ngàn hai trăm vạn.
Sau đó, hắn liền nhờ Long Càn giúp đỡ hắn thu mua thi thể yêu thú tổn hại ở bên trong ba đại viện.
Long Càn móc ra một chiếc Hỏa Giới từ trong ngực: "Trong này là hàng hoá trị giá một ngàn vạn."
"Đã đủ!" Vương Khung nhếch miệng cười nói.
Hàng hoá trị giá một ngàn vạn, hắn coi như chữa trị toàn bộ cũng phải hao phí thời gian rất dài, đối với hắn mà nói cũng là phụ tải không nhỏ.
Huống hồ, loại năng lực này của hắn nếu như truyền đi, tất nhiên sẽ dẫn tới chấn động, thậm chí là ngấp nghé trong bóng tối.
Hiện nay hắn đã rất là đáng chú ý, tiếp đó, vẫn phải điệu thấp một chút thì tốt hơn.
"Vương Khung, lô hàng lớn này, ngươi ăn được sao?" Long Càn quan tâm nói.
Nếu như thông qua con đường chợ đen, nước bên trong quá sâu, đặc biệt là sinh ý buôn bán thi thể yêu thú, dính đến rất nhiều bí mật cùng với thế lực, bởi vậy y cũng không tiện hỏi nhiều.
Trong mắt hắn, Vương Khung có thân phận, có bối cảnh, có lai lịch.
Bình thường dạng người này đều không thích người khác hỏi quá nhiều.
"Sư huynh yên tâm." Vương Khung móc ra một xấp ngân phiếu từ trong ngực, phía trên có đóng ấn vàng, đưa tới.
"Vất vả cho sư huynh rồi, đây là một chút tâm ý của ta."
"Một trăm vạn! ?" Long Càn mở to hai mắt nhìn, vừa ra tay liền là một trăm vạn, coi như với y mà nói, cũng đều là một con số không nhỏ.
Vương Khung lại là cười cười, nếu như là trước kia, một trăm vạn liền có thể làm cho hắn vui đến phát điên.
Nhưng hiện tại, đều chỉ là món tiền nhỏ.
Một khi lô hàng trong tay được chữa trị hoàn thành, bán ra ít nhất cũng được bốn ~ năm ngàn vạn, hắn cũng không quan tâm số tiền nhỏ này.
"Hắc hắc, đây là thời điểm mua bảo vật." Trong bụng Vương Khung đã sớm nở hoa.
Hắn nhớ thương nhất tự nhiên là khiến cho Thân Thể Giao Long tiến hóa thành hình thái cuối cùng.
Mặt khác ấp trứng Đại Địa Viêm Lân Mãng cũng cần dùng tiền, nhưng những chuyện này cũng không đáng kể, đối với Vương Khung hiện tại mà nói, sự tình có thể sử dụng tiền để giải quyết đều không được tính là sự tình.
Mười ngày sau, Vương Khung rốt cuộc cũng sử dụng keo dính vạn năng kết dính hoàn thành toàn bộ thi thể yêu thú trong tay, xoay tay một cái bán bốn ngàn tám trăm vạn lượng.
Thêm số tiền trong tay hắn, chuyến này hắn tổng cộng kiếm được bảy ngàn vạn.
Loại năng lực này đối với hắn mà nói, quả thực chính là máy in tiền, chữa trị thi thể yêu thú, loại kỹ thuật này đối với người trước đó đã làm nghề giết mổ như hắn mà nói, quả thực là một bước đột phá trong sự nghiệp.
"Ha ha ha, quả thực là lãi khủng a." Vương Khung nằm mơ cũng đều suýt nữa cười tỉnh.