Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 110

Chương 110
"Việc nghiên cứu này luôn do chính Tần Hoàng chủ trì và xúc tiến." Phí lão nói: "Nghe nói Tần Hoàng có chấp niệm rất sâu đối với Yêu Thú Cầu."
"Sau khi khoả Yêu Thú Cầu đầu tiên được tạo ra, Tần Hoàng không tiếc tự mình ra tay, còn nhất định phải bắt giữ một đầu yêu thú thuộc tính lôi điện."
"Tại sao lại như vậy?" Vương Khung hiếu kỳ nói.
Phí lão lắc đầu: "Tài năng của Tần Hoàng chấn động cổ kim, cử động này của y tất có thâm ý, cũng không phải là chúng ta có thể phỏng đoán lung tung."
Vương Khung rất để ý.
Trong suốt ngàn năm, thế giới náo động, cao thủ chói lọi như vì sao trên trời.
Mấy người Hoàng Kim Vương, Hắc Kiếm Ma, Xích Long Chủ vô cùng kinh diễm. Thực lực của bọn hắn chấn động cổ kim, tài năng của bọn hắn chói lọi tuế nguyệt, câu chuyện truyền kỳ của bọn hắn mãi cho đến nay cũng không suy.
Nhưng cho tới bây giờ không có người nào có thể giống như Tần Hoàng, lực lượng thông thiên triệt địa, trí tuệ siêu việt thiên nhân, bỏ cũ lập mới, dẫn đầu trào lưu, mở ra tương lai.
Nhân vật như vậy, chỉ có nam nhân kia mới có thể so sánh.
"Từ ngàn năm nay, nếu như nói Lâm La Thiên đã đi đến cuối trời, cho người trong thiên hạ hi vọng tu hành, bắt đầu những năm tháng vinh quang, vậy thì Tần Hoàng bệ hạ chính là vì sao rực rỡ nhất dưới ánh hào quang này, y tiếp nối người trước, mở lối cho người sau, quang mang mơ hồ có thể sánh vai cùng với nam nhân kia." Phí lão không khỏi thở dài.
Đó là thời đại tuyệt thế, mây gió tụ hội, sinh ra những tồn tại vĩ đại như vì sao ở trên bầu trời, mọi người đều có thể được tắm rửa trong sự rực rỡ này.
"Có thể được tận mắt chứng kiến những truyền kỳ kia, cũng để nói khoác cả một đời rồi."
Liền ngay cả lão bản cũng đều thường xuyên vào thời điểm đêm khuya người tĩnh, nhìn lên bầu trời, thì thào khẽ nói.
Y nói, thời đại bất đồng liền giống như bầu trời vậy.
Có thời điểm mây mù che đậy, tinh quang ảm đạm.
Nhưng có thời điểm, những ngôi sao lớn tranh đua trên bầu trời, óng ánh chói mắt, bọn hắn chính là tồn tại đứng đầu nhất và truyền kỳ trong thời đại này.
Người bình thường tắm mình trong ánh sáng của bọn hắn, đó là vinh quang, cũng là bất hạnh.
"Vương Khung, thời đại của ngươi chính là bầu trời đầy sao này, quần tinh óng ánh, hàng ngàn vì sao tranh đua."
Quang ảnh ngày xưa quay lại bên trong ký ức của Vương Khung.
"Ngươi là muốn tắm mình trong vinh quang của họ, hay là giống như họ, tranh ánh sáng với bầu trời, trở thành truyền kỳ của thời đại này?"
Nghĩ đến đây, Vương Khung siết chặt tay mình.
Lúc đó Vương Khung không có tư cách để trả lời câu hỏi của lão bản, hắn chỉ là một gã giết mổ ở hàng thịt Hắc Nhận, sống lưu lạc, tương lai vô cùng mịt mù.
Nhưng hiện nay, hắn lại có đầy đủ tự tin cùng với khát vọng.
"Ta cũng muốn tranh ánh sáng với bầu trời, nhìn thử hào quang của mình có thể chiếu rọi bao xa!" Trong nội tâm Vương Khung yên lặng nói.
"Trẻ tuổi nhuệ khí, liền nên dương danh thiên hạ, nếu không có phong mang, chỉ sẽ sống uổng phí!" Phí lão nhìn Vương Khung, cảm thụ được tâm tình của hắn chập trùng, không khỏi thở dài.
Bất kể là cường giả cái thế, hay là Thiên Đế, bọn hắn đều là một đường đi tới từ thiếu niên, phong mang của bọn hắn vào một ngày nào đó, sẽ trở thành quang huy phổ chiếu thiên hạ vạn dân, chói lọi ở bên trong dòng sông năm tháng, hóa thành truyền kỳ, trở thành ước mơ của hậu nhân.
"Người trẻ tuổi, ta chờ ngày ngươi dương danh thiên hạ." Phí lão khẽ nói, trong mắt bao hàm chờ mong.
Có Phí lão bảo bọc, Vương Khung tự nhiên không cần lo lắng cho Diệp Mặc, y tất nhiên sẽ có tương lai rộng lớn.
Phí lão nói rằng khi Diệp Mặc xuất hiện ở trước mặt Vương Khung một lần nữa, nhất định sẽ làm cho hắn giật nảy cả mình.
Đối với chuyện này, Vương Khung rất lạc quan.
Tiềm năng của Diệp Mặc quá kinh người, giống như đại dương bao la, không thể dò được.
Nhưng Vương Khung không có chút đố kị nào, ràng buộc ở giữa hắn cùng với Diệp Mặc là khó có thể hình dung, thực lực của Diệp Mặc càng mạnh, trợ giúp đối với hắn sẽ càng lớn, có lẽ, hai người có thể cùng nhau tham gia Sơ Vương Tế.
Mặt khác, Vương Khung có Hỏa Chủng màu đen, bởi vậy hắn cũng không cảm thấy tiềm năng của mình sẽ thua Diệp Mặc.
Sau khi trở về, Vương Khung thay đổi chỗ ở.
Có Phí lão, trận chiến đấu không thể để cho người khác biết này trực tiếp bị ép xuống, cũng không có ai nhắc tới nữa.
Kể từ ngày đó, Vương Khung đóng cửa không ra, bắt đầu khổ tu.
Một lượng lớn thi thể yêu thú tích lũy ở trên người hắn, dùng để thí nghiệm Hỏa Chủng màu đen.
Trong ba đại năng lực, bản thân Huyết Văn Tí chính là năng lực cấp Linh cực phẩm.
Vương Khung tôi luyện ba năm muốn làm cho nó lại tiến hoá một lần nữa là vô cùng khó khăn.
Nhưng, chỉ cần Lôi Quang Lục Sí Văn đến tay, hắn có lòng tin nhất định có thể làm cho Huyết Văn Tí thuế biến.
Về phần Thân Thể Giao Vương, từ cấp Phàm cực phẩm ban đầu, đề thăng tới cấp Linh thượng phẩm hiện nay.
Môn năng lực này dường như đã đạt đến cực hạn, ngoại trừ sau đó dung hợp thêm một vài năng lực, đã không còn dấu hiệu tiến hóa.
Chỉ có Long Viên Khí, hiện nay còn là cấp Linh hạ phẩm, đến nay vẫn chưa hề dung hợp hoặc là tiến hóa, có tiềm năng khai phá đáng kể.
Vì đây, Vương Khung đã rất chăm chỉ học tập môn Yêu Thú Học.
Chỉ có hiểu đặc tính của các loại yêu thú, hắn mới có thể thiết kế ra phương án tốt nhất để Long Viên Khí tiến hóa.
Dù sao thì khả năng của Hỏa Chủng màu đen cũng quá ngẫu nhiên.
Vương Khung chỉ có thể dùng tri thức để đền bù.
"Địa Long Xà, Bạo Huyết Long Viên, Bàn Long Trư...mấy đầu yêu thú này ngược lại là có thể thử xem."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất