Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 122

Chương 122
Biểu tình của tất cả mọi người đều trì trệ, lộ ra ánh mắt quỷ dị.
Hoắc Thanh Minh, đó chính là tuyệt thế thiên tài của Quang Minh Học Cung, cao thủ đệ nhất Hoang Viện.
Tồn tại như thế, làm sao sẽ có liên hệ với loại danh xưng này?
Mập mờ như vậy, không đứng đắn như vậy.
"Đây là tình huống gì? Bọn hắn quen biết nhau?"
"Mẹ kiếp, hai mắt của Hoắc Thanh Minh là như thế nào? Làm sao lại giật giật?"
"Tiểu Hoắc Hoắc cũng đều gọi, quan hệ của hai người này thế nào?"
Đám người kinh nghi bất định.
Đệ tử Hoang Viện đều choáng váng, bởi vì phản ứng của Hoắc Thanh Minh đã thuyết minh hết thảy, khí tức sát phạt trên người y tan biến, khí thế tiêu tán, ngược lại là mơ hồ có một chút kích động, cảm xúc cũng đều khó mà tự điều khiển.
Lúc này, liền ngay cả gã béo, Minh Thanh Sa cũng đều là dùng ánh mắt quái dị nhìn hai người.
Hoắc Thanh Minh tăng tốc bộ pháp, đi đến trước mặt Vương Khung, con ngươi rung động, di động trên dưới, dường như có một chút hoảng hốt.
"Vương bát đản, làm hại lão tử vì ngươi mà say mèm một trận." Hoắc Thanh Minh cắn răng, đánh một quyền vào ngực Vương Khung.
Y chửi ầm lên, duy chỉ có Vương Khung biết rõ, câu nói này cất giấu bao nhiêu sự đồng cảm và bất bình.
Lúc này, tất cả mọi người đều không thể bình tĩnh, như là gặp ma.
Đường đường là cao thủ đệ nhất Hoang Viện, Hoắc Thanh Minh từ trước đến nay luôn điềm tĩnh, vậy mà lại nói tục rồi?
"Mẹ kiếp, đây là tình huống gì? Tên Vương Khung này rốt cuộc có lai lịch gì? Xem ra, quan hệ giữa hắn cùng với Hoắc Thanh Minh không tầm thường."
"Hiện tại ta hơi tin những gì trên báo viết, người này quả thực thâm bất khả trắc, tuyệt đối có lai lịch lớn."
"Qua nhiều năm như vậy, ta còn là lần đầu tiên thấy Hoắc Thanh Minh thất thố như vậy!"
Tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn, ánh mắt có một chút hoảng hốt.
Ngay cả Minh Thanh Sa cùng với Ngọc Kinh Hồng cũng đều là quay mặt nhìn nhau, trên khuôn mặt xinh xắn hiện ra một vệt thần sắc chấn kinh.
Thân là đệ tử Hoang Viện, không có ai hiểu rõ Hoắc Thanh Minh hơn so với các nàng.
Nam nhân này có thực lực cường đại, lòng dạ cực cao, cho dù là ở bên trong Hoang Viện, người có thể làm cho y dùng con mắt nhìn thẳng cũng không nhiều, trong ngày thường đều là bộ dáng điềm tĩnh, không một gợn sóng.
Dường như không có gì trên đời có thể khiến cảm xúc của y chập trùng.
Mà thất thố như hôm nay, quả thực là chưa từng nghe thấy.
Lúc này, hình tượng Vương ở trong lòng các nàng lại càng trở nên thần bí.
"Lại có thể làm cho Hoắc Thanh Minh đối đãi như thế! ?" Đôi mắt sáng của Minh Thanh Sa rung động, nhìn Vương Khung, trong lòng dâng lên vô tận hiếu kì.
"Giải tán đi!" Hoắc Thanh Minh vung tay lên, thản nhiên nói.
"Hoắc sư huynh! ?"
Đệ tử Hoang Viện trở nên nóng nảy, bọn hắn tụ hợp nhiều người như vậy đến mời Hoắc Thanh Minh xuất sơn, là để tìm người đòi về mặt mũi, hiện tại đây là đã xảy ra chuyện gì thế?
"Ừm! ?" Hoắc Thanh Minh nhướng mày, hừ lạnh một tiếng.
Ánh mắt y lạnh lùng, không giận tự uy.
Đối với Vương Khung, y vừa là địch cũng là bạn, cùng chung chí hướng, cố hữu trùng phùng, tự nhiên cần phải ôn chuyện.
Nhưng đối với những người này, y cũng không có hoà nhã.
Đám người sắc mặt trì trệ, cảm thấy khí thế cường đại phô thiên cái địa kia, đều không dám nói gì, nhìn nhau, chỉ có thể mang theo không cam lòng quay người rời đi.
Đệ tử ba đại viện, quay mặt nhìn nhau, phảng phất như đang ở trong mộng.
Bọn hắn nghĩ rằng lại sẽ có một trận đại chiến, không ngờ được vậy mà dùng kết cục như vậy kết thúc.
Nhưng vào giờ phút này, ai cũng biết, Vương Khung quật khởi đã là thế không thể đỡ, địa vị của hắn ở bên trong ba đại viện cũng đã triệt để vững chắc.
Không nói thực lực của bản thân hắn đã là kinh thiên động địa, Long Viện, Hoang Viện liên tiếp có cao thủ thua ở trong tay hắn.
Song sinh năng lực, thiên phú dị bẩm!
Vẻn vẹn chỉ là quan hệ giữa hắn cùng với Hoắc Thanh Minh, sau này sẽ không có người dám cả gan trêu chọc hắn.
"Quả nhiên là hoành không xuất thế! Về sau vẫn nên tận lực giao hảo với hắn, trước khi tốt nghiệp, người này nhất định sẽ ngồi hưởng vinh hoa."
"Từ nay về sau, bên trong ba đại viện, Vương Khung tuyệt đối coi như là người đứng đầu."
"Hắn mới tiến vào ba đại viện bao lâu? Một tháng không đến vậy mà đã leo đến đỉnh phong rồi?"
"Nói nhảm, thực lực của hắn bày ra ở đó, hơn nữa cùng với Hoắc Thanh Minh cũng đều có quan hệ, ngươi không phục?"
Đám người nghị luận không dứt, lần lượt rời đi.
Có thể đoán được, kỳ "Báo Tương Lai" nội bộ ba đại viện trong mấy ngày kế tiếp, lại tất cả đều là danh tự Vương Khung.
Người nổi danh thị phi nhiều, đặc biệt là hắn cùng với Hoắc Thanh Minh đều là nhân vật chạm tay có thể bỏng bên trong ba đại viện.
Bằng vào liên hệ giữa hai người này, đủ để chế tạo ra rất nhiều tin tức.
Vương Khung thậm chí đã có thể tưởng tượng ra những tiêu đề gây tò mò và bắt mắt kia.
...
Đám người giải tán, Võ Viện khôi phục bình tĩnh.
Tại hậu viện, chỉ còn lại Vương Khung cùng với Hoắc Thanh Minh.
"Ngươi không chết, ta rất vui mừng."
Không có lời thừa thãi, thậm chí, Hoắc Thanh Minh cũng đều không có truy vấn Vương Khung tao ngộ trong những năm này.
Y và Vương Khung cùng chung chí hướng, rất nhiều chuyện, cũng không cần biết rõ.
Hoắc Thanh Minh chỉ cần biết, nam nhân trước mắt này, phong mang của hắn chưa hề ma diệt, quang mang vẫn lấp lánh y như cũ, không thể nhìn gần.
Như vậy, liền đã đầy đủ.
"Ngươi không hỏi xem mấy năm nay ta đi nơi nào sao?" Vương Khung cười nói.
Hắn hiểu rất rõ Hoắc Thanh Minh, tỉnh táo, đối bất cứ chuyện gì cũng đều thờ ơ, quá chú tâm vào trên tu hành.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất