Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 47: Buổi học sáng

Chương 47: Buổi học sáng
Từ rất lâu trước khi tiến vào Quang Minh Học Cung, Vương Khung cũng đã muốn lựa chọn chiến kỹ tốt để tu luyện.
Đó là một trong những chiến kỹ đốt tiền nhất bên trong Tàng Thư Lâu Quang Minh Học Cung.
Có tiền thiên hạ vô địch, không có tiền nửa bước khó đi.
"Không nạp tiền có phải là sẽ không chơi được?" La béo nhếch miệng nói.
"Không sai biệt lắm, trừ phi ngươi bật hack!" Vương Khung nói.
"Bật hack?"
"Chính là gian lận, cũng là từ mới do Tần Hoàng phát minh."
"Như vậy chúng ta có phải hay không nên cân nhắc việc bỏ học và bàn bạc về việc mở một cửa hàng bán thịt." La béo lộ ra vẻ mặt hài lòng, không bao giờ quên ước mơ của mình.
"Yên tâm, ta đã nghĩ ra cách kiếm tiền rồi." Vương Khung hơi nheo mắt lại, lộ ra nụ cười như lúc mổ lợn cừu.
Cơ duyên mà Hỏa Chủng màu đen mang đến vượt qua tưởng tượng, thiên phú nó đem lại cho Vương Khung cũng là vô song.
Để phát huy tối đa loại thiên phú này, tài phú cùng với tài nguyên cần thiết cũng là khó có thể tưởng tượng.
Không nói đến những thứ khác, vẻn vẹn chỉ là môn chiến kỹ Vương Khung lựa chọn kia liền cực kỳ đốt tiền.
Ngay từ ba năm trước, Vương Khung đã nhìn thấy môn chiến kỹ này, chẳng qua là lúc đó năng lực hắn thức tỉnh cũng không thích hợp tu luyện, mà đối mặt với chi phí khổng lồ cần phải bỏ ra, hắn đã lựa chọn từ bỏ.
Nhưng xưa đâu bằng nay, hắn có tự tin, có thể làm cho môn chiến kỹ này toả sáng rực rỡ trong tay hắn.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn phải kiếm được một lượng lớn tài phú.
"Cách kiếm tiền là gì?" La béo hiếu kỳ hỏi.
"Hai ngày nữa ngươi sẽ biết rõ." Vương Khung ra vẻ thần bí nói.
Hai người ăn như gió cuốn, liền trở lại chỗ ở.
Quang Minh Học Cung dù sao cũng là học phủ tu hành Hỏa Chủng cao nhất, các khóa học vô cùng phong phú.
Ngoài các khóa học bắt buộc như lý luận tu hành cơ sở, ứng dụng trường phái, lý luận năng lực và chiến kỹ, còn có dược tề học, yêu thú học, luyện khí học, giới thiệu về cơ thể con người, vân vân.
Mỗi một học viên có thể lựa chọn theo sở thích và năng khiếu của mình, và sẽ tiến hành khảo hạch vào cuối mỗi năm.
Loại hình giáo dục năm học này cũng là kết quả cải cách của viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình, hơn nữa chiếu theo dĩ vãng, khảo hạch thất bại đều sẽ bị trục xuất khỏi Quang Minh Học Cung.
Nhưng Tần Hoàng bệ hạ lại ném ra một từ ngữ mới, ở lại lớp!
Học viên ở lại lớp liên tục hai năm, mới bị trục xuất.
Bởi vậy, đối với đệ tử Quang Minh Học Cung mà nói, con đường đến lớp cũng không thoải mái.
Coi như là Vương Khung, cũng rất là đau đầu,
...
Ngày thứ hai, trời vừa mới tờ mờ sáng.
Tiếng chuông vang vọng, truyền khắp Quang Minh Học Cung.
Đây là giờ lên lớp buổi sáng hàng ngày, tất cả mọi người phải đốt hương tế bái huy văn quang minh, ca tụng ân đức của tiền nhân, tưởng nhớ đến uy năng Hỏa Chủng.
Vào thời điểm Vương Khung chạy đến, bên trong đại điện đã chật cứng người.
Ở đây đều là những tân học viên, trừ hắn, Cố Thiên Trùng, Tiêu Ly, Minh Hạo Nhiên cũng ở đây.
Bọn hắn xem như là một nhóm học viên trúng tuyển sau cùng, cộng với những đợt đầu, năm nay chỉ có khoảng 30 tân học viên.
"Tên tiểu tử kia chính là Vương Khung!"
"Hắn? Dáng vẻ thường thường không có gì lạ, không giống như là đệ tử đại tộc."
"Đây mới là chỗ âm hiểm của hắn, am hiểu ngụy trang, bằng không mà nói dựa vào cái gì có thể đi cửa sau?"
"Không sai, mỗi một công tử bột, đều là đến đây để mạ vàng."
Đám người xì xào bàn tán, sau một đêm lan truyền, hiện nay Vương Khung đã coi như là danh nhân Quang Minh Học Cung, được nhiều người biết đến.
"Ngươi đây không phải là thành danh khi còn trẻ sao?" La béo ngược lại là không cố kỵ chút nào, vẫn y như cũ rất thân cận cùng với Vương Khung.
"Lũ ngốc này, các ngươi muốn đi cửa sau mà được sao? Cho các ngươi ghen tỵ đến chết." Minh Hạo Nhiên đứng ở trong góc, lạnh lùng nhìn đám người.
Ông! Tiếng chuông vang vọng, mây khói lượn lờ, buổi học buổi sáng được tiến hành dưới sự chủ trì của giảng viên.
Vị giảng viên này rất là trẻ tuổi, tên là Lư Phi Viên, thoạt nhìn không lớn hơn đám người Vương Khung mấy tuổi.
Nhưng Vương Khung cảm giác ra được, trong cơ thể người này phát ra uy áp cường đại, mặc dù cực lực ẩn tàng, nhưng cỗ uy áp kia đã không phải là tu sĩ cảnh giới Hỏa Chủng có được.
"Cao thủ cảnh giới Bổ Nguyên, xem ra bên trong tân sinh năm nay có nhân vật khó giải quyết." Vương Khung nhìn lướt qua.
Giảng viên bình thường đều là cảnh giới Hỏa Chủng tầng chín đảm nhiệm, có thể làm cho một vị giảng viên cảnh giới Bổ Nguyên bị điều đến giảng dạy, nói rõ bên trong tân sinh có hạt giống khó có thể áp chế.
Hơn ba mươi vị tân sinh, trừ Cố Thiên Trùng, Tiêu Ly, cũng chỉ có mấy người khảo hạch chung với hắn, Vương Khung dù là ai cũng không biết.
"Thế giới bên ngoài đúng là đặc sắc hơn Tam Dương Trấn nhiều." Vương Khung có một chút chờ mong.
"Buổi học sáng kết thúc!" Lư Phi Viên không nhiều lời, nói xong, liền rời đi.
"Thật là nhàm chán, lão Vương, ngươi đã nghĩ xong nên tham gia những khóa học nào chưa?" La béo ngồi không yên, tiến tới hỏi.
Ầm ầm! Nhưng vào lúc này, một cỗ khí tức cường đại truyền đến.
Một đoàn người đi đến, nhìn ánh mắt, tinh mang nội liễm, liền biết bọn họ đều là cao thủ.
"Tố chất tân sinh năm nay giống như chẳng ra sao cả!"
Nam tử cầm đầu, chỗ trán có một vết sẹo nhàn nhạt, gã vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón trỏ, nhìn xuống từ trên cao, đảo mắt qua, cười lạnh nói.
"Ta tên là Thành Trọng! Là sư huynh của các ngươi, dựa theo quy củ, sau này ta sẽ có trách nhiệm huấn luyện các ngươi."
Vừa dứt lời, một đoàn người sau lưng Thành Trọng không khỏi nở nụ cười, trong ánh mắt nhìn về phía tân sinh lộ ra ba phần mập mờ, bảy phần mỉa mai.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất