Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 83

Chương 83
Lại thêm trước đó, sự tình Vương Khung tự mình mang Diệp Mặc vào Võ Viện.
Long Càn thế nhưng là biết rõ, Diệp Mặc là nô tịch, Vương Khung là chủ nhân, hắn tiến vào Võ Viện cũng đều không quên nô bộc, thậm chí không tiếc tự hạ thấp địa vị, mang y tiến vào.
Trọng tình trọng nghĩa, khiêm tốn bình đẳng như vậy, quả thực thế gian ít có.
Lúc trước vào thời điểm Long Càn biết chuyện này vẫn là rất cảm động, bởi vì loại người này, bình thường chỉ có ở bên trong tiểu thuyết mới có.
Đương nhiên, y cũng không biết rõ Diệp Mặc là công cụ tăng cường tốc độ tu luyện của Vương Khung.
Cọc cọc kiện kiện, từng li từng tí, làm cho Long Càn khá có hảo cảm đối với Vương Khung.
"Sư huynh quá khen, tranh cường hiếu thắng không quá thích hợp với ta." Vương Khung lộ ra nụ cười như ánh sáng mặt trời, rất là chân thành nói.
Hắn đối đãi với địch nhân cho tới bây giờ đều không tranh cường hiếu thắng, bình thường đều là trực tiếp băm.
"Ừm, tính tình của ngươi quá ôn hòa, như vậy sẽ dễ dàng bị người khi dễ, nhưng ngươi yên tâm, về sau ta sẽ giúp đỡ ngươi." Long Càn rất là chân thành nói.
Nói đến đây, Long Càn nhìn hai bên một chút, tiến đến nói nhỏ vào tai Vương Khung.
"Tiếp theo sẽ tiến vào yêu quái phế tích, ngươi đừng lại nổi lên xung đột với Tử Nghê, tính tình của nàng thẳng thắng, thực lực lại là mạnh nhất trong chúng ta..."
"Cái gì?" Lời còn chưa dứt, Vương Khung liền kinh ngạc kêu lên.
Thẩm Tử Nghê cũng chỉ mới là Hỏa Chủng tầng tám, thực lực lại là mạnh nhất? So với đội trưởng Long Càn còn mạnh hơn?
"Không có gì quá kỳ quái, năng lực của mỗi người thiên về phương hướng bất đồng, năng lực của Tử Nghê rất đặc biệt."
"Năng lực của nàng là gì?" Vương Khung hiếu kì hỏi.
Long Càn lại nhìn trái phải một chút, giảm thấp thanh âm nói.
"Điện Quang Độc Long Toản!"
Vào thời điểm tiến vào phế tích yêu thú, Vương Khung liền thu hoạch được một phần bản đồ, phía trên phân phế tích yêu thú ra thành 1000 khu vực.
Ngoại trừ chín khu vực nguy hiểm được cố ý đánh dấu ở bên trên, những địa phương khác đều có thể tiến vào.
Nhưng, tâm tư của hắn ngược lại là không ở phía trên, trên đường đi, hắn nhìn Thẩm Tử Nghê nhiều lần.
Hắn thực sự không tưởng tượng ra được Điện Quang Độc Long Toản là năng lực gì.
"Ngươi có phải hay không là coi trọng ta rồi?" Thẩm Tử Nghê đột nhiên dừng bước, quay người hỏi.
Sắc mặt của Vương Khung trì trệ, mặt mo đỏ ửng.
"Không!"
"Vậy vì sao ngươi cứ nhìn chằm chằm ta." Thẩm Tử Nghê mảy may không giữ mặt mũi cho hắn, trực tiếp chọc thủng nói.
"Bởi vì..." Vương Khung nhìn về phía Long Càn.
Long Càn nhìn thiên, nhìn địa, phảng phất như mảy may không cảm giác được ánh mắt của hắn.
Hống! Đột nhiên, một tiếng rống to truyền đến, ngay sau đó, mặt đất chấn động.
"Yêu thú!"
Đám người bỗng nhiên biến sắc, tất cả đều trở nên cảnh giác.
"Lui!" Vương Khung rống to một tiếng.
Trong khoảnh khắc, đao quang lăng lệ, như thủy ngân hắt vẫy.
Thân hình đám người lấp lóe, tan tác như chim muông.
Phong mang kinh khủng trực tiếp chém phòng ốc phế tích cũ nát bên cạnh thành hai đoạn.
Ngay sau đó, một đạo thân ảnh to lớn hiện lên ở trong tầm mắt của mọi người.
"Đao Phong Tứ Tí Đường!" Long Càn lộ ra sắc mặt khó coi.
Đó là yêu thú giống như bọ ngựa có bốn tay, mỗi một tay đều giống như loan đao, vô cùng sắc bén, hiện ra ánh sáng như kim loại.
Loại yêu thú này bất kể là tốc độ, hay là lực phá hoại đều vô cùng kinh người.
"Động thủ!" Long Càn nghiêm nghị quát.
Vào giờ phút này, không thể có nửa phần do dự.
Ông! Trong tay Du Cảnh Chiến nhiều thêm một chiếc kèn lệnh, miệng mở ra, âm thanh khủng bố truyền ra từ bên trong kèn lệnh.
Như là âm ba đánh thẳng vào Đao Phong Tứ Tí Đường.
Thân thể yêu thú kia bỗng nhiên lắc mạnh, đầu chuyển động ong ong.
Nhưng vào lúc này, tám cánh tay xương mọc ra từ sau lưng Cốc Dương, bắt lấy bốn cánh tay giống như lưỡi đao kia.
Hống! Đao Phong Tứ Tí Đường rống to một tiếng, bốn cánh tay bỗng nhiên chấn động, phong mang đáng sợ trực tiếp chém đứt tám cánh tay xương.
Cốc Dương lộ ra sắc mặt tái nhợt, bay ngang ra ngoài, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Phanh! Áo của Long Càn nổ tung, thân thể như là như kim loại, ngăn ở trước người Cốc Dương, đao phong đáng sợ kia vạch qua lồng ngực y hỏa lửa bắn tung toé.
Kim Cương Thân là chủ phòng ngự, nhưng cho dù ngăn trở phong mang sắc bén kia, quái lực kinh khủng vẫn y như cũ đánh bay y ra ngoài.
"Chế trụ!" Long Càn cắn răng quát.
Âm thanh của Du Cảnh Chiến bỗng nhiên biến đổi, giống như cá voi khổng lồ, con mắt của Đao Phong Tứ Tí Đường hơi hơi chìm xuống, dường như liền muốn mê man.
"Cốc Dương!" Long Càn kêu lên.
Một sợi trường tiên thật dài duỗi ra, trói con súc sinh kia lại.
Ông! Đột nhiên, một trận tiếng nổ vang chói tai truyền đến.
Vương Khung hơi biến sắc, chỉ thấy Thẩm Tử Nghê đứng tại chỗ, lấy tốc độ cực kỳ khoa trương nhanh chóng xoay tròn.
Trong nháy mắt, nàng giống như là mũi khoan, trực tiếp phá vỡ mặt đất, chui vào.
"Cái đệch, đó là Điện Quang Độc Long Toản! ?" Vương Khung nhìn đến choáng váng, hắn còn chưa từng nhìn thấy loại năng lực vừa kỳ quái vừa kinh khủng này.
Ầm ầm! Mặt đất trước người Đao Phong Tứ Tí Đường bỗng nhiên vỡ vụn, Thẩm Tử Nghê phóng lên tận trời, trực tiếp xuyên qua cơ thể của Đao Phong Tứ Tí Đường.
Máu tươi chảy xuôi, quái vật khổng lồ kia bỗng nhiên đổ xuống.
Đám người thấy thế, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Con bà nó, vừa mới tiến đến liền đụng phải kẻ khó giải quyết này." Quần áo của Cốc Dương đã sớm bị máu tươi nhuộm đỏ.
Y xuất ra một bình dược tề, ừng ực ừng ực, ngửa mặt lên trời uống hai ngụm, sắc mặt mới hòa hoãn một chút.
"Ngươi vừa rồi chỉ đứng ở nơi đó..." Thẩm Tử Nghê xoay người lại, lạnh lùng nhìn Vương Khung.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất