Chương 20: Lên cấp 2
Nhân vật nhỏ kia lòng như tro tàn, nó không tiếp tục chạy trốn nữa mà tuyệt vọng ngồi xuống ghế sô pha, hai mắt nhìn chằm chằm vào màn hình tivi giống hệt như Hàn Phi lúc này đang nhìn chằm chằm nó.
Trái tim co thắt lại, Hàn Phi lúc này đã có thể hoàn toàn khẳng định gian phòng màu đen như ác mộng trong bộ hoạt hình này chính là gian phòng hắn đang ở!
Nhân vật nhỏ đang yên lặng xem tivi, sau lưng nó đột nhiên hiện ra một gương mặt, sau đó là cổ và thân thể. Con quái vật hợp lại từ các bộ phận cơ thể người dường như lại to lớn hơn trước.
Quái vật đứng sau lưng nhân vật nhỏ, đặt tay trái lên vai trái nhân vật nhỏ rồi lại đặt tay phải lên vai phải nó.
Cảm giác lạnh giá khiến toàn thân Hàn Phi nổi da gà, vai phải hắn đột nhiên bị đè nặng.
Nguy rồi!
Nhân vật nhỏ trong hoạt hình chính là Hàn Phi, con quái vật hợp thành từ thân thể người đang đứng ngay sau lưng hắn.
Hai vai bị tóm lấy, cảm giác tuyệt vọng của nhân vật nhỏ đã truyền hết sang thân Hàn Phi.
Hết lần này tới lần khác tốn công tốn sức chạy trốn, thân thể không ngừng bị hao tổn, quả thật là một cơn ác mộng khó chịu đựng nổi.
Nhân vật nhỏ trong bộ hoạt hình không giãy giụa nữa, quái vật sau lưng nó từ từ nứt toác ra để lộ từng gương mặt giấu bên trong thân thể.
Âm thanh quần áo bị xé rách và tiếng xương cốt kêu rắc rắc vang lên sau lưng Hàn Phi. Điểm khác biệt giữa cảnh trong hiện thực và cảnh trong hoạt hình chỉ là ở chỗ, nhân vật nhỏ đã sợ hãi đến mức từ bỏ, mà Hàn Phi thì vẫn nhìn chằm chằm vào mấy gương mặt xuất hiện trên thân thể con quái vật trong bộ hoạt hình.
Trước khi tiến vào trò chơi Hoàn Mỹ Nhân Sinh, Hàn Phi đã tra tìm tư liệu về những nạn nhân trong vụ án lắp ghép thân thể người, xem ảnh chụp của từng người. Hắn phát hiện mấy gương mặt người trên thân thể quái vật đều là người bị hại của vụ án này, trong đó còn có Ngụy Hữu Phúc và vợ hắn A Mỹ.
Hai vai bị tóm chặt, tâm tình căng thẳng đến không thể thở nổi, Hàn Phi cảm nhận được hàn ý truyền tới từ bả vai, một cỗ lực lượng to lớn muốn kéo hắn đi.
Trong hoạt hình, thân thể nhân vật nhỏ đã bị xé rách, máu tươi chảy ra, gian phòng vốn đã quỷ dị lại lần nữa xảy ra biến hóa.
Hàn Phi cũng cảm nhận được hai vai truyền tới cảm giác đau đớn, hắn chưa từng đến gần tử vong hơn thế.
Kết cục bị phanh thây của nhân vật nhỏ trên tivi đã nói rõ đây cũng là kết cục của chính Hàn Phi. Dưới áp lực tử vong cực lớn, Hàn Phi quyết định thử liều một phen.
“Ngươi sẽ giết chết ta, ta không ngạc nhiên chút nào.”
“Chỉ là, nếu được, liệu ngươi có thể cho ta được nghe giọng nói của vợ mình một lần nữa không? Nàng đang chờ ta về nhà, ta từng hứa hẹn với nàng sẽ chuẩn bị cho nàng một hôn lễ hoàn chỉnh.”
Hắn cắn chặt răng, hốc mắt ẩm ướt. Tại thời khắc sinh tử sống còn, nam nhân này không để ý tới sinh mệnh của mình mà chỉ nghĩ tới lời hứa hẹn với vợ.
Lời nói đơn giản nhưng lại ẩn chứa một loại lực lượng nào đó, đôi tay trắng bệch hợp lại từ thân thể người hình như có hơi do dự.
“Ta liều mạng làm việc, thường làm thêm giờ đến nửa đêm nhưng ta không thấy mệt mỏi, ta biết nhà mình vẫn sáng đèn, có người đang chờ đợi ta trở về.”
“Ta không sợ chết, ta chỉ sợ nàng cứ đang chờ đợi ta như thế, các ngươi có thể cho ta được nói lời tạm biệt với nàng không?”
Đôi mắt sưng đỏ cố kềm chế nước mắt không cho nó rơi xuống, gương mặt bình thường lúc này lại mang theo vẻ chấp nhất vô cùng.
Trong tivi, gương mặt của Ngụy Hữu Phúc và A Mỹ chậm rãi khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh, không còn vẻ hung hãn lệ khí của ma quỷ nữa. Bọn họ nhìn Hàn Phi, trong nháy mắt như nhìn thấy chính bản thân mình.
Quái vật vẫn đứng yên tại chỗ, bảy gương mặt người trên cơ thể nó dường như đang bất đồng ý kiến.
Hàn Phi từ đầu đến cuối vẫn ngồi yên trên ghế sô pha, hắn không dám di chuyển dù chỉ một chút, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình tivi.
Vừa rồi Hàn Phi nói ra những lời kia từ góc độ của Ngụy Hữu Phúc. Trước đây không có ai cho Ngụy Hữu Phúc cơ hội, hiện tại quyền lựa chọn được đặt vào trong tay Ngụy Hữu Phúc.
Thời gian trôi qua từng giây một, đám mặt người trên thân thể quái vật càng thêm nôn nóng, nhưng khi bọn hắn chuẩn bị công kích Hàn Phi lần nữa, Ngụy Hữu Phúc vốn chất phác thành thật đột nhiên phát cuồng cắn vào gương mặt người bên cạnh.
Gian phòng khẽ rung động. Cặp chân đứng phía sau kệ tivi nhanh chóng biến mất, quái vật sau lưng Hàn Phi hình như đang xảy ra chuyện.
Cố nén tâm lý tò mò, Hàn Phi vẫn nhìn chăm chú vào tivi, chỉ là hai tay hắn đã vặn xoắn lại với nhau.
Rất nhanh thời gian 30 phút đã trôi qua hết, loại cảm giác đè nén trong phòng đã biến mất không còn gì nữa.
[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ tân thủ cấp G —— xem tivi!]
[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Ngươi đã thành công thăng lên cấp 2.]
Âm thanh máy móc vang lên trong đầu nhưng Hàn Phi không chú tâm lắng nghe, toàn bộ lực chú ý của hắn đều đang đặt vào màn hình tivi.
Bộ hoạt hình quỷ dị kia còn chưa chiếu hết. Trên màn hình, con quái vật hợp lại từ cơ thể người vẫn đứng phía sau sô pha, nhân vật nhỏ đã bị phanh thây, khắp nơi trong phòng đều là vết máu.
Sau khi giết chóc xong quái vật vẫn không biến mất, bộ dạng của nó trông còn thống khổ hơn lúc trước. Bên dưới lớp da bọc ngoài, mấy gương mặt người đang cắn xé lẫn nhau, Ngụy Hữu Phúc và A Mỹ vừa tìm về chút nhân tính dường như lại sắp tiêu tán hết.
Hàn Phi không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng hắn hiểu rõ vừa rồi mình không bị quái vật kéo đi đều là nhờ Ngụy Hữu Phúc và A Mỹ đã kềm chế quái vật.
Nếu gương mặt của Ngụy Hữu Phúc và A Mỹ bị thương, hoặc là bọn hắn mất đi lý trí lần nữa, vậy Hàn Phi vẫn sẽ phải đối mặt với uy hiếp tử vong.
“Người ở thế giới hiện thực chết đi lại xuất hiện trong trò chơi, ta không hiểu rõ trạng thái hiện tại của bọn hắn, nhưng có một điều ta có thể khẳng định —— bọn hắn còn giữ lại một phần ký ức khi còn sống, ít nhất Ngụy Hữu Phúc và A Mỹ có thể hiểu được lời ta nói.”