Chương 293: Làm gì có tình hàng xóm thân thiết như thế?
Nam nhân trung niên tóc dài vốn không coi Hàn Phi ra gì, cho đến khi hắn nhìn thấy gương mặt của hình nhân giấy.
Gương mặt yêu dị bị huyết dịch bao phủ đẹp đến kinh tâm động phách, người giấy mà cũng có thể đẹp đến mức này?
Hàn ý lạnh thấu xương tràn vào cơ thể, đối với nam nhân trung niên, gương mặt kia đã quen đến không thể quen hơn.
Nét đẹp độc nhất vô nhị tượng trưng cho sự tàn nhẫn và nguy hiểm đến cực hạn, hắn thậm chí không muốn nhắc tới tên nàng.
“Ngươi có quan hệ gì với nàng ta?” Nhìn thấy hình nhân giấy, giọng nam nhân trung niên cũng đã thay đổi, hắn đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
“Nói đơn giản thì là quan hệ hàng xóm.”
“Quan hệ hàng xóm?” Trong mắt nam nhân trung niên loé lên vẻ nghi hoặc. Trong thế giới tầng sâu đúng là cũng tồn tại một số ràng buộc, nhưng đó đều là do lực nguyền rủa cưỡng chế, những quan hệ như cha mẹ - con cái cũng không đủ để có thể tín nhiệm lẫn nhau, vậy mà bây giờ Hàn Phi lại đang liều mạng với hắn vì một người hàng xóm.
Trong mắt nam nhân trung niên, Hàn Phi chỉ đang bịa ra một lý do để xử lý mình, hắn căn bản không thèm tin tưởng Hàn Phi thật sự đang vì nữ nhân kia.
Hơn nữa hắn không cho rằng trên thế giới này lại có người chịu giúp đỡ nữ nhân điên.
Bộ quần áo bện từ tóc phát ra mùi hôi thối gay mũi, những hoa văn hình mặt người bắt đầu vặn vẹo, để lộ biểu tình thống khổ. Mỗi sợi tóc trên người nam nhân dường như đều đến từ các bộ thi thể nên bốc ra tử khí nồng đậm.
“Xem ra ngươi thật sự không muốn trả lời.”
Cự mãng đã chui vào trong quỷ văn, quần áo trên người Hàn Phi bắt đầu kết sương vì âm khí quá nặng. Đối với người sống thì đây là một kiểu tra tấn nhưng trên mặt Hàn Phi không có chút khó chịu nào, chỉ có vặn vẹo điên cuồng và một tia lo lắng.
“Ta sẽ khiến ngươi phải mở miệng.”
Đừng nói bây giờ Hàn Phi có hàng xóm giúp đỡ, cho dù chỉ có một mình hắn thì hắn cũng sẽ nghĩ mọi biện pháp để quấn lấy nam nhân trung niên.
Có đôi khi Hàn Phi rất đơn giản, ngươi đã từng giúp ta thì khi ngươi gặp nạn ta nhất định sẽ dùng toàn lực để cứu ngươi.
Lúc mới đến cư xá Hạnh Phúc, Từ Cầm không chỉ cứu Hàn Phi một lần, đến bây giờ Hàn Phi cũng không quên ân tình của nàng.
Càng nói chi về sau này Từ Cầm giúp Hàn Phi khống chế hình nhân giấy, Hàn Phi còn nhớ rõ ràng tình cảnh lúc đó, Từ Cầm dùng dao đâm xuyên bàn tay mình và hình nhân giấy để máu của nàng thấm ướt toàn bộ hình nhân giấy.
Hàn Phi chỉ mới cấp 10 đã có thể điều khiển vật nguyền rủa cấp F này hoàn toàn là nhờ Từ Cầm.
“Động thủ!”
Không hề có dấu hiệu báo trước nào, mấy đạo khí tức âm hàn lập tức phóng về phía nam nhân trung niên, công kích hắn từ nhiều phương hướng.
Từ khi đối phương rời khỏi quán sủi cảo, Hàn Phi đã chuẩn bị động thủ rồi, hắn đã thả các lệ quỷ trong linh vị ra từ sớm và mai phục ở xung quanh.
Bây giờ Hàn Phi không còn là kẻ ngây thơ như trước nữa, hắn biết rõ quy tắc trong toà thành thị này, nếu muốn biết rõ chân tướng thì cách tốt nhất là đánh tới khi đối phương không dám nói láo nữa mới thôi.
Từ lúc bắt đầu hắn đã không nghĩ tới việc giải quyết chuyện này trong hoà bình. Dù sao việc này có liên quan đến Từ Cầm, hắn không dám có bất kỳ sơ suất nào. Vừa rồi thương lượng với đối phương chỉ nhằm mục đích trì hoãn thời gian, để các bạn hàng xóm có thể vây kín nơi này.
Tiếng khóc truyền vào trong tai, nam nhân trung niên không thể xác định vị trí âm thanh, địch nhân lại có thể xuất hiện ở bất cứ đâu trong vòng 10 mét quanh hắn.
Năm giác quan nhạy cảm của hắn bị tiếng khóc quấy nhiễu, một lát sau, bên tai hắn chỉ còn lại tiếng khóc thê thảm, thanh âm đó có thể tra tấn người ta tới phát điên.
“Các ngươi…”
Nam nhân tóc dài không ngờ Hàn Phi nói động thủ là động thủ. Hắn đã mất đi tiên cơ, trong nháy mắt lâm vào thế bị động.
Nam nhân trung niên vừa mới rời khỏi Súc Sinh Ngõ Hẻm không lâu, thực lực không ở trạng thái đỉnh phong, hiện tại hắn lại bị liên thủ vây công, cục diện này vô cùng bất lợi.
Bắt giặc phải bắt vua trước, thay vì bị cả đám bu vào đánh rồi phản công lung tung, chẳng bằng xử lý trước một tên.
Đôi mắt nam nhân trung niên nhìn về phía Hàn Phi với vẻ âm lãnh, quần áo trên người hắn hoá thành tóc đen sền sệt, âm khí toàn thân hắn rót vào đám tóc đen.
Thấy đối phương vọt về phía mình, Hàn Phi không hề bối rối. Hắn đã từng đối chiến cận thân với Trương Quan Hành bị mất khống chế nên có không ít kinh nghiệm.
Trong toàn bộ thế giới tầng sâu, Hàn Phi là một kẻ dị loại. Hắn là người yếu ớt nhất, nhưng cũng là người gan dạ nhất, hắn có thể phá vỡ rất nhiều nhận thức của hầu hết đám lệ quỷ.
Không tránh không né, Hàn Phi đứng với thế rất tiêu chuẩn trong chiến đấu, quỷ văn trên người dung nhập vào trang phục nhưng hắn vẫn bình tĩnh giống như chẳng thấy đau đớn chút nào.
Khi nam nhân trung niên vọt tới cách Hàn Phi còn hai mét, cơ bắp toàn thân Hàn Phi bộc phát ra lực lượng kinh người chỉ trong nháy mắt.
“Chạm đến bí mật sâu trong linh hồn!”
Hắn vung chân đá ngang lưng nam nhân trung niên, thân thể được tóc đen bảo hộ lập tức lõm vào một mảng.
Con mắt như muốn lồi ra, nam nhân trung niên không thể tưởng tượng nổi một kẻ bình thường như thế sao có thể kích phát oán hận và thống khổ trên người hắn?
Cảm xúc bị che giấu sâu trong nội tâm bị nhìn trộm, công kích của đối phương có thể xuyên thấu tầng âm khí bảo hộ, trực tiếp chạm đến linh hồn hắn.
Tóc đen trên người nam nhân quấn lấy chân Hàn Phi, nhưng nam nhân không thể ngờ được Hàn Phi giống như bị phát điên, không thèm để ý tới sống chết của bản thân, xem thân thể như dây thừng mà quấn chặt lấy một con quỷ như hắn.
Kỳ thực Hàn Phi khi có thể rời khỏi trò chơi là Hàn Phi trong trạng thái mạnh nhất, hắn có thể lẩn tránh vết thương chí mạng chỉ trong chưa tới một giây.