Hoàn Mỹ Nhân Sinh

Chương 410: Khóc là chết!

Chương 410: Khóc là chết!
Màn hình trò chơi lại khôi phục thành trạng thái ban đầu, hai chữ Tử Lâu giữa tivi toả ra quang mang băng lãnh.
“Muốn thông qua Tử Lâu, đầu tiên phải lựa chọn một kiểu chết khó chết nhất mới được.” Hàn Phi nhìn chằm chằm vào màn hình, ngoài mặt như đang nghĩ cách chơi game nhưng thực tế trong lòng hắn đang nghĩ tới chuyện liên quan đến Tử Lâu trong thế giới tầng sâu.
Nhìn đồng hồ, Hàn Phi cảm thấy mình còn có thời gian tiến vào “Tử Lâu” một lần nữa.
Đứng dậy hoạt động thân thể cho giãn gân giãn cốt, Hàn Phi mới cầm tay cầm trò chơi lên. “Trang đạo diễn, ngươi biết đặt đồ ăn không? Chúng ta kiếm gì ăn chút rồi tiếp tục chơi game.”
Hàn Phi tự nhiên giống như đang ở nhà mình, trong giọng nói không hề có chút khách sáo nào. Nhưng lần này Trang Nhân lại hết sức phối hợp với hắn, lập tức lấy điện thoại ra đặt đồ ăn.
Đối với Trang Nhân thì Hàn Phi chẳng khác nào chúa cứu thế, hắn sẽ tận lực thoả mãn mọi yêu cầu của Hàn Phi.
Mỗi lần tử vong đều phải bắt đầu chơi lại từ đầu, chờ tới khi Hàn Phi mở ra tấm bản đồ thứ chín một lần nữa thì đã là tám giờ tối.
Hắn muốn biết rõ cách lựa chọn kiểu chết như thế nào.
Hàn Phi điều khiển nhân vật đi trên hành lang một cách cẩn thận. Tầng trệt có tổng cộng mười hai gian phòng, gian phòng mà Hàn Phi tiến vào lúc trước là phòng đầu tiên bên tay trái.
“Mỗi gian phòng khác nhau sẽ có một kiểu chết khác nhau?”
Lần này Hàn Phi rất cẩn thận, nhưng có lẽ vì dừng lại trong hành lang quá lâu nên từ chỗ sâu trong hành lang đột nhiên truyền ra tiếng bước chân, có thứ gì đó đang tới gần.
Mười mấy giây sau, nhân viên thu mua từng có mặt trong tấm bản đồ thứ hai đột nhiên xuất hiện, đầu hắn bị đánh nát, năm ngón tay mọc ra năm cái bướu thịt vô cùng gớm ghiếc, trên lưng hắn đeo một cái hòm đựng thức ăn, sàn sạt bò tới chỗ Hàn Phi.
“Mau trốn vào một gian phòng nào đó đi!” Trang Nhân kinh hoảng hô lên, bình thường trong trò chơi mà gặp được quái vật thì chỉ cần tìm được chỗ trốn, sau một lúc quái vật sẽ rời đi.
Hàn Phi lắc đầu, điều khiển nhân vật nhỏ chạy lên cầu thang. Chờ khi tránh được tầm nhìn của nhân viên thu mua, hắn lại rẽ sang một hướng khác. Hiện tại nhân vật nhỏ không có chút năng lực chiến đấu nào nhưng vẫn có thể dựa vào địa hình Tử Lâu để chơi trốn tìm với nhân viên thu mua.
“Thứ ta am hiểu không nhiều, nhưng chơi trốn tìm là một trong số đó.”
Lợi dụng cầu thang hai bên trái phải trong Tử Lâu, Hàn Phi thành công cắt đuôi nhân viên thu mua. Nhưng không chờ hắn thở phào một hơi, nhân vật trong trò chơi lại đột nhiên biến thành một vũng máu, chết bất đắc kỳ tử.
“Lại chết? Không bị quỷ sát hại, cũng không phát động nguyền rủa mà đã chết rồi?” Trang Nhân nghi hoặc, trò chơi này đúng là không thể suy nghĩ theo tư duy bình thường được.
“Hẳn là vì ta không lựa chọn kiểu chết trong khoảng thời gian dài nên Tử Lâu sẽ tự động an bài một kiểu cho ta.” Hàn Phi nheo mắt lại, đột nhiên nghĩ tới một sự kiện.
Bởi vì nhiều lần phá hỏng kế hoạch của Bươm Bướm nên Hàn Phi bị Tử Lâu hạ tử chú, trong vòng một tháng hắn sẽ phải chết theo một cách nào đó, loại tử chú này rất giống nguyền rủa trong trò chơi Tử Lâu. Như vậy nếu hắn tiến vào Tử Lâu thật và lựa chọn một kiểu chết khác thì cuối cùng nguyền rủa nào sẽ có hiệu lực đây?
Nghĩ theo một cách khác, Hàn Phi đã tiếp nhận một kiểu chết từ tử chú, vậy có phải hắn sẽ không cần phải tiếp nhận kiểu chết khác trong Tử Lâu hay không?
Tử Lâu không phải là trò chơi bình thường, tư duy của Hàn Phi cũng không hề bình thường như người ta.
Sau khi thất bại lần thứ hai, Hàn Phi xem đồng hồ, cảm thấy mình còn có thể thử kịp lần thứ ba.
Tám bản đồ trước đó hắn đã chơi thuần thục, thời gian xử lý cũng càng lúc càng ngắn, rất nhanh sau đó Hàn Phi đã tiến vào Tử Lâu lần thứ ba.
“Ngươi thao tác chậm chút…” Trang Nhân vốn muốn ghi nhớ động tác của Hàn Phi nhưng rất nhanh đã quyết định từ bỏ.
Hàn Phi có rất nhiều phán đoán dựa trên kinh nghiệm của bản thân, dù Trang Nhân có học thuộc lòng thì cũng làm không được. Xem đến đây, Trang Nhân càng thêm coi trọng Hàn Phi. Đời này của hắn e là không cách nào mở được bản đồ Tử Lâu màu máu.
Muốn nhanh chóng tìm được người nhà thì phải dựa vào Hàn Phi mới được.
Người điên Trang Nhân trong mắt tất cả mọi người đã biến thành một bảo mẫu chuyên nghiệp, không cần Hàn Phi nói đã nhanh chóng làm tốt các loại công việc “hậu cần”.
Hai lần tử vong trước giúp Hàn Phi thu hoạch được các thông tin quan trọng. Lần này hắn tránh đi gian phòng thứ nhất và thứ tư, cẩn thận quan sát các cánh cửa phòng để xem có manh mối gì không.
Nhưng rất đáng tiếc ngoài cửa phòng không có thu hoạch, chỉ có tiến vào trong mới biết bên trong có thứ gì. Hàn Phi tính toán thời gian, mãi đến khi nhân viên thu mua sắp xuất hiện hắn mới đi vào gian phòng thứ ba.
“Trong phòng này không có bộ thi thể hay con bươm bướm nào.”
Gian phòng cũ nát đầy dấu tay máu được bố trí thành phòng tân hôn, chỉ là mọi thứ đều có một màu đỏ chót của máu. Trên vách tường có dán mấy chữ HỶ trông không hề vui mừng mà ngược lại còn thấy thêm phần rùng rợn.
“Phòng tân hôn?”
Con ngươi Hàn Phi co rụt lại. Hắn đi qua phòng khách, đẩy mở cửa phòng ngủ. Phía trên chiếc ra giường đỏ thẫm là một tấm di ảnh trắng đen rất lớn.
Chú rể vẫn duy trì bộ dạng sạch sẽ trước khi chết, cô dâu thì mặc áo cưới kiểu Trung Quốc, đội khăn màu đỏ trên đầu.
Trên vách tường cạnh bức di ảnh có một dòng chữ viết bằng dấu móng tay cạo vào tường đến bật máu —— Khóc sẽ chết!
Chữ viết toát ra hận ý nồng đậm, sau khi nhân vật nhỏ đi vào phòng ngủ, trên người nó cũng xuất hiện dòng chữ bằng máu tương tự.
“Nguyền rủa này có thể tiếp nhận, chỉ cần không khóc là được.”
Hàn Phi nhớ kỹ vị trí gian phòng, nhưng khi hán muốn điều khiển nhân vật rời đi, bức di ảnh trên tường lại xảy ra biến hoá.
Thất khiếu của chú rể bắt đầu đổ máu, càng kinh khủng hơn là cô dâu đội khăn trên đầu đột nhiên biến mất khỏi bức di ảnh, không thấy đâu nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất