Chương 422: Chân diện mục của váy đỏ
Mỗi khi đi tuần tra trong Tử Lâu, gặp phải tầng lầu số chẵn đều phải cẩn thận vạn phần, trong bóng tối có quá nhiều thứ đang ẩn nấp.
“Hoa ca, sau khi ngươi đưa đứa nhỏ kia về nhà thì mẹ của nó có phản ứng kỳ lạ gì không?” Hàn Phi cảm thấy đứa nhỏ kia không phải con của nàng ta nên mới hỏi như vậy.
“Mẹ của nó cảm ơn ta liên tục.”
“Không còn gì khác?”
“Chứ ngươi còn muốn cái gì? Đưa đứa nhỏ về nhà chỉ là việc chúng ta tiện tay làm thôi mà.” Hoa ca rất khiêm tốn, có thể nhìn ra hắn muốn giữ mối quan hệ tốt với các hộ cư dân trong Tử Lâu, cũng rất cố gắng bảo vệ và giúp đỡ họ.
Hoa ca đứng trước camera giám sát vẫy tay mấy cái rồi lại dẫn tiểu Phương và Hàn Phi đi kiểm tra tủ phòng cháy chữa cháy.
Xác định không có vấn đề gì, ba người mới tiếp tục đi lên tầng tám. Sau lưng sáng ngời mà trước mặt lại là một vùng tăm tối, ba người vẫn phải tiếp tục tiến lên.
Bước trên từng bậc cầu thang, khi Hàn Phi đi tới góc rẽ giữa tầng bảy và tầng tám, đèn điều khiển cầu thang tầng bảy đột nhiên dập tắt.
Hàn Phi vốn đi ở cuối, lúc này bóng tối đột ngột bao trùm sau lưng hắn, sống lưng truyền tới cảnh giác lạnh ngắt, Hàn Phi vô thức quay đầu nhìn ra phía sau.
Có một nữ nhân toàn thân đều là máu đang nằm trên lưng hắn, nàng mặc một bộ váy đỏ dài thậm thượt phủ kín các bậc thang giống như một mảnh địa ngục đỏ thẫm!
Bàn tay lạnh buốt của nàng đang bấu lấy cánh tay Hàn Phi, nơi đó vừa hay lại là vị trí hắn ôm bộ váy đỏ.
Nếu Hàn Phi phản ứng chậm một chút thôi, có lẽ hắn đã bị nữ nhân này lôi tuột xuống lầu.
Hàn Phi hô lớn một tiếng, đèn điều khiển bằng âm thanh dưới tầng bảy đột ngột sáng lên, khi ánh sáng rực rỡ xuất hiện, nữ nhân mặc bộ váy đẫm máu cũng biến mất.
“Trời đất, ngươi la cái gì thế, làm ta giật mình!” Hoa ca và tiểu Phương đi ở phía trước nghe Hàn Phi la lên cũng bị doạ đến run rẩy.
Hàn Phi sững sờ đứng tại góc rẽ cầu thang, vừa rồi hắn đã đi dạo một vòng quanh quỷ môn quan, trái tim đập nhanh như muốn nổ tung trong lồng ngực.
Nhưng tại thời khắc khủng bố như vậy, Hàn Phi vẫn không quên quan sát đối phương, đó gần như đã trở thành bản năng của hắn.
“Nữ nhân váy đỏ là oán niệm cao đẳng! Bộ váy đẫm máu của nàng có thể phủ kín hai tầng lầu!”
Không có hàng xóm ở bên cạnh giúp đỡ, với năng lực của Hàn Phi căn bản không có cách nào đối kháng được oán niệm cao đẳng.
“Ta chỉ mới tiến vào Tử Lâu, mà còn đang ở toà lầu số 1…”
Hàn Phi cố gắng bình tĩnh trở lại, hồi tưởng về gương mặt của nữ nhân váy đỏ. Hắn phát hiện gương mặt nàng không giống nữ quỷ cố ý đẩy hắn té lầu ở căn hộ 1044.
Hình như trong căn hộ đó có rất nhiều quỷ, váy đỏ chỉ là lệ quỷ kinh khủng nhất ở đó mà thôi, cũng chỉ có nàng mới có thể tuỳ ý rời khỏi nhà.
“Này, ngươi không sao chứ?” Tiểu Phương và Hoa ca rất quan tâm Hàn Phi, thấy hắn đứng sững sờ tại chỗ, hai người lập tức quay lại đi tới bên cạnh hắn.
“Váy đỏ vừa xuất hiện, vừa rồi khi đèn tắt, nàng đang bám trên lưng ta.” Hàn Phi tái mặt nói.
“Hay… hay là chúng ta đem váy đỏ về đi?”
“Đã lên tới đây rồi, quay lại phiền phức lắm.” Hàn Phi khẽ xoay cánh tay bị váy đỏ túm lấy, da thịt tím bầm, mặt ngoài làn da thì lạnh ngắt.
Thấy Hàn Phi ổn định lại, ba người đi lên tầng tám.
Vừa lên tới nơi, Hàn Phi loáng thoáng nghe được tiếng ca, hiện tại hắn vô cùng mẫn cảm với âm thanh, gần như trong nháy mắt nghe được tiếng ca hắn đã giơ bộ váy đỏ ra che trước người.
“Đừng khẩn trương, trên tầng tám có một nữ streamer, buổi tối nàng hay phát trực tiếp nên khá ầm ĩ, thường quấy nhiễu tới người khác, để ta tới nhắc nhở nàng.” Hoa ca rất am hiểu về các hộ dân cư trong toà nhà, hắn mở cửa thoát hiểm và đi vào hành lang đen như mực.
“Tầng lầu số chẵn lúc nào cũng xảy ra vấn đề, chúng ta mau rời khỏi đây thì hơn.” Hàn Phi theo sát sau lưng Hoa ca, mấy người càng đến gần căn hộ 1084 càng nghe được tiếng ca rõ ràng hơn.
“Ba giờ sáng còn không chịu nghỉ ngơi, nàng muốn bị khiếu nại bao nhiêu lần nữa đây?” Hoa ca ấn chuông cửa nhà 1084, chờ cả buổi cũng không thấy ai ra mở. Có lẽ vì tiếng động trong nhà quá lớn nên chính chủ nhân cũng không nghe ra tiếng chuông.
Không còn cách nào khác, Hoa ca đành phải gõ cửa.
Mười mấy giây sau, tiếng ca hát trong nhà ngừng lại, cửa mở ra, một cô gái trẻ trung ăn mặc rất đáng yêu xuất hiện ở cửa ra vào: “Các ngươi có việc gì thế?”
Rõ ràng chính nàng làm sai trước nhưng trong giọng nói lại mang vẻ tủi thân và sợ hãi như thể các bảo vệ sẽ ức hiếp nàng vậy.
“Đã sắp 3 giờ 40 phút, ngươi không ngủ thì cũng phải để cho người khác ngủ. Trong toà nhà này còn có học sinh chuẩn bị thi cử, ngươi không thể làm như vậy được!” Hoa ca nghiêm khắc nói, “Không phải chúng ta không cho ngươi phát trực tiếp, nhưng ngươi không thể cứ đêm nào cũng ồn ào như vậy.”
Tiểu Phương đứng bên cạnh muốn hù doạ nàng một lần cho sợ, thế là khàn giọng nói: “Trong toà lầu này không sạch sẽ đâu, có mấy thứ bẩn thỉu tiến vào, ngươi cứ không ngừng tạo ra âm thanh thì thứ đó có thể sẽ bị hấp dẫn tới.”
“Có quỷ thật sao?” Nghe tiểu Phương nói vậy, cô gái hưng phấn hỏi.
Hoa ca đứng bên cạnh im lặng trừng mắt nhìn tiểu Phương một cái: “Nàng chuyển vào toà nhà này là vì muốn phát trực tiếp cảnh gặp quỷ đó.”
“Cái gì? Vì kiếm tiền mà không cần mạng luôn hả?!” Tiểu Phương nhìn cô gái dáng vẻ đáng yêu kia, trông yếu đuối mảnh mai khiến người ta rất muốn bảo vệ, vậy mà lại có lá gan lớn đến thế.
“Ta không phải phát trực tiếp để gặp quỷ, chỉ là tương đối hiếu kỳ về mấy chuyện này, nghe nói trong toà nhà này cũng từng có một streamer chết, phòng nàng từng sống không ai dám đến ở, cuối cùng bị sửa lại thành phòng bảo vệ.” Cô gái đứng tựa lưng vào cửa, có vẻ rất hứng thú với phòng bảo vệ.
“Chủ nhân cũ của căn nhà 1044 là một nữ streamer?” Hàn Phi bắt đầu nảy sinh hứng thú.
“Ngươi là bảo vệ toà nhà, chẳng lẽ lại không biết?” Nữ nhân rất kinh ngạc nói.