Chương 64: Món quà của Hàn Phi
Trước đó khi đi đến tầng bốn nó còn ghé lại nhà Hàn Phi để đóng chặt cửa, từ đó có thể nhìn ra nó biết rõ nhà 1044 có nguy hiểm, sẽ không theo Hàn Phi tiến vào trong nhà. Vậy nên Hàn Phi chỉ còn cách lừa nó tiến vào một gian phòng có ma khác.
Hàn Phi dùng hết khí lực trong người nhấc chân đi về phía trước, hắn muốn tìm đến nhà hàng xóm xin giúp đỡ.
“Từ Cầm…”
Giày giẫm vào vết máu dưới mặt đất, Hàn Phi lảo đảo nắm lấy tay nắm cửa căn hộ 1052, miệng không ngừng gọi tên Từ Cầm.
Từ Cầm không thân cũng chẳng quen với hắn, Hàn Phi biết khả năng nàng chịu cứu mình là rất thấp, nhưng bây giờ hắn không có lựa chọn nào.
Hàn Phi gõ cửa thật mạnh, thanh âm rất lớn nhưng đèn điều khiển bằng âm thanh dường như đã hỏng, không hề sáng lên. Điều này càng chứng minh suy đoán của Hàn Phi là đúng.
Ý lạnh truyền ra từ chiếc nhẫn càng lúc càng buốt giá, Hàn Phi nhận ra mình đã coi thường con quỷ này. Chỉ từ độ lạnh cũng có thể phân biệt được thực lực của nó tương đương với hai nạn nhân trong vụ án lắp ghép thân thể người.
Càng đáng sợ là, ý lạnh đang không ngừng gia tăng.
“Có ai không?!”
Hàn Phi bắt đầu gõ cửa phòng, bây giờ không phải lúc để ý tới việc lễ phép hay không? Nếu không tạo ra động tĩnh hắn chắc chắn sẽ bị con quỷ sau lưng chơi chết.
Nếu là lúc bình thường Hàn Phi sẽ không manh động như vậy, nhưng bây giờ hắn chỉ muốn quấy cho nước trở nên đục ngầu, tranh thủ dẫn tới một đám quỷ khác cùng hắn chia sẻ áp lực.
Dù Hàn Phi tạo ra âm thanh cực lớn, các hộ gia đình trên tầng năm cũng không hề mở cửa ra, ngược lại ở các tầng khác còn vang lên tiếng chốt cửa.
Lúc này Hàn Phi đã không thể thở được, hắn không còn cách nào khác, đành nhìn về phía căn hộ số 1051.
Bóng đen kia tuy đã quay trở vào nhà nhưng cửa vẫn còn mở rộng.
Hàn Phi nhanh chóng di chuyển tới cửa ra vào căn hộ số 1051, trong phòng tối đen như mực không thấy được gì, chỉ toát ra một loại ác ý kinh người, như thể chỉ cần tiến vào trong sẽ vĩnh viễn không có ngày trở ra.
“Tin tức Mạnh Thi cho ta không có nói tới căn hộ số 1051 này, gian phòng này lẽ ra không nên khủng bố như vậy mới đúng chứ?”
Hiện tại Hàn Phi không cố kỵ nhiều như vậy, hắn cất bước đi thẳng vào trong căn hộ.
Một chân vừa đạp vào trong, nửa thân thể Hàn Phi đã nghiêng vào trong căn hộ, lúc này con quỷ sau lưng hắn đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm, mười ngón tay trắng bệch như lưỡi câu ghìm chặt cổ Hàn Phi, cố gắng lôi hắn ra khỏi phòng.
Đau đớn kịch liệt truyền tới, Hàn Phi cảm thấy cổ mình sắp bị nó bẻ gãy, đúng lúc này bùa hộ mệnh đeo trên cổ Hàn Phi đột nhiên vang lên một tiếng “Rắc”, sau đó vỡ tan tành.
Một cơn khí lạnh đến cực hạn bộc phát ra ngoài, mười ngón tay bám trên cổ Hàn Phi bị bắn văng ra, Hàn Phi thuận lợi đi vào trong căn hộ số 1051.
Bóng tối bao trùm tất cả, toàn bộ tia sáng đều bị gian phòng nuốt chửng, chiếc nhẫn trên tay không ngừng truyền tới ý lạnh thấu xương. Giữa căn hộ đột nhiên có một đôi mắt đỏ ké chậm rãi mở ra.
Nhìn thấy đôi mắt bệnh hoạn kia, thân thể Hàn Phi run lên nhưng hắn vẫn cố gắng tỏ ra thân thiện vẫy tay với nó:
“Ta sống ở tầng dưới, lần đầu tiên tới chơi, cảm giác đi tay không không được tốt lắm nên ta cõng một con quỷ tới tặng cho ngươi.”
Hiện tại xuất hiện một loại cân bằng rất vi diệu, quỷ sau lưng Hàn Phi không chịu rời đi, nhưng nó không muốn tiến vào căn hộ số 1051, mà thứ ở trong căn hộ cũng có vẻ hơi kiêng kỵ con quỷ này. Đôi bên không ai động thủ, thời gian càng trôi đi, cảm giác sợ hãi trong lòng Hàn Phi càng sụt giảm.
Lại thêm mấy phút nữa là hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ ẩn, chỉ cần chống đỡ qua một khoảng thời gian này nữa thôi, thế cục sẽ hoàn toàn thay đổi.
Đứng ở giữa hai con quỷ, Hàn Phi từ từ trở nên tỉnh táo. Hắn cẩn thận duy trì hiện trạng, không tiếp tục đi vào phòng cũng không chạy ra ngoài, một người sống sờ sờ như Hàn Phi lại đứng ở cửa ra vào căn hộ của quỷ, trên mặt còn nở nụ cười lễ phép.
Đôi mắt đầy huyết tinh trong gian phòng vẫn nhìn ra ngoài cửa, Hàn Phi không thấy rõ tướng mạo của nó, chỉ biết nó toả ra khí tức vô cùng khủng bố, không chỉ là âm lãnh mà còn là một loại ác ý vô cùng, mang theo khát vọng muốn nuốt chửng mọi thứ.
“Hàng xóm nhà số 1051 không phải là muốn ăn ta đó chứ?”
Vừa rồi Hàn Phi gây ra động tĩnh khá lớn, tầng trên cũng bắt đầu truyền ra tiếng vang dị thường. Con quỷ sau lưng và trước mặt Hàn Phi đều trở nên xao động, bọn chúng dường như đang lo lắng lát nữa sẽ có nhiều lệ quỷ và quái vật khác kéo tới.
Tiếng thở dốc nặng nề vang lên bên tai Hàn Phi, chất lỏng sền sệt kia lại nhỏ xuống lưng hắn.
Năm ngón tay trắng bệch chỉ có da bọc xương vươn vào trong phòng, tựa hồ muốn kéo Hàn Phi ra ngoài. Nhưng nó vừa thò tay vào đã bị “hắc ám” trong phòng giữ chặt.
Bàn tay kia cuối cùng không chạm vào vai Hàn Phi mà đang bị hắc ám hoá thành thực chất hút lại.
“Hộ gia đình số 1051 hình như có thể cùng hắc ám hoà làm một thể.” Hàn Phi nhớ tới bóng đen đứng ở cửa ra vào lúc nãy, nó không có gương mặt, không có quần áo, chỉ là một cái bóng người đen như mực mà thôi.
“Bên trong toà chung cư này loại hàng xóm nào cũng có.”
Tiếng kêu trầm thấp vang lên, Hàn Phi không dám quay đầu lại nhìn. Hắn biết rõ con quỷ sau lưng mình đang xảy ra xung đột với chủ căn hộ.
“Đánh đi, đánh đi. Tốt nhất là lưỡng bại câu thương, đánh chết một con thì bớt một con.”
Tố chất tâm lý Hàn Phi đã trở nên vô cùng cường đại, bên tai không ngừng truyền đến thanh âm khiếp người, sau lưng áo đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt nhưng hắn vẫn cương quyết không quay đầu.
“Còn lại năm phút.”
Nhìn thời gian đếm ngược trong bảng nhiệm vụ, tim Hàn Phi càng lúc càng đập nhanh, biểu lộ trên mặt lại rất bình tĩnh.
Khi nhiệm vụ chỉ còn lại ba phút, chủ căn hộ số 1051 dường như đã bị chọc giận hoàn toàn, cả gian phòng như vật sống, hắc ám sền sệt há cái miệng rộng hoác ra nuốt chửng lấy con quỷ sau lưng Hàn Phi!