Chương 1:
Trẫm sắp phát điên rồi!
Trẫm là Thiên tử đương triều, chưa từng nghĩ có ngày lại bị một nữ nhân tay không tấc sắt “khắc”.
Mà nàng ta, cầm kỳ thi họa đều không thông, lại có thể từ trong trăm ngàn tú nữ mà nổi bật, trải qua từng vòng tuyển chọn, trở thành Hoàng hậu của trẫm.
Đáng chết, trẫm không nên vì thấy nàng ta da như mỡ đông, mắt sáng răng ngọc, nhan sắc hơn người một chút mà hồ đồ bỏ phiếu cho nàng ta!
Nàng ta tên là Phương Cẩn Du, là đích trưởng nữ của Trấn Bắc tướng quân, có lời đồn bát tự đặc biệt, nên từ nhỏ đã được nuôi dưỡng ở thôn quê, sau khi cập kê mới được đón về.
Mẫu hậu phái người đi xem bói, phát hiện bát tự của nàng ta lại hợp với trẫm, bất kể thế nào cũng phải để nàng ta tham gia điện thí.
Mẫu hậu nhất định là đã xem nhầm rồi, trẫm cho rằng Hoàng hậu khắc trẫm.
Đêm tân hôn nàng ta đưa quả dại ngoài cung cho trẫm nếm thử, trẫm đã tiêu chảy cả một đêm! Trẫm khó khăn lắm mới ngủ được, nửa đêm lại bị nàng ta một cước đạp xuống giường.
Những chuyện tương tự còn có, trẫm ban cho nàng ta chút thể diện cùng nàng ta dùng bữa tối, nàng ta không những ăn uống xấu xí, còn ăn sạch món thịt bò kho mà trẫm yêu thích nhất, rõ ràng trẫm mới chỉ ăn được một miếng!
Còn nữa, trẫm đang tản bộ trong Ngự hoa viên, chợt có vật lạ bay tới, một miếng vỏ trái cây đập vào trán trẫm, trẫm là Thiên tử, sao có thể chật vật như vậy giữa chốn đông người?
Còn nữa, Ngự khuyển của Hoàng thất trẫm – Phúc Bảo, dùng bát ăn bằng bạch ngọc thượng hạng, lại bị nàng ta làm vỡ tan tành!
Ngươi nói người này tại sao lại tà môn đến vậy chứ?!
Phương Cẩn Du, Phương Cẩn Du, nghe tên thôi đã thấy là người tri thư đạt lễ, hiền lương thục đức, sao nữ nhân trước mắt này lại vụng về, ồn ào như vậy chứ?