Thật ra, các phi tần được đưa đi săn bắn vào mùa thu những năm trước đều do bốc thăm quyết định, nhưng năm nay Trẫm lại làm trái quy tắc.
Trẫm đúng là có hơi bồng bột, nhưng quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.
Nào ngờ đám phụ nữ đó lại đi mách mẫu hậu!
Dám đối đầu với Trẫm!! Trẫm ghi nhớ rồi!
Phiền chết đi được.
Mẫu hậu tự nhận là công bằng chính trực, bèn gửi vật phẩm đến để Trẫm bốc thăm.
Trẫm lắc mãi, trong lòng cầu nguyện vẫn là Phương Cẩn Du.
Không còn cách nào khác, ngoài nàng ra, Trẫm không muốn gặp bất cứ ai.
Trẫm là chân long thiên tử, quả nhiên tâm tưởng sự thành.
Nhìn thấy ba chữ "Phương Cẩn Du" trên thẻ tre, Trẫm không kiềm chế được mà reo hò.
Hoàng hậu dường như cũng rất phấn khích.
Nhưng ngay khi nàng chuẩn bị với lấy thẻ tre đó, nàng đã làm đổ ống thẻ.
Một tiếng "loảng xoảng", tất cả thẻ tre đều rơi ra.
Cả sàn đều là "Phương Cẩn Du" đập vào mắt Trẫm.
"..."
Mẫu hậu quả nhiên công bằng chính trực.