Hoàng Hôn Phân Giới (Dịch)

Chương 38 Cháu trai tộc trưởng

Chương 38: Cháu trai tộc trưởng

"Hắc hắc..."

Thiếu niên mập mạp tên là Chu Đại Đồng hưng phấn đi tới trước mặt Hồ Ma, vẻ mặt vui vẻ nhìn những người khác đấu đá.

Trong lòng của Hồ Ma miễn cưỡng nói: "Sao ngươi không học cùng với bọn hắn?"

"Đây mà gọi là học?"

Chu Đại Đồng khịt mũi coi thường: "Đây gọi là bị đánh thì đúng hơn!"

"Tốt xấugì ta cũng là cháu trai của tộc trưởng, mỗi ngày bị bọn hắn đánh như thế, về sau làm sao kế thừa cái thôn này?"

"..."

"Cháu trai tộc trưởng?"

Hồ Ma ngược lại là nổi lòng tôn kính, lại cảm thấy có chút kinh ngạc: "Ngươi là cháu trai của tộc trưởng, bọn hắn còn dám ra tay độc ác đánh ngươi?"

"Cũng bởi vì gia gia của ta là tộc trưởng, cho nên ta mới bị đánh..."

Vẻ mặt của Chu Đại Đồng đau khổ nói: "Người khác đều là tới cùng Nhị gia học bản sự để đi bái Thái Tuế, còn ta thì không phải."

"Ta là bởi vì gia gia chê ta không nghe lời, đưa ta tới chỗ của Nhị gia học quy củ..."

"..."

"..."

"Hạ thủ hung ác một chút, đánh vào trọng điểm... Ngươi đạp vào trong đũng quần của hắn."

Nhị gia ở bên cạnh, lúc này lớn tiếng nhắc nhở từng đôi thiếu niên đang đánh lẫn nhau: "Không cần sợ đả thương người, ở bên trong trang tử của chúng ta vật gì khác thì ít, chứ thuốc mỡ thì lại đầy đất."

"Lấy thực lực của các ngươi, chỉ cần không động đao kiếm, thì tổn thương gì cũng đều có thể chữa hết."

"Hạ thủ càng nặng càng tốt, lúc này hạ thủ càng nặng, càng hung ác, kết thúc xong người này thì các ngươi mới các thể đánh được người khác!"

"..."

Vừa quay đầu, nhìn về phía Hồ Ma cùng Chu Đại Đồng, cả hai đang ngồi ở một bên nói chuyện phiếm, không có dáng vẻ chuẩn bị luyện kỹ năng.

Trong lòng bất đắc dĩ than thở tiếc nuối: Mình còn tưởng rằng tiểu tử này đổi tính rồi, hiện tại xem ra vẫn là quá mức nuông chiều.

...

...

Từ lúc Hồ Ma ở lại chỗ Nhị gia.

Các thiếu niên ngoài học bản sự ra, thì ở chỗ Nhị gia, mỗi ngày đều phải phải làm rất nhiều việc.

Buổi sáng thì chạy bộ, về tới thì dùng cơm, ăn cơm xong còn phải nâng đá, luyện kỹ năng, hoặc cùng Nhị gia vào rừng tuần tra, loại trừ một số tà ma quỷ dị ở xung quanh trang tử, hoặc dán giấy đỏ cảnh báo cho những người khác ở trong thôn.

Đợi cho mặt trời ngã về tây, thì ăn bữa cơm thứ hai, ăn uống cùng buổi sáng cũng không kém nhiều, chỉ là không có thịt muối Bạch Thái Tuế ở trong cháo như hồi sáng.

Đến chập tối, thì không còn luyện quyền.

Vào lúc này, các thiếu niên đi theo Nhị gia học chữ, thỉnh thoảng nghe lão giảng một ít quy củ trong giang hồ, phong tục, cấm kỵ, vân vân.

Đến đây không lâu, nhưng Hồ Ma cũng nhìn ra.

Vị Nhị gia này lúc tuổi còn trẻ đã từng vào Nam ra Bắc, lại biết chữ, hiểu toán thuật, những thiếu niên cùng tuổi chính là từ trong thôn đưa tới học bản sự để đi cắt thịt, đương nhiên, Nhị gia dạy cho bọn hắn dường cũng so với một thợ mỏ nhiều hơn.

Bọn hắn đi cắt thịt, nhiều nhất cũng chỉ được ba bốn năm, nhưng bản lãnh của họ, cũng có thể dùng được cả một đời.

Chỉ là hắn ý thức được thân thể của mình có vấn đề, lúc đầu Hồ Ma cũng dự định biểu hiện ra dáng vẻ hiểu chuyện một chút, chăm chỉ một chút, nhưng dần dần lại trở thành tấm gương tiêu cực trong số những thiếu niên cùng tuổi.

Người khác mỗi ngày chạy bộ, còn hắn thì ngủ đến khi đủ giấc mới tỉnh lại, người khác đều nâng đá, ma luyện thể phách, hắn thì ngồi ở trong sân phơi nắng, người khác tranh đoạt đấu đá, tranh vương tranh bá, hắn thì cam tâm làm một đầu cá mặn.

Có đôi khi ngay cả Nhị gia cũng không nhìn nổi, nói hắn hai câu, thì cũng bị một câu nói của hắn làm cho không có lời gì để nói.

Bà bà không để cho ta...

Nhưng vào những lúc dạy chữ, tính toán thì Hồ Ma biểu hiện so với những thiếu niên cùng tuổi thông minh hơn nhiều, học chữ rất nhanh, tính toán vừa chuẩn vừa nhanh, ngay cả Nhị gia cũng vô cùng kinh ngạc, liền hô đáng tiếc, một người thông minh như thế, nếu là chịu ăn chút khổ, vậy thì tốt quá rồi.

Nhưng Hồ Ma lại im lặng, những thứ này cũng không khó đối với hắn...

Thế giới này văn hóa đạo lý, cùng với kiếp trước của mình có nhiều chỗ giống nhau, chỉ có một số khác biệt, như là từ ngữ hơi khác một chút, tốt xấu gì ở kiếp trước mình cũng là một sinh viên đại học đã tốt nghiệp.

Trong mắt hắn, những kiến thức mà Nhị gia dạy, thì chỉ bằng với trình độ tiểu học ở kiếp trước mà thôi, bởi vậy hắn hầu như không cần học, chỉ cần thích ứng một chút là được.

Đương nhiên, bình thường hắn cũng phải giữ lại, nếu không Nhị gia lui xuống, lại để cho mình tới dạy cho bọn hắn.

Mà ở trên phương diện khác, cùng với việc lười biếng hoàn toàn khác biệt, trong nhóm thiếu niên đã đốt lò thì khoảng thời gian này Hồ Ma lại tiến cảnh nhanh đến dọa người.

Tiểu Hồng Đường thỉnh thoảng lại mang thịt đến cho Hồ Ma ăn, đều là Huyết Thái Tuế có phẩm chất tốt nhất.

Mà Nhị gia cũng coi trọng Hồ Mà, mặc dù cảm thấy Hồ Ma không chịu khó luyện công, nhưng khi đó bà bà đưa tới cho lão một miếng thanh Thái Tuế thật lớn, lão vẫn nhịn đau chia ra từng chút cho Hồ Ma bồi bổ thân thể.

Điều này khiến cho thân thể của Hồ Ma mỗi ngày đều cuồn cuộn nhiệt khí, từng tia từng tia nhiệt khí đều được đưa vào bên trong lô hỏa.

Nếu như nói người khác đốt đều là cành cây, thân bắp, lá cây, vậy hiện tại bên trong lò này của hắn, mỗi ngày đều đốt than thượng đẳng nhất.

Nếu như nói người khác hành công lười biếng, chỉ chờ lửa chậm rãi được đốt lên, vậy thì hắn mỗi ngày đều chịu khó hành công, giống như là dùng máy quạt thổi vào lò lửa.

Điều này làm cho lô hỏa ở trong cơ thể hắn, càng lúc càng vượng, tiến cảnh nhanh đến mức dọa người.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất