- Tiểu Duệ, cái giá này cũng xem như khá tốt rồi, thế nào, không đủ tiền à? Có cần Tứ ca cho mượn không?
Âu Dương Quân thật sự lại biết rõ vấn đề ở bên trong, bí thư Lưu này là một nhân vật nhỏ trong phe phái nhà mình, chút việc nhỏ đó tất nhiên sẽ nể mặt mình, dù sao thì tiền cũng không phải từ trong túi của đối phương bay ra.
- Sáu mươi ba triệu...Tứ ca, anh xem, khu nhà này muốn lắp đặt tất cả thiết bị thì cần bao nhiêu tiền?
Trang Duệ đã thầm tính toán, sau nhiều lần đổ thạch mà mua được đồ cổ với giá tốt thì tổng thu hoạch là hơn một trăm mười sáu triệu, những việc linh tinh mất một triệu, khoảng thời gian trước anh rể gửi cho mình vài trăm ngàn, những thứ này là không đáng kể.
Nhưng hắn mua căn biệt thự ở Bành Thành mất mười sáu triệu, sau đó đầu tư mỏ ngọc ở Tân Cương và chuyển cho Ngọc Vương Gia mười triệu, bây giờ đại khái chỉ còn hơn chín chục triệu, mua tứ hợp viện này cũng dư dả.
Nhưng sau khi mua nhà thì phải tu sửa lại, Trang Duệ không biết giá cả thị trường của các thiết bị cần lắp đặt vào lúc này là thế nào, hắn muốn biết mình mua căn tứ hợp viện này xong thì còn cần bao nhiêu tiền để tu sửa?
- Cái này cậu cũng đừng hỏi tôi, tôi cũng không phải chuyên về ngành này...
Âu Dương Quân liếc mắt nhìn Trang Duệ, anh chỉ đến làm chỗ dựa cho cậu mà thôi, cậu tưởng anh là Vạn Sự Thông sao?
- Trang tiên sinh, chỗ chúng tôi có vài công ty lắp đặt thiết bị, cũng công tác khá tốt, tôi có thể giới thiệu cho anh, phí tổn nhất định cũng sẽ ưu tiên cho anh...
Những chuyện lắp đặt thiết bị giống như thế này thì chủ nhiệm Trịnh thật sự đã làm qua khá nhiều lần, khi lắp đặt thiết bị cho khu nhà văn phòng cũng là hắn đi tìm công ty đến làm việc, vì thế hắn cũng không xa lạ gì cái nghề này. Tất nhiên trước đó hắn đều có nhận được chỗ tốt, nhưng bây giờ hắn giới thiệu cho Trang Duệ, hắn cũng không dám thò tay vào kiếm chút đỉnh cho mình.
Vị bảo vệ tên là Tiểu Lý nãy giờ không nói chen vào lời nào, bây giờ nghe nói chủ nhiệm Trịnh muốn giới thiệu công ty lắp đặt thiết bị thì mở miệng nói:
- Chủ nhiệm Trịnh, chỉ sợ rằng những công ty kia sẽ không thể nào làm tốt được công tác lắp đặt lần này.
- Nói lung tung, khu văn phòng của chúng ta bọn họ có thể lắp đặt được các thiết bị, chẳng lẽ không làm được những căn phòng nhỏ này sao?
Chủ nhiệm Trịnh dùng ánh mắt mất vui nhìn Tiểu Lý, mọt sách đúng là mọt sách, vào đúng thời điểm mấu chốt lại bộc lộ ra rõ ràng.
Tiểu Lý cũng ý thức được lời nói vừa rồi của mình quá trực tiếp, hắn vội vàng giải thích:
- Chủ nhiệm Trịnh, không phải tôi có ý kia, những công ty mà anh giới thiệu thì chắc chắn sẽ có chất lượng tốt.
- Nhưng các công ty lắp đặt thiết bị cũng chia thành nhiều loại, những căn tứ hợp viện thế này thì nhất định phải lắp đặt thiết bị theo kiểu cổ, như thế mới có thể bảo đảm nó được giữ nguyên vị, nếu không chỉ sợ lắp đặt xong thiết bị thì tứ hợp viện này sẽ chẳng giống ai.
Tiểu Lý thật sự có tập tính của một kẻ mọt sách, lời nói cũng không quá cẩn trọng, cũng không quan tâm đến chuyện vẻ mặt của chủ nhiệm Trịnh càng thêm khó coi.
- Anh Lý, khu nhà này cần loại người nào đến lắp đặt thiết bị?
Khu nhà này được Trang Duệ mua với giá vài chục triệu, nếu không hỏi rõ ràng thì hắn cũng khó thể nào bỏ tiền ra, vì nếu không đến lúc lắp đặt thiết bị xong mà không giống ai thì cực kỳ không xong.
Tiểu Lý nghe được lời của Trang Duệ thì lấy tay đẩy kính mắt nói:
- Bình thường những kiến trúc như thế này đều phải có những nhân sĩ chuyên nghiệp đến làm thiết kế và giám sát, nếu không thì lắp đặt thiết bị nhất định sẽ sai lệch.
- Cũng có một người nước ngoài mua tứ hợp viện ở đây, sau khi lắp đặt xong thiết bị thì thật sự không phù hợp, cũng vì đó không phải là người trong nghề, cũng không nhìn thấy rõ vấn đề. Trang tiên sinh nếu vào đây ở, tôi cảm thấy nên mời những nhân sĩ tu sửa kiến trúc cổ chuyên nghiệp đến làm việc, gần đây những người như vậy ngày càng ít, những công ty lắp đặt thiết bị vào thời này cũng không có những nhân tài chuyên nghiệp như vậy...
Trang Duệ thầm suy xét và thật sự cảm thấy có chuyện như vậy, bản thân hắn cũng là người tốt nghiệp đại học, biết rõ các khoa đều có tính chuyên nghiệp rất mạnh. Bây giờ xây dựng hiện đại phát triển rất mạnh, những nhân sĩ chuyên nghiệp theo lời của Tiểu Lý thật sự còn lại rất ít, vì ngoài những ngồi đình chùa miếu mạo thì trong thành phố còn lại mấy tòa nhà cổ?
- Tứ ca, anh thấy thế nào?
Trang Duệ nghiêng đầu hỏi Âu Dương Quân, hắn thật sự còn chưa quen cuộc sống ở Bắc Kinh, làm sao có thể đi tìm nhân sĩ chuyên lắp đặt thiết bị cho các nhà cổ được?
- Tiểu Duệ thật sự muốn mua sao?
Âu Dương Quân hỏi.
- Mua.
Trang Duệ gật đầu khẳng định, những năm này giá cả nhà đất tăng tiến vùn vụt, hơn nữa đây còn là tứ hợp viện, nó sẽ càng ngày càng hiếm, mua vào sẽ tuyệt đối không có hại.
- Được rồi, vậy thì tôi sẽ nói với thư ký Vương một tiếng, như vậy sẽ có thể mời đến những chuyên gia về lắp đặt và tu sửa các công trình cổ trong nước.
Lời nói của Âu Dương Quân làm cho Trang Duệ nhớ đến chức vụ của bác mình, thật sự là quá tốt. Nhưng hắn suy nghĩ một chút và lắc đầu nói:
- Tứ ca, điều này không thích hợp, em thấy chỉ nên tìm vài nhân sĩ chuyên nghiệp trong các trường đại học là được.
Trang Duệ làm người cũng rất biết cách ẩn giấu, hắn không muốn vì chuyện của mình mà làm phiền bác, nếu như để cho mẹ biết được, sợ rằng mình sẽ bị mắng.
- Được, việc này tôi làm cho cậu, tôi sẽ đi tìm cho cậu vài vị giáo sư ở các trường, mất tiền thì cậu ráng chịu...
Âu Dương Quân nghĩ lại và thấy chút chuyện nhỏ như thế này mà làm phiền thư ký Vương cũng không phù hợp, vì vậy hắn chỉ có thể đi theo đường của mình, tìm vài vị giáo sư chuyên nghiệp, điều này thật sự không thành vấn đề, nhiều nhất cũng chỉ cho chút tiền mà thôi. Tất nhiên bây giờ những vị giáo sư cũng muốn có thêm chút thu nhập từ bên ngoài.
- Tứ ca, tùy anh, nhưng tìm cho em được người có thể làm ra bản vẽ và giám sát hoàn công là được.
Trang Duệ xốn chỉ định tìm và sinh viên đại học mà thôi, không ngờ Âu Dương Quân lại có thể làm tốt như vậy, nhưng những chuyện có thể dùng tiền để giải quyết thì Trang Duệ không quá quan tâm, vì trả tiền sẽ tốt hơn so với việc nợ nhân tình người khác.
Sự việc sau đó cũng không có gì rắc rối phiền hà, Miêu Phỉ Phỉ buổi chiều phải đi làm nên bỏ đi trước, Âu Dương Quân cũng không kiên nhẫn cứ mãi chạy theo Trang Duệ, vì thế sau khi giao Trang Duệ lại cho chủ nhiệm Trịnh thì cũng lái xe bỏ đi. Mà Trang Duệ cũng dứt khoát cho Lưu Xuyên đưa Bạch Sư về hội sở, những chỗ hôm nay hắn muốn đi đến cũng không thích hợp với Tiểu Bạch Sư.
Trang Duệ trước tiên đi theo chủ nhiệm Trịnh để ký kết hợp đồng, sau đó lại đến phòng nhà đất làm thủ tục sang tên, nhưng tiền thuế lại làm cho hắn đau lòng. Hai bên đều phải giao thuế con niêm(tem thuế, tem lệ phí) cũng không đáng bao nhiêu, chỉ là hơn ba chục ngàn, nhưng hai bên cần phải giao ba phần trăm thuế trước bạ và các loại thuế phụ thu khác, tổng cộng mất hơn hai triệu.
- Trang tiên sinh, nếu không thì chúng ta giảm diện tích xuống, đồng thời cũng ký kết hợp đồng với giá thấp hơn một chút?
Chủ nhiệm Trịnh theo chân Trang Duệ chạy trước chạy sau, nếu không có hắn thì sợ rằng Trang Duệ cũng không thể chạm đến cánh cửa của phòng nhà đất. Chưa nói đến Trang Duệ, dù là chủ nhiệm Trịnh thì nhìn vào tiền thuế cũng thật sự tim đập chân run, phải biết rằng với hơn hai triệu thì cũng mua được căn nhà tốt ở Bắc Kinh.
- Thôi khỏi, cứ tính theo diện tích thực...
Trang Duệ suy nghĩ một chút, hắn cũng không muốn làm như vậy, vì diện tích của bất động sản phải được chứng thực thật sự đúng đắn, bây giờ nếu tính nhỏ hơn, sau này nếu có đo đạc thì nhất định sẽ phát sinh phiền toái.
Sau khi quét thẻ giao tiền thì Trang Duệ cũng xem xét số tiền còn lại của mình, chỉ còn hơn hai chục triệu, vì vậy mà không khỏi cười khổ. Hắn không biết lắp đặt thiết bị hết bao nhiêu tiền, vì vậy hắn cũng nên quay về cho vị đệ tử của Ổ lão làm vài cái vòng tay huyết ngọc cực phẩm, tìm ra chút tài chính rồi nói sau.
Có chủ nhiệm Trịnh đi theo nên thủ tục cực kỳ thuận lợi, bình thường thì nhân viên của phòng nhà đất đều phải mất mười lăm ngày mới đi đỏ vẽ bản đồ diện tích nhà cửa, nhưng vị trưởng phòng kia nói ngày mai sẽ cho nhân viên đến làm việc, sẽ cố gắng xong việc trong thời gian một tuần, sau đó đưa giấy chứng nhận sử dụng đất và chứng nhận bất động sản cho Trang Duệ.
Điều này rất phù hợp với tâm ý của Trang Duệ, hắn cũng muốn trước khi về Bành Thành sẽ xử lý xong những chuyện này, ngày mai hắn sẽ tìm kiếm công ty lắp đặt thiết bị, tranh thủ làm xong mọi việc trước khi mình đến Bắc Kinh một lần nữa.
...
- Trang tiên sinh, anh xem, anh đã giúp chúng tôi xử lý một vấn đề khó khăn, nếu không thì đến tối tôi làm chủ mời mọi người một bữa cơm nhé?
Sau khi làm xong mọi việc thì chủ nhiệm Trịnh phát ra lời mời với Trang Duệ, hắn thấy mình nếu có quan hệ tốt với Trang Duệ, như vậy sau này sẽ có cơ hội xuất hiện với Âu Dương Quân, những mối quan hệ như vậy là cực kỳ quan trọng.
Trang Duệ đưa tay nhìn đồng hồ, đã gần năm giờ, vì vậy hắn lắc đầu nói:
- Chủ nhiệm Trịnh, hôm nay không được, hôm nay đã hẹn dùng cơm với trưởng bối, để hôm nào đó nhà hoàn thiện tôi sẽ mời anh một bữa cơm.
- Được, Trang tiên sinh, anh muốn đi đâu? Tôi tiễn anh.
Trang Duệ hôm nay không lái xe đến, Âu Dương Quân đã nói khi nào làm xong việc thì gọi điện thoại, hắn se đến đón.
- Không cần đâu, một lát nữa Tứ ca sẽ đến đón tôi. Đúng rồi, chủ nhiệm Trịnh, còn có chuyện cần làm phiền anh, đó là tìm người dọn dẹp khoảng sân trong nhà, thanh lý sạch cỏ dại, mặt khác cũng vận chuyển những vật ở bên trong ra, anh thấy đấy, một mình tôi cũng không làm gì được.
Ý của Trang Duệ chính là giữ lại bố cục của kiến trúc chỉnh thể, tất cả những thứ gì đó ở bên trong có thể thanh lý ra ngoài, vì hắn đã xem xét kỹ càng, bên trong chỉ còn lại những dụng cụ hư hỏng, tất cả đều là niên đại bảy mươi, cực kỳ cũ kỹ, hắn không muốn giữ lại.
- Được, Trang tiên sinh, anh cứ yên tâm, ngày mai tôi sẽ cho người sang dọn dẹp, nhất định sẽ thu dọn tốt cho anh.
Chủ nhiệm Trịnh vừa nghe nói như vậy thì đồng ý ngay, người trong văn phòng thường làm gì, chẳng phải là những việc lặt vặt sao? Tất nhiên chủ nhiệm Trịnh sẽ không tự mình ra tay, bên trong còn nhiều người rảnh rỗi, nếu không đủ thì mời thêm vài tên bảo vệ, tốn vài đồng tiền mà thôi.
Đợi đến khi chủ nhiệm Trịnh đi rồi thì Trang Duệ mới gọi điện thoại cho Âu Dương Quân, chính mình lại đứng chờ ở cổng phòng nhà đất, sau nửa giờ thì một chiếc xe "hồng kỳ"(xe lãnh đạo cấp cao) dừng lại bên cạnh Trang Duệ.
- Tiểu Duệ, lên xe.
Cửa sổ phía sau xe hạ xuống, Trang Duệ thấy Âu Dương Chấn Vũ ngồi bên trong vẫy tay với mình, mà vị thư ký Vương kia cũng từ trên vị trí tay lái phụ bước xuống, mở cửa sau cho Trang Duệ.
- Cám ơn anh, cứ để đấy cho tôi.
Trang Duệ bắt chuyện với thư ký Vương, sau đó hắn chui vào trong xe, lại nhìn về phía Âu Dương Chấn Vũ nói:
- Bác, sao bác lại đến đón cháu?
Trang Duệ gặp Âu Dương Chấn Vũ thì có hơi xấu hổ, chính mình hôm qua đến thủ đô mà không đến thăm hỏi bác, bây giờ lại để bác đến đón chính mình.
- Bác làm cách đây không xa, nhận được điện thoại của Tiểu Quân thì tiện đường chạy tới, chúng ta đi thôi...
Âu Dương Chấn Vũ thấy thư ký Vương lên xe, lão lên tiếng để lái xe tiếp tục chạy đi, xe hơi cũng chậm rãi nhập vào trong dòng xe cộ lúc tan tầm.
- Tiểu Duệ, bác nghe nói cháu đã mua nhà, đang cần tìm người lắp đặt thiết bị phải không?
Âu Dương Chấn Vũ lên tiếng cũng không tránh né thư ký và lái xe của mình, vì cách xưng hô của Trang Duệ vừa rồi đã sớm bộc lộ quan hệ giữa hai người.
- Chuyện lắp đặt thiết bị thì những công ty bình thường có thể đi làm, nhưng cháu lại mua một căn tứ hợp viện, là kiến trúc thời nhà Thanh, có nhiều chỗ mà các công ty bình thường khó thể làm cho phù hợp, vì vậy cháu muốn tìm một người có thể lắp đặt thiết bị cho các công trình cổ. Mà anh Quân nói cho bác những thứ này làm gì?
Trang Duệ trước đó đã nói rõ với Âu Dương Quân, không muốn bác trai phải ra tay hỗ trợ, không ngờ Âu Dương Quân lại nói ra.
- Thế nào, không nhờ bác, có phải sợ bác lạm dụng chức quyền không?
Âu Dương Chấn Vũ có thể thấy rõ tâm tư của Trang Duệ, lão cười ha hả nói:
- Việc này tôi sẽ tự mình ra tay, bác có một người bạn dạy ở đại học Bắc Kinh, là giáo sư kiến trúc, hơn nữa còn là chuyên gia sửa chữa kiến trúc, những công tác tu sửa bảo tàng cố cung đều do ông ấy đến xử lý.
- Nhưng giáo sư Chu tuổi tác cao, đến lú đó chỉ có thể cho ra những lời khuyên, chút đề nghị, còn chuyện thì công cụ thể thì khó thể nào làm được. À, bác sẽ hỏi anh ấy, để anh ấy tìm sinh viên nào đó đến giám sát thi công cho cháu.
Thư ký Vương và lái xe ngồi ở hàng ghế phía trước nghe được lời nói củae Âu Dương Chấn Vũ thì chợt sững sờ, bọn họ đến bây giờ chưa từng thấy lãnh đạo của mình đi cầu người khác, nhưng bây giờ vì đứa cháu ngoại mà phải mở miệng cầu người. xem tại TruyenFull.com
Lời nói của Âu Dương Chấn Vũ làm cho Trang Duệ cảm thấy trong lòng ấm áp, bác trai có thể suy xét đến những chuyện nhỏ nhặt như vậy, hắn có thể thấy phần tình cảm của bác đối với mình là thật lòng, nếu chính mình không tiếp thụ thì thật sự quá làm kiêu, vì vậy mới nói:
- Bác, vậy cháu cám ơn nhiều, đến lúc đó cháu sẽ có chút phụ cấp cho bọn họ...
- Tốt, ngày mai bác sẽ điện thoại cho giáo sư Chu, bác cũng chỉ có thể giúp cháu như vậy thôi, chuyện tiền bạc cũng khó thể nào.
Âu Dương Chấn Vũ thật sự nói một câu vui đùa với Trang Duệ, lão biết về đứa cháu này nhiều hơn so với Âu Dương Quân, biết rõ tiền của nó lấy từ những công tác quang minh chính đại, cũng không sợ ai nói xấu này nọ. Mà đến cấp bậc như của lão thì cũng không còn sợ những tin đồn thất thiệt nữa rồi.
Trang Duệ thật sự không quen thuộc Bắc Kinh, hắn cảm thấy xe chạy vào một khu vực rất náo nhiệt, sau đó lại chạy vào một con đường nhỏ, đường này rất ít xe, lái xe thậm chí còn có thể tăng tốc. Sau gần bốn mươi phút thì xe đi đến dưới chân núi.
- Bà ngoại của cháu thích ở Ngọc Tuyền Sơn vì nó thanh tịnh, vì vậy hằng năm phần lớn thời gian là ở chỗ này.
Âu Dương Chấn Vũ thuận miệng giải thích cho Trang Duệ.
Ngọc Tuyền Sơn nằm ở phía tây Di Hòa Viên năm sáu dặm, vì nó là núi dựa vào nước, lại cách thành Bắc Kinh không xa, vì vậy mà các triều đại dù có đổi thay nhưng nhóm người thống trị vẫn nhìn trúng chỗ này, các đời hoàng đế đều xây hành cung ở đây. Nhưng sau nhiều năm tháng chiến loạn, có rất nhiều lâm viên bị phá hủy, sau khi kiến quốc mới tu sửa lại.
Từ thời kỳ đầu giải phóng thì Ngọc Tuyền Sơn luôn là chỗ ở quan trọng được các vị lãnh đạo quốc gia yêu thích, năm xưa các vị lãnh đạo khai quốc từng đến chỗ này sống, mà rất nhiều thế hệ lãnh đạo lão thành sau khi về hưu đều chọn nơi này làm địa phương tĩnh dưỡng.
Sau khi đi qua một con đường núi quanh co, phía trước xuất hiện một cánh cổng, hai bên chính là những chiến sĩ cảnh sát quân sự đứng nghiêm. Khi thấy có xe đi đến thì chặn lại xem xét giấy thông hành, sau đó lại xem xét giấy chứng minh và cấp bậc của đám người trên xe, phong cách kiểm tra thế này thật sự nghiêm khắc hơn rất nhiều so với hội sở của Âu Dương Quân.
Sau khi kiểm tra xong thì một viên cảnh sát quay về trạm gác, sau khi gọi điện thoại kiểm tra chính xác mới cho xe đi qua.
Sau khi chạy qua cửa chính thì hai bên đường là những lùm cây um tùm, tiếp tục chạy về phía trước vài trăm mét thì từng khu nhà chợt xuất hiện trước mắt Trang Duệ. Những căn nhà nơi đây phần lớn đều là hai tầng, khoảng cách giữa hai bên là khá xa, lái xe của Âu Dương Chấn Vũ khá quen thuộc chỗ này, vì vậy mà trực tiếp dừng xe ở bên ngoài một căn nhà nhỏ.
- Tiểu Vương, các cậu xuống xe ra ngoài ăn uống gì đó đi, hai giờ sau chạy đến đón tôi. Tiểu Duệ, chúng ta xuống xe...