Hoàng Kim Đồng

Chương 584: Đầu cơ trục lợi (4)

Đến một thập niên trước, nước Pháp quốc hữu nhà bảo tàng và thu giữ rất nhiều cổ vật tổng hợp, mà bảo tàng Murs đã đem đại bộ phận cổ vật chuyển cho cung Louvre, thứ hai trao trả cổ vật cho các quốc gia xem như quà đáp lễ Châu Á, cho nên danh vọng của bảo tàng Murs có danh vọng rất cao, sau này rất chú ý tới cổ vật Châu Á.

Cũng chính vì nguyên nhân này, trong bảo tàng Murs, có đại lượng cổ vật trân quý của Trung Quốc, đương nhiên, trong đó không thiếu cổ vật cho hậu nhân liên quân tám nước, mà trong lần tặng cho cung Louvre có nhiều vật trân quý của Trung Quốc, cho nên Trang Duệ mới chịu bàn bạc với bảo tàng Murs, nhưng Bath Jigme tự mình tới đây đã làm cho Trang Duệ cảm thấy kinh ngạc.

Nước Pháp có không ít nhà bảo tàng, nhưng chủ yếu triển lãm phần lớn Châu Á hoặc cổ vật Trung Quốc, mà nhà bảo tàng Murs có thể nói là số một.

Với xu hướng trọng tâm là các nhà bảo tàng về Châu Á, Trang Duệ vốn định trao đổi cổ vật với bọn họ, nhưng cũng không có quá nhiều chờ mong, nhưng khi thấy Bath Jigme đến, Trang Duệ cảm giác được chuyện này đã chuyển cơ.

- Bath tiên sinh, xin thứ cho tôi mạo muội hỏi một câu, ngài là người điều hành bảo tàng, hắn là có rất nhiều tác phẩm nghệ thuật của Châu Á, không biết ngài đối với tác phẩm của Picasso, có cái nhìn thế nào? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.com

Đầu tiên Trang Duệ muốn làm rõ địa vị của tác phẩm Picasso trong lòng của hắn, lúc này mới có thể cò kè mặc cả, hơn nữa hắn cũng biết người ngoại quốc đàm luận rất ngay thẳng, nếu như mình nói chuyện khách sáo với hắn, chỉ sợ đến xế chiều, Bath cũng không hiểu ý của hắn.

- Trang tiên sinh, tuy Picasso tiên sinh là người Tây Ban Nha, nhưng cả đời của hắn, phần lớn thời gian đều sinh sống ở Pháp, hắn cũng có thể xem như là một người Pháp, mà lực ảnh hưởng của hắn ở Pháp, còn cao hơn bất cứ người nào ở Pháp, kể cả tổng thống cũng không bằng.

Bath ca ngợi Picasso không chút che dấu, làm cho Trang Duệ đại hỉ, chỉ cần hắn xem Picasso như lão tổ tông, như vậy ra giá cũng cao hơn một chút.

- Với tư cách là một nhà bảo tàng có lịch sử hơn trăm năm, chúng ta cũng có rất nhiều con đường để phát triển, có thể kinh doanh tác phẩm nghệ thuật của Châu Á, cũng có thể khai quật các tác phẩm nghệ thuật hiện đại của Châu Âu, mà tác phẩm Picasso tiên sinh, mỗi nhà bảo tàng đều mơ ước.

Trang Duệ không biết, tuy bảo tàng Murs thuộc sở hữu của Pháp, nhưng đây chẳng qua là danh nghĩa, các loại chi phí và lợi nhuận, bảo tàng Murs tự túc, mà cuộc bán ngày hôm nay, hoàn toàn liên quan tới phương hướng phát triển của bảo tàng, không hề nghi ngờ, nó nhất định hấp dẫn người ta nhất.

So sánh với văn hóa Trung Quốc, tác phẩm của Picasso, không thể nghi ngờ còn hấp dẫn ánh mắt của lữ khách khắp nơi trên thế giới hơn tất cả, cũng có thể ảnh hưởng tới sự phát triển của bảo tàng, mở rộng và đổi mới rất nhiều hạng mục, càng tăng thêm thu nhập cho bảo tảng, lại có thể tu sử bảo tàng và bảo dưỡng các cổ vật.

Mà mấu chốt nhất là, trong viện bảo tàng Murs, trong kho có rất nhiều đồ cổ của Trung Quốc, thậm chí có cổ vật mấy chục năm chưa từng mang ra ngoài, nếu như dùng những thứ này để đổi với tác phẩm của Picasso, Bath rất tin tưởng, kiến nghị này nhất định sẽ được mọi người đồng ý.

Dù sao để trong kho cũng không làm gì, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, có thể sử dụng để sinh ra giá trị thì tác dụng của những đồ cổ Trung Quốc này mới lớn nhất, đổi lấy một tác phẩm nổi tiếng của Picasso, từ phương diện sinh ý mà nói, Bath Jigme cảm thấy mình không lỗ lả.

- Đương nhiên, Trang tiên sinh, đầu tiên tác phẩm của Picasso trong tay của ngài, phải là bút tích thật, chúng ta mới có khả năng hợp tác.

Bath nhìn Trang Duệ bắt tay với mình, sau đó khí định thần nhàn ngồi xuống, không khỏi mở miệng nhắc nhở Trang Duệ một câu.

- Ah, đó là đương nhiên, thực xin lỗi, Bath tiên sinh, tôi lại nghĩ đến một việc khác, Picasso tiên sinh có một bộ tác phẩm ở đây, ngài và giám định sư của ngài có thể lập tức xem xét.

Trang Duệ khoát khoát tay, Bành Phi xuất sáu tấm vẽ đồ vật bất động ra, mặt khác còn có sáu tấm vẽ các đứa trẻ vui đùa, Trang Duệ cân nhắc đối tượng là đại biểu của một nhà bảo tàng, nhu cầu có lẽ khá lớn, cho nên đem mười hai tác phẩm ra.

Nếu như Bath Jigme có thể xuất ra giá tương ứng, hơn nữa Trang Duệ lại để ý tới đồ cổ Trung Quốc, Trang Duệ sẽ không để ý mà lấy toàn bộ các bức phác họa còn lại của Picasso ra.

Đương nhiên, sáu bức phác họa nữ nhân của Picasso, Trang Duệ đã chuẩn bị lưu lại cho Eze Kenner, dù sao Eze Kenner cũng có hai món Thanh Hoa, là thứ mà Trang Duệ thèm nhỏ dãi, đã sớm hạ quyết tâm trong lòng, nhất định phải một kiện trở về.

Nhìn thấy Bath Jigme và vị giám định sư kia, đều đặt sự chú ý của mình lên các bức phác họa của Picasso, Trang Duệ tiến đến bên cạnh, nói ra:

- Hoàng Phủ huynh, lần này hơi phiền toái, đúng rồi, hai vị này có biết Hán ngữ không?

- Sẽ không, Bath là giáo sư hóa học, cũng không phải là một nhà ngôn ngữ.

Hoàng Phủ Vân lắc đầu, ngay sau đó tức giận nói ra:

- Ta nói Trang lão đệ, cứ chém thẳng tay, phải lấy thật nhiều thứ, như vậy đi, nếu thấy bảo tàng Murs có đao kiếm cổ đại, lão đệ tìm giúp anh một thanh, đương nhiên, anh sẽ xuất tiền mua, chỉ cần đừng quá quý là được.

Nhìn thấy Trang Duệ đầu cơ kiếm lợi, cầm tác phẩm của Picasso đi đàm phán với người khác, trong lòng của Hoàng Phủ Vân cứ như bị mèo cào, bất đắc dĩ cảm thán mình không có vận khí như Trang Duệ, lúc này mới bảo Trang Duệ ăn thịt, cũng nên nghĩ cách cho mình uống súp a.

- Hắc hắc, chuyện này dễ thôi, quá dễ, thật sự không được, em sẽ lấy Định Quang kiếm ra...

Trang Duệ nhìn Hoàng Phủ Vân cười, chỉ nói đến Định Quang Kiếm, nhìn thấy bộ dạng kích động của Hoàng Phủ Vân, Trang Duệ vừa cười vừa nói:

- Thật sự không được, thanh Định Quang Kiếm không thể a, nó quá quý.

Hoàng Phủ Vân phiền muộn chen ngang lời nói của Trang Duệ.

- Hoàng Phủ huynh đừng nói như vậy, chỉ cần bảo tàng Murs có đao kiếm tốt, em nhất định sẽ lấy cho huynh một thanh.

Trang Duệ gật đầu đồng ý, nếu không phải có Hoàng Phủ Vân, chỉ sợ hắn không thể lăn lộn ở Paris, ai cũng không nhận ra, Eze Kenner và Bath đều do Hoàng Phủ Vân giới thiệu tới, đừng nói Hoàng Phủ Vân muốn mua đao kiếm cổ, ngay cả cho hắn tiền, Trang Duệ cũng nguyện ý.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bảo tàng Murs có đao kiếm, nhưng nếu có bảo vật cùng cấp bậc với Định Quang Kiếm, nếu như vậy, Hoàng Phủ Vân có muốn mua cũng mua không nổi, đưa tiền? Đổi thành ngươi, ngươi sẽ đem một thanh vũ khí có giá hơn trăm triệu tặng người khác sao?

Sau khi nói chuyện với Hoàng Phủ Vân, Trang Duệ đưa mắt liếc nhìn Bath và vị giám định sư kia, hạ giọng nói ra:

- Hoàng Phủ huynh, em có nghe nói, bảo tàng Murs có cổ vật Trung Quốc, nhiều đến hơn hai vạn kiện, anh nói xem bọn họ sẽ xuất thì tốt đây?

Trang Duệ đối với việc này đã vò đầu bứt tai, thời điểm hắn tới bảo tàng Murs, hắn đã nhìn thấy một khối Bạch Ngọc Hổ thời Tây Hán, nhưng đó là một lần bảo tàng trưng bày đồ cổ của Trung Quốc, nhưng đó chỉ là một phận cực nhỏ, Trang Duệ sợ mình bỏ qua thứ tốt.

Hoàng Phủ Vân cười hắc hắc, nói ra:

- Chuyện này đơn giản, lão đệ, anh nói cho chú biết, bảo tàng Murs nội tình thâm hậu, cung Louvre đều đem bảo vật Châu Á chuyển tới cho bảo tàng Murs, cho nên có rất nhiều thứ tốt.

Cung Louvre thì không cần phải nói, chắc mọi người cũng điều biết, đó là bảo tàng xưa nhất, lớn nhất và nổi tiếng nhất trên thế giới, hoàn toàn có thể đánh đồng với cố cung của Trung Quốc.

Đồ mà cung Louvre cất giữ, chính là những thứ có một không hai trên thế giới, có được tam bảo của thế giới như pho tượng Venus, bức tranh Mona Lisa và pho tượng Nữ Thần Chiến Thắng.

Bức tranh Mona Lisa của Da Vinci thì không cần nhiều lời, nó đã thoát ly khỏi phạm trù của nghệ thuật, trở thành minh tinh nổi tiếng, chỉ sợ là một hài tử mới ba tuổi cũng đã nghe nói tới cái tên Mona Lisa này, nụ cười như mộng như mị kia, đã có không ít Sử gia ví nó thành "Nụ cười thần bí".

Còn tượng Venus cụt tay cũng trở thành pho tượng nữ thần nổi tiếng thế giới, sau khi nó được phát hiện năm 1820 ở Hy Lạp trong một cổ mộ, thì bức tượng nữ thần trần nửa thân trên và cụt tay này, đã tản ra mị lực chấn động thế giới.

Cả pho tượng cao tới 2m, khuôn mặt thanh tú, dáng người cân xứng, quần áo chảy xuống đến xương hông, tuy cánh tay phải không được trọn vẹn, những vẫn tản ra thần thái nữ tính vũ mị và đoan trang, nước Pháp đã bỏ ra một số tiền lớn để thu mua và trưng bài trong một căn phòng đặc biệt ở cung Louvre, từ đó về sau, bức tượng nữ thần Venus đã trứ danh hậu thế, trở thành biểu tượng của tình yêu và sắc đẹp.

Về phần bức tượng chiến thắng, đã từng có một nhà điêu khắc đại sư của nước Pháp tán thưởng rằng:

- Đây mới chính là cơ bắp thực, vuốt ve nàng có thể cảm nhận thấy nhiệt độ cơ thể!

Có được ba món tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng thế giới, địa vị của cung Louvre không người nào có thể lay động.

Các tác phẩm nghệ thuật từ thời cổ đại của Ai Cập, Hy Lạp, La Mã, cho đến tác phẩm nghệ thuật của các quốc gia phương Đông, các tác phẩm điêu khắc từ thời Trung Cổ cho tới hiện đại, còn có đại lượng đồ chơi quý giá của vương thất và tinh phẩm hội họa, cho đến tận ngày nay, cung Louvre đã trở thành cung điện nghệ thuật nổi tiếng thế giới.

Nếu chỉ đơn thuần là số lượng đồ cổ, đã có thể so sánh với cố cung, nhưng nếu bàn về đồ vật nó cất giữ và quốc gia liên quan, chỉ sợ trên thế giới không có bất kỳ một nhà bảo tàng nào, có thể so sánh với cung Louvre.

Theo công tác thống kê, trước mắt cung Louvre trưng bày hơn bốn mươi vạn tác phẩm nghệ thuật của các quốc gia trên thế giới.

Người Pháp đem những trân phẩm nghệ thuật này, căn cứ theo lãnh thổ và chủng loại mà phân biệt, sau đó triển lãm, từ phương Đông, Hy Lạp cổ, thời La Mã cổ đại, Ai Cập cổ ra triển lãm, trân bảo, hội hoa và điêu khắc.

Đồ mà cung Louvre cất giữ, thời điểm ban đầu, phần lớn đều do tư nhân quyên tặng.

Mà tác phẩm nghệ thuật phương Đông, phần lớn đều do hậu nhân quân xâm lược nước ngoài quyên tặng, Freyr đã từng nhiên lần quyên tặng bảo vật cho cung Louvre, quyên tặng đồ cổ cướp được từ Viên Minh Viên năm đó, Hoàng Phủ Vân mới có thể nhắc nhở Trang Duệ một câu.

Cung Louvre năm đó từng đem cả bộ đồ cổ Châu Á ra trưng bày, toàn bộ chuyển giao cho bảo tàng mỹ thuật, có thể nghĩ, bảo tàng Murs này có bao nhiêu tinh phẩm, chủng loại phong phú đến cỡ nào.

- Trang tiên sinh, không hề nghi ngờ, hơn hai mươi bức phác họa này chính là phúc tinh, đều là tác phẩm của Picasso, toàn bộ đều là bút tích thực.

Lúc này, Bath và vị giám định sư kia, cũng đã hoàn thành công tác xem xét tác phẩm, dù là niên đại của giấy cho tới phong cách hội họa, những tác phẩm này, không thể nghi ngờ đều do Picasso vẽ, huống chi trong đó có ba bức phác họa, có bút tích do Picasso ký tên.

- Hoàng Phủ đã từng nói với tôi, Trang tiên sinh có được tác phẩm của Picasso, đổi lấy một ít cổ vật của Trung Quốc, không biết Trang tiên sinh đã nhìn trúng tác phẩm gì, nói ra để chúng ta hiệp thương một chút.

Bath nói liên tục, dù bảo tàng Murs của hắn không thể sánh bằng cung Louvre, bản thân có cất chứa tác phẩm của Picasso, cho nên lần này Bath cũng mang theo thành ý tới, chính là nhìn trúng tác phẩm của Picasso trong tay của Trang Duệ, trao đổi lấy.

- Bath tiên sinh, tôi còn chưa đi thăm bảo tàng của ngài bao giờ, nhưng đã sớm nghe nói bảo tàng của ngài có trưng bày rất nhiều cổ vật Trung Quốc, hiện tại những thứ đem ra để triển lãm, chỉ sợ chỉ là một góc của núi băng a?

Trang Duệ nói dối, đầu tiên hắn thổi phòng về đồ mà Bath cất giữ, sau đó nói tiếp:

- Tác phẩm của Picasso, đã được toàn thể nhân loại thừa nhận, Bath tiên sinh muốn có những tác phẩm này, cũng không khó, nhưng phải xuất ra tác phẩm nghệ thuật tương ứng, chúng ta mới có khả năng hợp tác.

- Tác phẩm nghệ thuật tương ứng? Trang tiên sinh, phải biết rằng, chúng ta sưu tập rất nhiều cổ vật Châu Á, đều có lịch sử và rất trân quý, ta muốn, ngài có thể lựa chọn một chút.

Tuy Trang Duệ còn trẻ tuổi hơn Bath mười tuổi, nhưng Bath nói chuyện với Trang Duệ đều dùng kính ngữ, không có biện pháp, hiện giờ đang bàn chuyện giao dịch tác phẩm nghệ thuật trên thị trường, mà hàng trong tay đối phương mới là chủ đạo.

- Lựa chọn?

Trang Duệ trầm ngâm một chút, mở miệng nói ra:

- Bath tiên sinh, nếu như vậy, tôi muốn xem mục lục cổ vật mà bảo tàng của ngài nhận được từ cung Louvre trước năm 1945, còn có cổ vật mà Freyr quyên tặng cho bảo tàng Murs, ngài thấy có thể không?

Trung Quốc hơn một trăm năm trước, đồ cổ có giá trị, đều được các vị hoàng đế cất giữ trong Viên Minh Viên, mà những món đồ đó do hậu nhân của người xâm lược quyên tặng, giá trị đều rất cao, cho nên Trang Duệ đi thẳng vào vấn đề.

- Có thể, nếu Trang tiên sinh có thời gian, buổi chiều có thể tới bảo tàng Murs, tôi sẽ cho ngài xem những cổ vật này.

Bath chỉ do dự một chút, liền gật đầu đáp ứng, đã quyết định thu tác phẩm của Picasso vào trong bảo tàng Murs, cho nên quyết định phải trả một cái giá lớn tương ứng, Bath cũng không cho rằng Trang Duệ còn trẻ tuổi mà có thể hồ lộng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất