Hoàng Kim Đồng

Chương 608: Phòng bảo tàng (tt)

Hình như hắn cảm giác của mình chưa đủ rõ ràng, Eze Kenner liền nói thêm:

- Trong những thứ đồ sưu tập này, có một chút đến từ tổ tiên của tôi, đương nhiên, tôi không giấu diếm, dùng thủ đoạn không đàng hoàng, Trang thân ái, chúng ta đều là bạn bè, tôi có thể cân nhắc, đồ sứ giống như vậy, tôi đưa tặng cho ngài một ít!

- Tặng tôi một ít?

Trang Duệ hoài nghi lổ tai của mình có phải đang nghe lầm hay không, đưa mắt nhìn sang Eze Kenner, hắn không ngờ Eze Kenner lại đưa tặng cho hắn vô điều kiện a.

Eze Kenner gật gật đầu, nói rất chắc chắn:

- Đương nhiên, để bồi thường tổn thất của nhân dân Trung Quốc do đất nước tôi gây ra, tôi có thể làm chủ, đưa tặng ngài một ít đồ sứ. Nhưng mà, Trang thân ái, tôi hi vọng ngài hiểu được, những đồ vật được tôi liệt kê trên danh sách, không thể nào tặng cho ngài, bởi vì trong gia tộc của tôi, còn có những người khác thừa kế, trao đổi thì có thể, nhưng đưa tặng, bọn họ không đồng ý.

- Hiểu, đương nhiên hiểu, thay mặt tổ tiên, tôi cảm ơn tấm lòng của ngài, với tư cách là bạn bè, tôi cũng không muốn làm khó ngài trước mặt gia tộc, Eze Kenner tiên sinh, ngài yên tâm, giao dịch của chúng ta, sẽ biến ngài thành một nhà sưu tập quốc tế nổi tiếng.

Lúc này Trang Duệ hận không thể ôm hôn Eze Kenner một cái thật mạnh, bạn thân của mình quá chú ý, tuy nói giá trị của những món đồ sứ này không cao, nhưng chúng là đồ sứ hàng thật giá thật do triều đình nhà Thanh chế tác ra.

Từ khi thị trường đồ cổ Trung Quốc ấm lên, qua vài năm, giá của chúng sẽ tăng lên gấp mười lần, đây là chuyện không cần nghi ngờ, Trang Duệ không nghĩ tới Eze Kenner hào phóng như thế, há mồm là đưa tặng một ít, nếu như đám người Kim Bàn Tử biết được, còn không phải hâm mộ muốn chết sao?

Nhưng hiện giờ Trang Duệ không biết chuyện của vài năm sau, nhưng trước mắt, đám đồ sứ này với bảo tàng của hắn, tuyệt đối chẳng khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi a.

Kỳ thật Trang Duệ không biết, ở nước ngoài, một ít nhà sưu tập tư nhân, thường xuyên đem những thứ do mình sưu tập, đưa tặng cho nhà bảo tàng quốc gia, cũng có một ít người tặng cho bảo tàng tư nhân, hơn nữa không thu lấy bất cứ phí tổn hay hồi báo nào, tuy nhiên hành vi của những người này rất khó lý giải, nhưng chuyện này là chuyện có thật.

- Tốt, Trang tiên sinh, ngài có thể lựa chọn đồ sứ nào mà ngài cảm thấy hứng thú.

Eze Kenner nghe được lời nói của Trang Duệ, biết rõ biểu hiện của mình, đã thắng được lòng hữu nghị của Trang Duệ.

Đối với Eze Kenner mà nói, nếu như đem toàn bộ những món đồ sứ này ra đấu giá, đoán chừng sẽ làm cho thị trường đồ sứ tan vỡ, nếu từ từ đấu giá, thì lúc hắn còn sống, chỉ sợ cũng chưa bán hết.

Lấy ra một trăm món tặng người, cũng không phải là chuyện gì lớn, bởi vì tổ phụ của Eze Kenner đã từng xuất ra hơn ngàn món đố sứ Trung Quốc quyên tặng bảo tàng quốc gia Anh.

Sau khi nói lời cảm tạ với Eze Kenner, Trang Duệ đem lực chú ý tập trung lên những món đồ sứ ở trên kệ.

Dù đại bộ phận đồ sứ không được mang ra trưng bày, nhưng chỉ từ những thứ được trưng bày, cũng không ít hơn mấy ngàn món.

Đi tới bên cái kệ trưng bày những món đồ sứ tinh mỹ, Trang Duệ có cảm giác như đang đi vào trong cung đình cổ đại, thời gian giao thoa đến tử mấy trăm năm trước, vô số người ăn mặc quần áo cổ đại bận rộn đi lại xuyên qua.

Chế tác đồ sứ của Trung Quốc rất rườm rà, một kiện đồ sứ tinh mỹ xuất ra, phải trải qua vô số trình tự, cộng thêm việc thay triều đổi đại, có thể nói, trên người mỗi một kiện đồ sứ, đều cất dấu một câu chuyện, nhiều đồ sứ như vậy, tất cả đều mang trên người dấu tích lịch sử.

Trang Duệ đem linh khí trong mắt phóng ra, tập trung vào một chỗ, khắp nơi đều có màu tráng vàng đỏ, cho dù không tận lực quan sát, cũng có thể từ màu sắc của linh khí hội tụ trong ánh mắt của Trang Duệ, Trang Duệ cũng cảm giác đước, linh khí trong ánh mắt trở nên sinh động hơn trước kia.

Không biết có phải vì có quá nhiều đồ cổ hay không, hay là nguyên nhân gì khác, trong một không gian đặt nhiều đồ sứ như thế này, giống như khắp nơi đều tràn ngập linh khí, linh khí trong mắt Trang Duệ thoát ra ngoài, giống như muốn dung hợp vào.

- Chẳng lẽ muốn tiến hóa?

Cảm nhận được linh khí bạo động, trong lòng Trang Duệ vừa mừng vừa sợ, mỗi lần linh khí trong mắt Trang Duệ cải biến, đều gọi là tiến hóa, bởi vì phẩm chất linh khí trong mắt càng tốt và ngày càng cao, thì khó tiến hóa hơn trước, cho nên từ khi từ Myanma trở về, vẫn trì trệ không tiến.

Tuy con mắt của hắn trải qua mấy lần biến dị, nhưng Trang Duệ cũng không nhìn ra quy luật của nó, mỗi lần xảy ra đều rất đột ngột, hiện tại Trang Duệ cũng không thể làm gì, chỉ có thể đợi linh khí trong tròng mắt hội tụ lại, sau đó cùng với linh khí ở chung quanh dung hợp với nhau, sau đó thu hồi về mắt của mình.

Lần đầu tiên hắn tới Tháp Lâm ở Myanma, hắn ngồi xuống một cái là giữa trưa, Trang Duệ sợ hãi ngây ngốc đến giữa trưa, chuyện đó có chút phiền toái, vì vậy nếm thử một chút, hắn muốn thử triệu hồi linh khí của mình trở về.

Nhưng càm làm cho Trang Duệ vui mừng là, linh khí đã làm theo ý niệm của hắn, lập tức thoát ly khỏi linh khí ở chung quanh, quay trở lại mắt của hắn.

Mà khi linh khí tiến vào trong mắt của hắn, Trang Duệ cảm giác con mắt của mình, giống như được nước ấm tẩy rửa, phi thường thoải mái, làm cho trong lòng Trang Duệ thấp giọng rên rỉ một tiếng.

Qua hai ba phút sau, Trang Duệ mới mở mắt, sau khi phóng thích linh khí ra ngoài, lại phát hiện, linh khí đã không còn cách nào dung hợp với linh khí nồng đậm ở chung quanh nữa, hơn nữa còn không có cải biến gì.

- Tại sao lại như thế?

Trang Duệ sững sờ một chút, tiếp theo hắn đem ánh mắt nhìn ra xa xa, linh khí dày đặc trong mắt lập tức xuyên qua vách tường cực dày kia, nhìn ra bên ngoài, Trang Duệ trông thấy người quản gia đang đi lại, lại nhìn thấy Tần Huyên Băng đang vuốt ve Bạch sư.

Bạch sư đồi với linh khí trong mắt của Trang Duệ, đặc biệt mẫn cảm, thời điểm linh khí tiến đến gần, nhịn không được hắt xì, sau đó giãy giụa ra khỏi tay của Tần Huyên Băng, hồ nghi nhìn không khí phía trước, nó cảm giác được sự tồn tại của Trang Duệ, nhưng lại không nhìn thấy Trang Duệ, không khỏi có chút vội vàng xao động.

Trang Duệ nhìn thấy cử động của Bạch sư, vội vàng dùng linh khí chạy qua người Bạch sư một vòng, thời điểm Bạch sư thoải mái rung đùi đắc ý, liền thu linh khí trở về.

- Cái này... Khoảng cách ở đây cũng chừng trăm mét a?

Sau khi Tràng Duệ thu hồi ánh mắt, trên mặt tràn đầy kinh hỉ, tuy linh khí không có tấn cấp, nhưng đã phóng thích ra xa hơn, từ khoảng cách ba mươi mét, tăng lên một trăm mét, đã đề cao gấp ba lần.

Nhưng hiện tại không phải là lúc quan sát linh khí tốt nhất, Trang Duệ còn phải đợi ngày mai Bành Phi tới, sẽ cùng Eze Kenner ký kết hiệp nghị trao đổi cổ vật, hắn đang ngây ngốc ở nước ngoài một thời gian, hiện giờ Trang Duệ có chút nhớ nhà.

Thời gian Trang Duệ ngây người không dài, mà Eze Kenner ở bên cạnh nhìn thấy lại tưởng Trang Duệ đang say mê trong biển đồ sứ, gặp được thứ mà mình yêu thích, có biểu hiện này cũng không đáng trách.

Sau khi phục hồi tinh thần lại, Trang Duệ bắt đầu đi đến bên cạnh từng món đồ sứ, bởi vì số lượng quá nhiều, hắn cũng không có biện pháp, cũng không có nhiều thời gian để xem xét hết như thế, dứt khoát dùng màu sắc linh khí và trạng thái của từng món đồ sứ, hắn chỉ nhìn những món đồ sứ có linh khí màu tím.

- Bắc Tống Định Diêu Khắc Hoa Mai Bình!

Đột nhiên, con mắt Trang Duệ sáng bừng, một cái mai bình bụng lớn miệng nhỏ xuất hiện trong mắt của hắn.

- Ngũ đại danh diêu a!

Trong lòng Trang Duệ cảm thán, hắn cẩn thận đem cái bình cao chừng bốn mươi cm ở trên kệ xuống.

Đồ sứ Định Diêu, thường có màu trắng, mà màu sắc của mai bình này có màu ngà sữa, màu sắc cực kỳ thuần khiết, không có vì thời gian trôi qua mà ố vàng.

Sờ lên mai bình như có cảm giác đang sờ vào thủy tinh, hoa văn trên bình đan xen vào nhau, nét vẽ rất có lực, hoàn toàn trôi chảy không bị cản trở, bố cục hài hòa, đa số đường cong làm một rộng một hẹp, đây chính là phong cách đặc biệt của đồ sứ thời kỳ Bắc Tống.

Đây cũng là lần đầu tiên Trang Duệ nhìn thấy một kiện đồ sứ trong danh diêu, nếu đặt ở trong nước, thì cái mai bình này tuyệt đối được xem là cổ vật bảo hộ cấp một, mà phần đông những cổ vật trong nước, cũng cực kỳ hiếm thấy.

Sau khi Trang Duệ đem cái mai bình này trở về, liền nói với Eze Kenner ở sau lưng:

- Eze Kenner tiên sinh, cái mai bình này, có thể dùng làm vật phẩm giao dịch của chúng ta!

- Không thành vấn đề!

Eze Kenner rất dứt khoát, tuy trong số đồ sứ mà hắn sưu tầm, thì đồ sứ này cũng là tinh phẩm, nhưng so với tác phẩm của Picasso, hoàn toàn không so được.

Đi dọc theo năm sáu cái giá gỗ, Trang Duệ đi về phía trước, con mắt giống như ra đa, bắn phá từng món đồ sứ, chỉ cần đi năm sáu mét, Trang Duệ đã chọn được bảy tám món đồ sứ.

Mà những món được Trang Duệ nhìn trúng, cũng không dười mười bảy mười tám món, nhưng trong lòng của hắn cũng hiểu, tuy Eze Kenner muốn tác phẩm Picasso của hắn, nhưng từ giá cả của những món đồ sứ này, hắn không thể có lòng tham vô đáy, cho nên đành phải đau lòng mà buông vài món đồ sứ mà hắn nhìn trúng.

Trang Duệ chọn lựa những món đồ sứ mang ra, trừ cái mai bình trắng sữa ra, còn có một món Nhập Diêu Nhất Sắc Xuất Diêu Vạn Thải, đó là một cái chén sứ, màu sắc của nó khi hồng khi lam, hai màu giao nhau, ý vị phi phàm.

Còn có một số đồ sứ đời Tống, còn có Nam Tống Quan Diệu Tẩy, Nam Tống Long Tuyền Diêu Thanh Dữu Cức Biện Trà Trản, cùng với vài món khác, còn đồ sứ đời nhà Minh, có Thành Hóa Đấu Thải Thiên Tự Quán, còn có một cái Ngũ Thải Long Vân Đại Bình...

Chỉ có vài món đồ sứ, trong lòng Trang Duệ định giá, giá trị của chúng đã ngoài hai ức nhân dân tệ, hơn nữa còn thuộc về những thứ có tiền cũng không mua được, nếu đặt trong phòng đấu giá ở trong nước, những vật này, năm ba năm cũng không nhìn thấy một món.

Nhất là cái Ngũ Thải Long Vân Đại Bình, tuy sau này có vài món đồ sứ ăn theo, nhưng công nghệ chế tác cực kỳ tinh xảo, bởi vì bốn phía của nó có vẽ một con rồng năm màu, hình dáng trang nhã cát tường, kiểu chữ tinh tế, vô cùng sinh động.

Mà vài món đồ sứ này, đều có thể coi là bảo vật quốc gia bảo hộ cấp một, phải biết rằng, cho dù bảo tàng trong cố cung cất giữa trăm vạn món đồ, nhưng những món được đánh giá là bảo vật bảo hộ cấp một, cũng chỉ hơn một ngàn món mà thôi.

Nhìn thấy sắc mặt Eze Kenner như thường, cũng không bởi vì những vật mà Trang Duệ chọn mà biến sắc, trong lòng Trang Duệ bình tĩnh một chút, hắn chỉ lựa chọn ở chỗ này vài món, khi buông tha một món gì đó, hắn đều không nỡ.

- Eze Kenner tiên sinh, không phải trong danh sách của ngài có liệt kê đồ sứ Thanh Hoa, tại sao lại không thấy?

Trang Duệ đi đến một kệ gỗ cuối cùng, nhưng hắn không có nhìn thấy món đồ sứ Thanh Hoa mà mình mong chờ, không khỏi mở miệng hỏi.

Tuy thời nhà Nguyên chỉ trải qua hơn trăm năm lịch sử, nhưng mấy món đồ sứ Thanh Hoa, trong lịch sử cổ vật của Trung Quốc, nó có địa vị không thể thay thế được.

Bởi vì người sáng tạo ra sứ Thanh Hoa sống trong thời đại quá độ của triều Nguyên, hắn lộng lẫy hùng hồn, họa phong hào phóng, hội họa cực kỳ phong phú, chế tác tinh mỹ, còn tồi tại đến hiện giờ cực nhỏ, cho nên cực kỳ trân quý.

Trang Duệ đã đi qua rất nhiều nhà bảo tàng trong nước, nhưng chưa lần nào nhìn thấy bút tích thật sự của đồ sứ Thanh Hoa, cho nên trước kia nhìn thấy trên danh sách của Eze Kenner có đồ sứ Thanh Hoa, đã làm cho Trang Duệ kích động rất lâu. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.com chấm c.o.m

- Ha ha, Trang thân ái, ngài đúng là người trong nghề, giá trị của đồ sứ Thanh Hoa, đã vượt xa những món đồ sứ mà ngài đã lựa chọn...

Eze Kenner cười cười, hắn đi lên vài bước, đi đến phía trước của Trang Duệ, dẫn hắn đi vào giá gỗ cuối cùng, Trang Duệ phát hiện, ở chỗ này, chỉ còn lại một cái tủ cao, từ trên xuống, có tổng cộng sáu món đồ sứ, toàn bộ đều là sứ Thanh Hoa.

Trang Duệ lần đầu tiên nhìn thấy, đã bị những món đồ sứ này hấp dẫn, mỗi món đồ sứ cao chừng hai mươi bảy hai mươi tám cm, hình dáng no đủ, cái cổ ngắn, môi mở rộng, cái bụng tròn, phần bụng phìn ra, phần đuôi hẹp lại.

Cái bình sứ có tranh trí "Quỷ Cốc Tử Hạ Sơn", miêu tử sư phụ của Quỷ Cốc Tử dẫn theo con cháu của mình, đi theo sự thỉnh cầu của đặc sư Tề quốc, đáp ứng xuống núi cứu trị cho danh tướng của Tề quốc bị Yến quốc làm bị thương, mà câu truyện này được Độc Cô Trần miêu tả lên bình sứ, hình ảnh đầy đủ, sơ mật hấp dẫn, chủ yếu và thứ yếu rất rõ ràng, khắc họa nhân vật tự nhiên trôi chảy, say mê hấp dẫn mười phần, tả núi đá nhẹ nhàng tươi vui, bút bút cặn kẽ, thập phần hoàn mỹ.

- Eze Kenner tiên sinh, bình sứ này tôi muốn!

Lời nói của Trang Duệ rất chắc chắn, cho dù có đưa thêm mấy tấm phác họa của Picasso, hắn cũng phải đem cái bình sứ Thanh Hoa này trở về nước.

Phải biết rằng, đồ sứ Thanh Hoa còn tồn tại đến bây giờ rất ít, mà vẽ nhân vật trong điển tích lại giống như phượng mao lân giác, mà cái có vẽ "Quỷ Cốc Tử Hạ Sơn" lên bình sứ Thanh Hoa, thì trên thế giới chỉ còn tám món, hơn nữa không có kiện nào ở trong nước.

Nếu như Trang Duệ có thể mang một món đồ sứ này trở về nước, tuyệt đối sẽ làm oanh động giới sưu tập trong nước, mà đối với việc khai trương bảo tàng của hắn, càng có lợi.

- Trang thân ái, ngài cũng biết, món đồ sứ Thanh Hoa này, số lượng còn lại cực nhỏ, tôi cũng chỉ có một món này...

Trên mặt Eze Kenner, lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt khó xử.

Mà những món đồ sứ giao dịch trước đó không thành vấn đề, nhưng Eze Kenner đã biểu đạt ý định của mình, chỉ dựa vào sáu tấm phác họa của Picasso trong tay Trang Duệ, hoàn toàn không đủ để đổi nhiều đồ sứ như vậy.

- Eze Kenner tiên sinh, chúng ta là bạn bè, tôi sẽ không để cho ngài chịu thiệt, như vậy đi, một món Thanh Hoa này, cộng thêm món Ngư Văn Thanh Hoa Từ Quán, tôi sẽ lấy ra thêm sáu tấm phác họa của Picasso đổi với ngài, thế nào?

Ngư Văn Thanh Hoa Từ Quán trong lời của Trang Duệ, chính là món đồ sứ nằm bên cạnh cái bình Quỷ Cốc Tử Hạ Sơn, phía trên nó có vẽ đồ án Tinh, Bạch, Diên, Tiên.

Trang Duệ biết rõ, trong văn hóa của Trung Quốc, Tinh, Bạch, Diên, Tiên hài âm với bốn chữ Thanh, Bạch, Liêm, Khiết.

Ngoài ra, ở trên vai bình, còn có một cành hoa Mẫu Đơn và một cánh hoa Cát Tường, từ đó có thể nhìn ra ý nói tình bạn cố tri, trên vai bình có hoa Mẫu Đơn, trên đỉnh bình có vẽ linh chi, ốc biển, tiền tài, tiêm diễm...

Tuy giá trị của nó không bằng bình Thanh Hoa Quỷ Cốc Tử Hạ Sơn, nhưng Ngư Văn Thanh Hoa Từ Quán này, cũng là tinh phẩm trong đồ sứ Thanh Hoa, tử khí của nó rất nồng đậm, ở trong đống đồ hắn sưu tập được, ít có món nào có thể so sánh được.

- Lấy ra thêm sáu tấm phác họa của Picasso?

Con mắt của Eze Kenner lóe sáng lên một cái, nhưng lại nói ra:

- Trang thân ái, giá trị của món Ngư Văn Thanh Hoa Từ Quán này, không thể so sánh như lẽ thường à, ngài xem có nên...

Trang Duệ nghe vậy khổ cười, nói:

- Thân ái Eze Kenner tiên sinh, tuy đồ sứ Thanh Hoa tồn thế không nhiều, nhưng so với kiện đồ sứ Thanh Hoa vẽ nhân vật, thì số lượng Ngư Văn Thanh Hoa Từ Quán này, số lượng cũng còn nhiều, tôi biết rõ, tuy không đến hai mươi kiện, nhưng giá trị của chúng, hoàn toàn không giống nhau.

Có một ít nhà bảo tàng trong nước, vẫn còn vài món Ngư Văn Thanh Hoa Từ Quán tồn tại, tuy Trang Duệ chưa từng thấy qua, nhưng cũng biết nơi chúng được cất giữ.

Dừng lại một chút, Trang Duệ lại nói tiếp:

- Eze Kenner tiên sinh, trong đấu giá hội ba năm trước tại Paris, giá một tập tranh của Picasso, đã vượt qua một ngàn hai trăm vạn đô la rồi, hiện tại đã qua ba năm, ngài nên biết, tôi có thể xuất ra mười hai tấm, giá trị là bao nhiêu?

Dựa theo lời của Trang Duệ, hắn có thể xuất ra mười hai tấm phác họa của Picasso, ít nhất có thể sánh bằng hai tập tranh, mà dựa theo tính hy hữu của nó thì có tiền cũng không thể mua được, mà hai tập tranh phác họa này, giá trị ít nhất cũng vượt qua bốn ngàn vạn đô la, nếu quy đổi thành nhân dân tệ, cũng vượt qua ba trăm triệu.

Mà bình sứ Ngư Văn Thanh Hoa Từ Quán, Quỷ Cốc Tử Hạ Sơn, giá trị chỉ khoảng một trăm triệu nhân dân tệ, mà bình sứ Ngư Văn Thanh Hoa Từ Quán, có giá thấp hơn nhiều, tối đa cũng chỉ hai mươi triệu nhân dân tệ, so sánh như thế nào, dù có cộng thêm bảy tám món đồ sứ kia, Eze Kenner nhìn thế nào cũng chiếm tiện nghi.

Hơi trọng yếu hơn là, Trang Duệ có tác phẩm của Picasso trong tay, nhưng đồ sứ của Trung Quốc lại khác, tác phẩm nghệ thuật của Trung Quốc có nhiều trong các buổi đấu giá, thường xuyên xuất hiện tình huống lưu phách.

Nhưng Eze Kenner biết rõ, nếu Trang Duệ đưa tác phẩm của Picasso lên đấu giá, chỉ sợ hắn có xuất ra bốn ngàn vạn đô la, cũng chưa chắc có thể bỏ nó vào túi của mình.

- Trang thân ái, nếu dựa theo lời ngài, chúng ta là bạn bè, tôi nghĩ, cuộc giao dịch này, có thể đạt thành.

Eze Kenner đối với giá cả những món đồ cổ này, còn quen thuộc hơn so với Trang Duệ, dựa theo giá cả mà nói, nếu cộng thêm những món đồ sứ mình đáp ứng đưa tặng cho Trang Duệ, thì mình vẫn chiếm tiện nghi.

Tuy Eze Kenner nhận được tin tức, những năm sau sẽ có người lăng xê đồ cổ Trung Quốc, nhưng hiện giờ còn chưa bắt đầu lăng xê nha, tâm tư của Eze Kenner hiện tại, hoàn toàn muốn đổi lấy tác phẩm của Picasso trong tay Trang Duệ.

Vì tránh trường hợp Trang Duệ đổi ý, Eze Kenner nói tiếp:

- Với tư cách bạn bè, Trang thân ái, tôi quyết định tặng cho bạn bè hai trăm món đồ sứ Trung Quốc, dùng để làm phong phú bảo tàng sắp khai trương của ngài, hi vọng ngài tiếp nhận.

- Hai trăm món?

Trang Duệ nghe vậy liền cười, vươn tay với Eze Kenner, nói ra:

- Cảm ơn, tôi nhận, ngài nhất định là bạn bè tốt của tôi, thời điểm bảo tàng của tôi khai trương, hi vọng ngài có thể tới dự.

- Nhất định, tôi đã muốn tới Trung Quốc xinh đẹp mà thần bí lâu rồi.

Eze Kenner bắt tay của Trang Duệ, hai người nhìn nhau cười, về phần suy nghĩ trong lòng của mỗi người, chỉ có trời mới biết được.

Bình tĩnh mà xem xét, trong lần giao dịch này, có thể nói là không ai chiếm tiện nghi của ai cả, Trang Duệ chọn lựa những món đồ sứ kia, đều là tinh phẩm đồ sứ của Trung Quốc, ở trong và ngoài nước cũng hiếm thấy, hơn nữa trong những năm sau, giá cả của chúng sẽ tăng lên.

Nhưng Trang Duệ xuất tác phẩm của Picasso ra, cũng phi thường trân quý, rất nhiều nhà đại sưu tập trên thế giới đều truy cầu nó, bởi vì giá trị nghệ thuật của nó, về phần sau này cái nào nặng cái nào nhẹ, hiện giờ không ai nói được rõ ràng.

Về phần Eze Kenner xuất ra hai trăm món đồ sứ Trung Quốc, không có nhìn giá trị thực tế, Trang Duệ cũng khó mà ước định giá trị, nhưng đối với những món mà Eze Kenner sưu tập tại đâu mà nói, hoàn toàn không đáng gì.

----*----

- Lão bản, tôi đã bôn ba qua lại, ngài phải thanh toán phí tổn của tôi!

Vào lúc Trang Duệ đi tới quán rượu, Hoàng Phủ Vân đang cầm quả táo mà gặm, hai ngày nay hắn bộn rộn chân không chạm đất, sau khi trở về New York, lập tức đóng gói tất cả đồ vật mà mình sưu tập được, gửi qua đường bưu điện về nước, sau đó đi từ chức luật sư, những chuyện này, chỉ hoàn thành trong một ngày mà thôi.

Vì lựa chọn của mình, Hoàng Phủ Vân cũng tổn thất khá nặng, hắn đem mấy tờ đơn trao cho người khác, hơn nữa còn đi tới văn phòng luật sư từ bỏ chức vụ cố vấn, có thể nói, làm rất sạch sẽ.

- Ha ha, Hoàng Phủ ca, trong thời gian ngắn, anh nhất định sẽ kiêu ngạo vì lựa chọn của mình.

Trang Duệ nghe vậy liền cười, hắn có thể tưởng tượng, sau khi những món mà hắn trao đổi được xuất hiện trong viện bảo tàng, thì sẽ tạo thành ảnh hưởng và lực trùng kích đối với giới sưu tập đồ cổ trong nước thế nào, đương nhiên, tất cả đều là chuyện sau khi khai trương viện bảo tàng.

- Anh làm sao biết được chú có xuất ngân phiếu khống hay không.

Trong miệng Hoàng Phủ Vân lầm bầm một câu, từ trong cặp lấy ra một phần hiệp nghị, đưa cho Trang Duệ, nói ra:

- Đây là số lượng vật phẩm giao dịch, tất cả đều còn trống, lão đệ xem có cần điều chỉnh gì hay không? Nếu như không có, thì điền tên những vật phẩm mà lão đệ giao dịch với Eze Kenner, lúc đó có thể tiến hành giao dịch.

Phần hiệp nghị này là lúc Hoàng Phủ Vân ở trên máy bay định ra, Trang Duệ chỉ nhìn đại khái, gật đầu nói ra:

- Có thể, buổi chiều chúng ta sẽ đi tòa thành của Eze Kenner.

Hôm qua Trang Duệ cũng không nhận lời mời của Eze Kenner, ở lại trong lâu đài của hắn, chủ yếu là vì cảm giác quá vắng vẻ, nói không chừng buổi tối thật sự có ma cà rồng thì sao?

- Trang thân ái, nhìn thấy ngài thật là cao hứng, người Châu Á các vị đều nói cầm đuốc soi dạ đàm, nếu ngày hôm qua ngài không quay về thì tốt rồi.

Khi chiếc Rolls-Royce đến khách sạn đón bọn người Trang Duệ, sau đó đi vào tòa thành của Eze Kenner, vị thân sĩ nước Anh này đã đứng ở cửa vào.

- Ha ha, sau này sẽ có cơ hội, nếu ngài đến Bắc Kinh, tôi nhất định sẽ tận tình địa chủ.

Trang Duệ cười pha trò, bạn thân thích buổi tối ôm vợ mình, còn muốn cầm đuốc soi dạ đàm với một tên quỷ tây dương, có bệnh sao?

Sau khi tiến vào đại sảnh tòa thành, Trang Duệ phát hiện, hắn đã gặp lại vị Sterlinh tiên sinh có chút không thoải mái lúc ở khách sạn, mặt khác còn có một nam một nữ, nhìn quần áo của bọn họ, hẳn là nhân viên chính phủ.

- Trang thân ái, hai vị này chính là công chứng viên làm việc ở Luân Đôn, Alice và Gass, bọn hắn sẽ là người công chứng cho giao dịch của chúng ta.

Quả nhiên, Eze Kenner giới thiệu, làm cho Trang Duệ khẳng định ý nghĩ của mình, hai người công chứng viên mang theo ánh mắt hiếu kỳ, bọn họ đang đánh giá và cúi chào Trang Duệ.

Tuy Alice và Gass không biết lai lịch của Trang Duệ, nhưng là người có thể tiến hành giao dịch với đại cự phú như Eze Kenner, chắc hẳn là không đơn giản.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất