Hoàng Quyền

Chương 9

Chương 9
Thái hậu rất bình tĩnh, khi nhìn Giang tài nhân không ngừng đánh giá: "Chín năm rồi, ngươi là người xuyên không thứ hai đứng trước mặt ta. Ta không ngờ, ngươi lại có dũng khí như vậy."
Giang tài nhân từng tự chế giễu, nàng là người lãnh đạo gắp thức ăn thì nàng xoay mâm, giờ ta mới thấy lời nói không sai.
Nàng rất dũng cảm, cọ cọ ngón tay: "Người trước là ai ạ?"
Thái hậu ngừng lại một chút: "Hậu sản uất, nhảy hồ tự vẫn, trước khi chết còn la lớn 'cuối cùng cũng có thể về nhà rồi'."
Giang tài nhân "ồ" một tiếng thật dài, mắt dán chặt vào góc bàn, không chịu chớp lấy một cái.
Ta hành lễ: "Hôm nay thần thiếp đến, là nghe nói Thái hậu vẫn không hài lòng với luật pháp Đại Sở, nhưng lại khổ vì tổ chế, khó thi hành."
Thái hậu cười: "Ai chịu nổi thứ này, nhưng ta phải nói cho ngươi. Thứ này không thể thay đổi, ngươi phải chống lại toàn bộ giới quan văn."
Tim ta đập thình thịch, mặt cũng nóng lên, có những lời một khi đã nói ra, thì không thể quay đầu lại được nữa.
"Thần thiếp từng nghe kể chuyện, người kể chuyện rất thích nói về bí mật triều đình, có một câu nói khiến thần thiếp ấn tượng sâu sắc.”
"Chúa tể của thiên hạ là mẫu hậu."
Ta không dám nhìn phản ứng của Thái hậu, lấy hết dũng khí tiếp tục, "Chỉ là ở phía sau màn thì có ý nghĩa gì, chúa tể thiên hạ thật sự, nên vén tấm rèm kia ra, bước ra phía trước."
"Lý Chiêu nghi, ngươi to gan!"
Ta vội vàng quỳ xuống, nhắm mắt lại, trước mắt vô số chuyện vụt qua. Ví dụ như trước đây đến trà quán, không phải ta muốn đi, mà là muội muội muốn đi, phụ thân giữ muội ấy ở nhà, ngược lại để ta cô đơn một mình đến.
Lại ví dụ như Tiêu Lãng thực ra sớm đã biết cháu gái của Lý thừa tướng ở nhà không được sủng ái, mẹ kế thiên vị, liên lụy đến cả cha ruột cũng thiên vị, loại người này, cho một miếng thịt là dễ dàng trao đi chân tình.
Thái hậu muốn trách phạt, giết thì giết đi, nói không chừng còn có thể kéo họ cùng chết, ta không lỗ.
Ta tiếp tục: "Thái hậu lòng thiện, Triều Dương trưởng công chúa và người không có tình nghĩa sâu nặng, nhưng người lại không vì thế mà bạc đãi. Nghĩ đến cũng là không hài lòng nữ tử bị luật pháp giới hạn, khắp nơi đều bất đắc dĩ. Hôm nay Nguyên Dung không cầu gì khác, chỉ cầu sử sách ghi chép, luật pháp Đại Sở, mở ra cánh cửa công bằng cho thế hệ chúng thần thiếp."
Giang tài nhân bắt đầu run rẩy, lắp bắp: "Ta, ta đồng ý!"
Một tiếng bước chân vén rèm, từ từ bước ra.
Là Thục phi.
Nàng gầy đi rất nhiều, cũng không nhìn ta, đi theo quỳ xuống bên cạnh ta: "Thái hậu. Pháp này không có gì là không được. Có lẽ con đường này sẽ rất dài, rất xa. Nhưng hoàng cung Đại Sở không nên có quy tắc lập con giết mẹ nữa, cũng không nên có những nữ tử không đòi được công bằng, chỉ có thể nuốt hận mà rơi lệ."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất