Chương 41: Mưu kế của Liệp Báo (1)
- Khốn kiếp, tên tiểu tử này ở đâu xuất hiện vậy? Giá trị con người có giống với Cáp Tư không?
Quyền thủ thế giới ngầm đều căn cứ vào chiến tích mà quyết định tỷ lệ đặt cược. Chiến tích càng lớn, giá trị con người càng cao, tỷ lệ đặt cược cũng càng lớn.
Tần Mục đối với bọn họ vô cùng lạ lẫm. Hơn nữa, nhìn qua cũng chỉ là một học sinh, sao có thể so sánh với quyền thủ chuyên nghiệp thân kinh bách chiến như Cáp Tư?
- Nhìn cái gì mà lâu vậy? Trận lần này tôi muốn chơi một chút, đặt Cáp Tư một trăm vạn.
- Tôi cảm thấy không đơn giản như vậy đâu. Thực lực của Phỉ Lực không yếu, nhưng lại không phải là đối thủ của cậu ta. Thanh Long Bang không phải kẻ ngu, sẽ không cho một phế vật lên làm rối.
- Hơ, nghe ý của cậu, chẳng lẽ muốn đặt tiểu tử kia thắng?
- Được rồi, vậy trận này tôi không chơi, chỉ đứng xem trò hay thôi.
Rất nhiều người đều cảm thấy trận này không ổn. Tất cả đều không đặt cược, chỉ yên lặng theo dõi kỳ biến.
Trên lầu ba, một gã quản lý cung kính đứng bên cạnh Liệp Báo, nghi hoặc hỏi:
- Đại nhân, vì sao lại nâng giá tiểu tử này vậy?
- Tiểu tử này có chút cổ quái, không thể giữ lại. Nhưng trước khi nó chết, tối thiểu cũng phải mang về cho chúng ta ít giá trị, xem như là lợi dụng phế vật.
- Thì ra đại nhân đã sớm có diệu kế. Là tôi quá lo lắng rồi.
- Haha, hiểu được thì tốt.
Lúc này, Tần Mục đã bước lên lôi đài, chính diện đối mặt với Cáp Tư.
- Cậu không có thời gian nghỉ ngơi. Nếu cần, tôi có thể đợi cậu vài phút.
- Đối phó với loại người như anh, căn bản không cần nghỉ ngơi, một quyền cũng có thể đánh ngã anh ngay.
Tuy Cáp Tư cũng vừa trải qua một trận chiến, nhưng tinh lực vẫn còn mười phần. Huống hồ gã cũng không để Tần Mục vào mắt.
Tần Mục nhìn Cáp Tư, lập tức nói với Liệp Báo:
- Trong những lần tranh tài kế tiếp, phần thắng đặt hết vào tôi đi.
Liệp Báo sớm biết rõ Tần Mục sẽ làm như thế, liền gật đầu cười:
- Tần tiên sinh yên tâm, hết thảy sẽ được làm theo.
- Xú tiểu tử, cậu còn nghĩ đến trận tiếp theo sao? Trận này tôi đã cho cậu nằm bệnh viện rồi.
Cáp Tư cảm thấy mình bị làm nhục. Tần Mục rõ ràng là đang xem thường gã.
- Tiểu tử này thật đúng là có chút cuồng. Xem ra là có vài phần thực lực, không giống như đang phô trương thanh thế.
- Xem tình huống trước rồi nói sau.
Rất nhiều người đều sinh lòng hiếu kỳ và chờ mong vào Tần Mục.
Trọng tài yêu cầu hai người hoạt động chân tay một chút, sau đó hô một tiếng bắt đầu rồi nhảy xuống lôi đài.
Thi đấu của thế giới ngầm hoàn toàn khác với thi đấu chính quy. Ở đây ngày nào cũng có người chết trên lôi đài. Quyền thủ đánh nhau sẽ hoàn toàn đánh mất lý trí. Trọng tài cũng không dám ở lại trên lôi đài.
- Haha, tiểu tử, cậu chuẩn bị xong chưa? Hy vọng cậu ăn một quyền của tôi cũng không nằm thẳng cẳng.
Cáp Tư nắm chặt nắm đấm, từng bước một đi về phía Tần Mục.
Cáp Tư cao gần 2m, còn Tần Mục thì khoảng 1m78. Hai người đứng chung một chỗ, khiến người xem cảm thấy thị giác bị trùng kích thật lớn.
- Ngu ngốc.
Tần Mục chửi nhỏ một tiếng, không hề do dự mà đá ra một cước.
Với thần kinh phản ứng của Cáp Tư, làm sao có thể tránh né một cước của Tần Mục.
Cho nên, trong sự kinh ngạc của mọi người, thân hình cao lớn của Cáp Tư bay lên, sau đó nện xuống bên dưới lôi đài.
Không hề nghi ngờ là đập phát chết luôn.
Rất nhiều người cằm đều rơi đầy đất, nhìn Tần Mục đứng lặng yên dưới lôi đài, nhất thời không biết nói gì.
Nhưng sau vài giây yên lặng lại hò hét như thủy triều.
- Tần Mục, Tần Mục.
Người xem phần lớn là nam giới, nhưng cũng có không ít phu nhân lẫn vào. Lúc này, ánh mắt của họ nhìn Tần Mục mang theo sự sùng bái.
Cậu thiếu niên này dáng người gầy yếu, tướng mạo bình thường, nhưng lại có được mị lực đặc biệt không cách nào kháng cự.
- Tiểu tử này, sức mạnh thật lớn.
Liệp Báo nhìn Tần Mục, thần sắc như có điều suy nghĩ.
Vù. Một thẻ phóng tới, Liệp Báo vô ý bắt lấy.
- Nhìn tỷ lệ đặt cược, xem ra tôi có đã có sáu trăm vạn.
Tần Mục mỉm cười nhìn Liệp Báo.
- Tần tiên sinh yên tâm, chính là sáu trăm vạn. Chúng ta vẫn còn thi đấu mà.
- Vậy thì tốt. Trận đấu tiếp theo đi.
Liệp Báo ra hiệu với một trọng tài bên dưới, người này ngầm hiểu, liền bước lên lôi đài, tuyên bố:
- Trận tiếp theo, quyền vương Lôi Long và Tần Mục. Tỷ lệ đặt cược 1:1.
Thanh âm trọng tài vang lên, mọi người một lần nữa phát ra tiếng ồn. Lôi Long hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Cáp Tư. Gã là quyền vương của thế giới ngầm.
Nhưng tỷ lệ đặt cược Tần Mục lại ngang bằng với Lôi Long?
Lôi Long trong suy nghĩ của mọi người là cường giả tuyệt đối, nhưng biểu hiện vừa rồi của Tần Mục lại khiến bọn họ nhìn thấy tiềm lực không thể tưởng tượng nổi. Ván này bọn họ cũng không nắm chắc ai thắng ai thua.
- Tiếp tục đặt. Tôi đặt quyền vương Lôi Long.
- Tôi cũng ủng hộ Lôi Long.
- Tần Mục, Tần Mục, đánh bại gã.
Đám người phân ra hai phe. Lôi Long đã chiếm bảo tọa quyền đài từ rất lâu. Rất nhiều người hy vọng sẽ xuất hiện một quyền vương mới ngăn được gã.
- Hừ, chính là hiệu quả này.
Nội tâm Liệp Báo cười lạnh.
Quản lý bên cạnh hỏi:
- Đại nhân muốn Lôi Long thu thập tiểu tử này?
- Không, tiểu tử này có thể tùy ý đánh bại Phỉ Lực và Cáp Tư, Lôi Long căn bản không phải là đối thủ của cậu ta.
- Vì sao, đại nhân?
- Trận tiếp theo, cậu sẽ biết.
Thân hình Lôi Long không cao lớn bằng Cáp Tư, chỉ có điều cơ bắp rắn chắc hơn, khi nắm khi buông tràn đầy sức mạnh bạo tạc.
- Tiểu tử, mấy năm qua, cậu là người thứ nhất có giá trị ngang bằng với tôi.