Chương 78: Người kia (2)
Cho dù cậu không phải thành viên Long Tổ, cũng có thể nghe qua danh hiệu của người kia, cậu thực sự có can đảm muốn tôi sao?
Bản thân Ngân Hồ cũng không tin tưởng, cô và Tần Mục vừa mới gặp mặt, nơi này tối như bưng, thậm chí cô không thấy rõ ràng hình dạng của Tần Mục, cũng đã có thể không hề kiêng nể mà vui đùa mập mờ với Tần Mục.
- Dù sao cô tương tư đơn phương, người kia lại không thích cô!
- Tuy rằng hắn chưa từng tiếp nhận tôi, nhưng đối với tôi tốt hơn bất cứ ai, nếu tôi muốn trăng sáng trên trời, hắn tuyệt đối sẽ không chỉ hái ngôi sao cho tôi.
- Nếu thực sự tốt với cô như thế, vậy thì không có lý do không tiếp nhận cô chứ?
Tần Mục cảm thấy kỳ quái.
- Tôi không biết, hắn vẫn lấy cớ tôi còn quá nhỏ. Nhưng năm nay tôi đã 29 tuổi, ngay cả nhóc con như cậu cũng có thể nói chuyện yêu đương, vì sao hắn còn chê tôi nhỏ?
Tần Mục ngây ra một lúc, bỗng nhiên cười khẽ.
- Cậu cười cái gì?
- Tôi nghĩ tôi biết rõ tình hình giữa hai người rồi.
- Hừ… lại ra vẻ thần bí, một tên nhóc mà thôi!
Ngân Hồ không tin Tần Mục có thể hiểu được cảm tình giữa cô và người kia chỉ qua đôi ba đâu.
- Được rồi, dù sao tôi rất cao hứng, xem ra tôi có cơ hội lấy được cô hơn là người kia.
Ngân Hồ đả kích không lưu tình chút nào:
- Chờ đến lúc cậu có thể trở thành đại anh hùng giống như hắn, rồi tới theo đuổi tôi, trước đó, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Chẳng qua lời này của Ngân Hồ là lời cự tuyệt, Tần Mục nghe xong lại rất cao hứng, cô ta cho hắn một mục tiêu, có phải trong tiềm thức đã có sự hiện hữu của hắn hay không?
- Này, có thể thả rồi, bị cậu ôm lâu như thế rồi.
Ngân Hồ đột nhiên nhớ tới, Tần Mục vẫn luôn ôm cô.
Trời ạ, cô lại để cho một thằng nhóc mới quen không lâu ôm lâu như vậy, còn nói chuyện với hắn giống như không có chuyện gì.
Tần Mục cũng không muốn giằng co nữa, buông tay thả Ngân hồ ra.
- Tiểu quỷ cậu sức lực cũng rất lớn đấy!
Ngân Hồ cảm thấy cánh tay đau ê ẩm.
- Không có biện pháp, không phải là sợ cô sao!
- Sợ tôi, cậu còn muốn theo đuổi tôi?
- Cái này không giống, chờ cô trở thành phụ nữ của tôi, muốn đánh muốn mắng không còn do cô nữa.
Ngân Hồ không chịu được sự vô sỉ của Tần Mục, còn tùy tiện để hắn quấy rối như vậy nữa, nói không chừng cô quả thực bị hắn tẩy não.
- Được rồi, không nói nữa, cậu dẫn đường phía trước, nhanh chóng tìm được mộ chính.
- Được.
Tần Mục thu hồi tâm tư, chuyên tâm dò đường.
- A… tên ngốc này!
Ngân Hồ đột nhiên đánh nhẹ Tần Mục một quyền.
- Lại xảy ra chuyện gì?
- Cậu kéo tay tôi!
Ngân Hồ nghĩ thầm tên ngốc này, vừa rồi không cho cậu chiếm tiện nghi, cứ ba hoa dán tới, lúc này lại ra bộ đứng đắn.
Ngân Hồ là cao thủ cổ võ, cô có thể căn cứ âm thanh, khí tức phân biệt rõ phương vị của sinh vật trong bóng tối, nhưng đối với vật chết cô lại không có năng lực nhìn thấy.
Mộ huyệt này thiết kế vô cùng gập ghềnh, gồ ghề khắp nơi, đường vòng mười tám rẽ, không cẩn thận sẽ đụng vào tường, cô vừa mới đi tới đều va vào vách tường.
Người đẹp chủ động yêu cầu, Tần Mục đương nhiên sẽ không cự tuyệt, giữ lấy tay cô.
Có Tần Mục dẫn đường, tốc độ của hai người tăng nhanh, nhanh chóng đi tới điểm cuối cùng.
- Không có đường phải làm sao?
- Chắc chắn có cơ quản, tìm kiếm chung quanh, nói không chừng mộ chính ngay đằng sau cơ quan.
Tần Mục buông Ngân Hồ ra, lục lọi một hồi trên tường đá chung quanh, lại gõ một hồi.
- Nơi này rỗng ruột, chưởng lực của cô có thể phá vỡ hay không?
Ngân Hồ nói:
- Tôi thử một lần, cậu tránh ra.
Cẩn thận đánh giá, Ngân Hồ sợ hãi dùng sức quá lớn sẽ khiến mộ huyệt sụp đổ, chỉ có thể thăm dò lần lượt.
Ngạo Long Quyết tầng thứ ba, tường đá không chút tổn hao.
Ngạo Long Quyết tầng bốn, tường đá không tổn hao.
Tầng năm không tổn hao.
Tầng sau tường đá lắc lư.
Ngân Hồ nhướng máy, vận đủ công lực, bộc phát một chưởng cường đại nhất.
- Ngạo Long Thiên Hạ!
Oành!
Tường đá bị lực lượng cường đại đánh ra một lỗ hổng, một mùi thi thể tanh tưởi ập tới trước mặt.
Ngân Hồ dùng một chưởng này, thân thể hơi suy yếu, Tần Mục vội vàng đi tới đỡ lấy cô.
- Cô không sao chứ?
- Chỉ là dùng sức quá mạnh, không có gì đáng ngại, cậu cố gắng ngừng thở, chúng ta đi vào.