Chương 11: Tsunade tỷ không rảnh
Đúng lúc này, cửa phòng làm việc của Tsunade bị gõ vang, một nam tử mặc áo lót ninja với mái tóc xanh lam đứng ở ngưỡng cửa.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, mặt mũi tràn đầy chấn kinh.
Tsunade lập tức rụt đầu về, lấy tay chống lên môi, ho khan vài tiếng.
"Là Dan à, có chuyện gì không?"
"Không có... không có việc gì, chỉ là đến hỏi xem ngươi có thời gian rảnh rỗi để cùng ta lên nham Hokage ngắm cảnh không."
Người đến chính là Kato Dan, bạn trai cũ đã chết của Tsunade trong nguyên tác, nhưng bây giờ chỉ là một tinh anh thượng nhẫn ninja của Konoha.
"Tsunade tỷ không rảnh, lát nữa tỷ ấy sẽ dạy ta nhẫn thuật."
Một bên Kitakuro nói trước khi Tsunade kịp mở lời.
"A? Vậy sao? Vậy lần sau có cơ hội ta lại cùng đi nhé! Các ngươi còn có việc vậy ta xin cáo từ trước."
Kato Dan cười gãi đầu, quay người rời khỏi văn phòng của Tsunade, lúc đi còn cẩn thận cài cửa lại.
Kitakuro thấy Kato Dan rời đi, xoay người định tiếp tục "hỏi tội" Tsunade thì thấy Tsunade mặt mũi tràn đầy nụ cười xấu xa.
"Ngươi cười trông ghê quá..."
"Hừ hừ, tiểu quỷ, ta cũng không nhớ là lát nữa sẽ dạy ngươi nhẫn thuật đâu nhỉ? Ngươi không phải là thích tỷ tỷ sao ~~ cho nên vừa rồi Dan hẹn ngươi, ngươi mới nói dối có phải hay không, có phải hay không, có phải hay không?"
Tsunade không nhìn Kitakuro, đứng dậy đi đến bên cạnh Kitakuro, dùng nách kẹp lấy cổ cậu, mang trên mặt nụ cười xấu xa không ngừng xoa nắn tóc Kitakuro.
"Buông ra! Chúng ta không phải đang nói chuyện lương của ta sao?!"
"Ai nha, vừa mới nói giúp ngươi giữ lại rồi, đi đi đi, nhân tiện hôm nay có hẹn thịt nướng, đi thôi dẫn ngươi đi ăn chực."
Thấy Kitakuro còn muốn nhắc đến chuyện lương, Tsunade lập tức ôm lấy vai Kitakuro hướng ra khỏi văn phòng, nói đùa cũng vận đi rồi thì làm sao lấy ra được nữa.
Quán thịt nướng của tộc Akimichi Konoha.
Tổ "nội dung độc hại" ba người cùng với Kitakuro đang ngồi trò chuyện.
"Tsunade dạo gần đây có phải ăn thuốc bổ gì không, ngực của ngươi sao lại bắt đầu biến thành bộ dạng phụ nữ bình thường rồi?"
Jiraiya vừa mở miệng đã hoàn mỹ chứng minh câu "không tìm đường chết sẽ không chết".
"Oành" một tiếng, Jiraiya đã bị nện bay vào tường phòng bao.
Bất quá Jiraiya cũng nói không sai, trong năm ấy, ngực của Tsunade thật sự đang không ngừng gia tăng, Kitakuro đã thành công chứng kiến quá trình "tăng trưởng vượt bậc" của Tsunade.
Hơn nữa cho đến bây giờ, quá trình này mới chỉ vừa mới bắt đầu.
"Ngớ ngẩn."
Orochimaru đối với chuyện này sớm đã không lấy làm kinh ngạc, bình tĩnh cầm chén rượu lên uống một ngụm.
Đã quen bị đánh, Jiraiya lại ngồi vào chỗ cũ, cầm lấy chén rượu trên bàn nhấp một hơi.
"Bạo lực như vậy, cẩn thận không ai cưới ngươi đâu."
Ân, điển hình "vết sẹo đã lành quên đau".
Bất quá lần này Tsunade ngược lại không động thủ, chỉ là trừng mắt liếc một cái, Jiraiya lập tức ngoan ngoãn biểu thị mình sẽ không nói lung tung nữa, Tsunade lúc này mới dời ánh mắt.
Một bên Kitakuro nhịn không được cười ra tiếng, Jiraiya đúng là quá "cực phẩm" luôn rồi còn gì.
"Tiểu quỷ cười cái gì cười, ngươi khẳng định cũng từng bị Tsunade đánh đi, ai, ngươi mới là người khổ nhất."
Jiraiya nhìn xem Kitakuro vẫn đang cười, làm bộ thở dài một hơi.
"Vậy ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi, Tsunade tỷ chỉ là đánh ngươi thôi, đối với ta thế nhưng là ôn nhu ghê gớm."
Kitakuro không tự chủ nghĩ đến cảnh vừa rồi ở văn phòng, Tsunade đặt cằm lên tay mình.
"Ha ha ha ha, tiểu quỷ, ngươi nói dối cũng phải có căn cứ chứ, Tsunade với ôn nhu có điểm nào liên quan với nhau sao?"
"Không biết nói chuyện thì im miệng, hai người các ngươi dạo gần đây làm gì vậy? Cứ một mực không thấy người."
Trừng mắt liếc Jiraiya, Tsunade hỏi Orochimaru, từ năm ngoái Orochimaru đã không thấy bóng dáng, Nawaki đều hay phàn nàn sư phụ mình thường xuyên biến mất.
"Gần đây giữa các thôn ma sát rất nhiều, ta luôn bị lão đầu tử an bài đi làm nhiệm vụ bên ngoài."
Orochimaru đặt từng món ăn người hầu đưa lên lên bàn nướng, vừa nói vừa mở miệng.
Tổ "nội dung độc hại" mỗi lần liên hoan, chỉ cần là quán thịt nướng thì đều do Orochimaru phụ trách nướng, còn hai người kia vì sao không nướng ư?
Bởi vì bọn họ chỉ biết ăn và nướng ra than củi.
"Ta cũng bận lắm, gần đây ta không ngừng huấn luyện Minato, sau đó là hoàn thiện tác phẩm đồ sộ của ta!!"
Jiraiya đứng dậy, đầy kiêu ngạo hô to.
"... "
Mấy người đều biết cái gọi là "đại tác" của Jiraiya là gì, không để ý đến Jiraiya, lòng tràn đầy chờ mong nhận được khen ngợi, Jiraiya cúi đầu ăn thịt nướng.
"Có ý gì! Có ý gì! Các ngươi đây là không hiểu nghệ thuật! Phải biết lão đầu tử rất thích sách của ta, ngay cả Nawaki cũng cảm thấy do ta viết rất hay!"
Jiraiya thấy phản ứng của mọi người, lập tức lớn tiếng nói, bất quá vừa nói xong liền hối hận, bởi vì lúc này sắc mặt Tsunade đã tối sầm lại.
"Ta đang nói gì mà Nawaki lại có mấy lời kỳ kỳ quái quái, nguyên lai là ngươi cho hắn xem mấy thứ đồ phế thải, Jiraiya... Ngươi chuẩn bị sẵn sàng bị đánh chưa?"
Không lâu sau, Jiraiya đã đội một cái bao to ngồi đàng hoàng ăn thịt nướng.
Orochimaru khóe miệng hơi nhếch lên, nhấp một ngụm rượu bình tĩnh nhìn cảnh tượng trước mắt.
"Tiểu quỷ ngươi dạo gần đây huấn luyện thế nào? Muốn tìm thời gian cùng Minato tỉ thí một trận không? Minato hiện tại đang rất ghê gớm, Thuấn Thân Thuật của cậu ta chơi còn mạnh hơn ta."
Jiraiya không dám trêu chọc Tsunade, liền chuyển mục tiêu sang Kitakuro đang ăn thịt nướng.
"Không hứng thú, quá mệt mỏi, mỗi ngày trị liệu nhiều bệnh nhân như vậy, lấy đâu ra lòng dạ thảnh thơi mà đánh nhau."
Kitakuro nói xong liền nhìn sang Tsunade, mình bây giờ có thể nói là đang giúp Tsunade làm việc.
"Đúng vậy, Jiraiya ngốc nghếch, biết không, ninja y thuật làm việc một ngày vất vả thế nào a, uống chút rượu của ngươi đi."
Vốn đang chột dạ, Tsunade thấy chủ đề lại bị chuyển sang Kitakuro ở bệnh viện, lập tức trừng mắt liếc Jiraiya.
Đã lâu không tụ hội uống rượu, điều này cũng khiến Kitakuro rất muốn thử xem rượu của giới ninja có mùi vị thế nào, bất quá bị Tsunade một quyền ngăn cản.
Sau khi tụ hội kết thúc, tổ "nội dung độc hại" sau khi ăn uống no nê thì tự mình rời đi.
Kitakuro dìu Tsunade, người đầy mùi rượu, trở về tộc địa Senju, vừa vào cửa đã nhìn thấy hai bóng người tóc đỏ cùng với bà nội của Kitakuro.
Để tiện dạy bảo Kitakuro, Tsunade trực tiếp để Kitakuro vào ở tộc địa Senju, mà Uzumaki Mito cũng luôn yêu cầu để Kitakuro vào ở, nói nhiều người mới náo nhiệt.
Kết quả ngày thứ hai, Uzumaki Mito đã kéo bà nội của Kitakuro vào tộc địa Senju, bày tỏ người già ở giữa mới có nhiều chủ đề.
Điều này khiến Kitakuro không hiểu nghĩ đến Uzumaki Mito vừa vào cửa đã hỏi mình Konoha thế nào, chẳng lẽ bà nội mình cũng "biết" chuyện này sao.
Bất quá, Kitakuro cũng bởi vậy mà chính thức tiến vào tộc địa Senju.
Nhìn thấy cô bé tóc đỏ bên cạnh bà nội mình, Tsunade chợt tỉnh rượu.
Kitakuro có thể cảm giác được toàn thân Tsunade đều cứng đờ lại, hiểu rõ Tsunade biết mọi chuyện, Kitakuro chỉ có thể truyền Chakra của mình vào cơ thể Tsunade để giúp cô ấy thư giãn.
Chakra của Kitakuro không chỉ đơn giản là ẩn chứa sinh mệnh lực cường hóa nhẫn thuật trị liệu...