Nhìn vào đôi mắt trong veo của cô gái trước mắt, Mục Đình nhíu mày, dùng tay nới lỏng cà vạt rồi lập tức rời đi, bóng dáng lạnh lùng không có một chút cảm xúc phập phồng nào, chỉ trong chốc lát liền biến mất ở cuối hành lang.
Ôm tờ chi phiếu trước ngực, Thẩm Huyên đương nhiên thành thật ngậm miệng lại, sau đó nhanh như chớp trở về phòng, cẩn thận đem cửa đóng lại, chờ cô nhìn thấy số tiền trên tờ chi phiếu, nháy mắt đồng tử liền co rút lại, toàn bộ tâm can đều bùm bùm nhảy dựng lên.
Sáu ngàn vạn!!!
Cư nhiên là sáu ngàn vạn!!!
Không hổ là nam chính tổng tài trong ngôn tình, vừa ra tay liền có thể nhận ra ngay cử chỉ hào phóng, vung cả đống tiền chỉ trong một cái phất tay!
Cô chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy bao giờ, Thẩm Huyên chỉ cảm thấy trái tim của bản thân đập thập nhanh chưa có dấu hiệu muốn dừng lại, tiếp theo cô cầm tờ chi phiếu cẩn thận kiểm tra, cô cảm thấy như là mình đang nằm mơ vậy, cô liền thích cái cảm giác bị người khác dùng tiền vũ nhục, nếu chuyện này xảy ra nhiều lần, cô liền có thể tự mình làm giàu rồi!
Chính là, vì lý do gì mà nam chính đột nhiên không chịu ly hôn?
Bình phục lại tâm tình đang kích động của bản thân, Thẩm Huyên nhịn không được bắt đầu tìm hiểu vấn đề, mấy ngày hôm trước còn cho người đem giấy thỏa thuận ly hôn đưa cho cô , bây giờ lại đột nhiên không chịu ký tên, tuyệt đối vấn đề không phải là vì tiền, bên trong khẳng định còn có âm mưu gì đó.
Hắn nói về sau lại nói, rõ ràng chính là muốn kéo dài thời gian, nhưng vấn đề là chính mình càng kéo dài thì càng chạy không nổi nha, cốt truyện lúc đầu là không có ly hôn, nếu ly hôn thì diễn biến tiếp theo sẽ khác, còn nếu không ly hôn, phải dựa theo cốt truyện, tiếp theo cô sẽ bị nam phụ thứ hai biến thành vật hy sinh làm nền cho nữ chính!
Chẳng lẽ cốt truyện thật sự không thể sửa được sao?
Đột nhiên có chút bất an, cô cảm thấy trước hết phải kiểm tra mức độ phát triển của cốt truyện mới được, suy nghĩ xong, liền nhanh chóng nhắn tin cho Lục Tố Tố để hỏi tin tức, sau đó Lục Tố Tố rất nhanh liền trả lời lại.
Lục Tố Tố: Tô Họa là ai?
Thẩm Huyên: Là một người rất có khả năng sẽ đe dọa sự an toàn đến cuộc hôn nhân của tớ, trong vòng một ngày, tớ muốn nhận được tư liệu của cô ta [ icon bộ xương khô ]
Lục Tố Tố: OK!!!
Không biết vì lý do là gì mà nam chính không chịu ly hôn cùng mình, bất quá tiền đều đã nhận, cô đương nhiên sẽ thực hiện lời hứa, tuyệt đối không thể lại kéo dài thêm nhiều thời gian nữa.
Tuy rằng đối phương cũng không nói mục đích của mình cho cô biết, cả ngày cũng không có gặp được anh, bất quá Thẩm Huyên đương nhiên là có biện pháp tạo ra cơ hội.
Sáng sớm hôm sau, cô liền thay một bộ đồ thể dục, chờ ở một chỗ mà cô không biết trong khu biệt thự, quả nhiên, không bao lâu liền nhìn thấy một người đàn ông mặc áo thun đen đang chạy tới, giữa cổ còn treo một cái khăn lông màu trắng, đường cong mượt mà, cơ bắp cánh tay chắc chắn mà hữu lực, dáng người mạnh mẽ rắn chắc khiến cô nhìn thấy không hiểu sao mặt lại đỏ lên, bình tĩnh, cô phải bình tĩnh lại, bản thân vẫn còn trẻ, chỉ cần có tiền, những người trẻ tuổi khỏe mạnh còn tìm không thấy sao!
Giống như không chú ý tới cô, người đàn ông vẫn chạy chậm thẳng về phía trước, Thẩm Huyên vội vàng nắm chắc cơ hội chạy theo đi lên, “Mục tổng, chúng ta có phải hay không nên bàn về chuyện ly hôn?”
Người đàn ông vẫn giữ nguyên tốc độ không thay đổi, nhưng Thẩm Huyên đuổi theo có chút mệt, vì là sáng sớm nên có chút buồn ngủ, hơn nữa chân đối phương quá dài, cô phải chạy nhanh mới có thể đuổi theo kịp.
“Tôi tiền đều đã nhận, khẳng định sẽ thực hiện lời hứa, bây giờ chỉ thiếu anh ký tên, chỉ cần anh lập tức ký tên, từ nay về sau liền không có người quấn lấy anh nữa, chúng ta đường ai người ấy đi, gặp gỡ vui vẻ chia tay yên bình, từ đây xem nhau như là người qua đường!.
Mặt trời sáng sớm vừa ló dạng, trong không khí còn mang theo hơi nước, lắng nghe tiếng chim hót ríu rít, Mục Đình không nói gì, trên mặt không có bất luận cảm xúc nào, tựa hồ cũng không có tính toán trò chuyện cùng cô.
“Anh là người nói muốn ly hôn, bây giờ lại không nói gì, anh đang đùa tôi à?”
Thẩm Huyên thở hổn hển theo phía sau, xung quanh có mấy người người hầu đang cầm bình hoa sen tưới cho cây cảnh thỉnh thoảng nhìn qua, khi thực sự chạy không nổi được nữa, cô mới thở phì phò xoa mồ hôi trên trán, tìm một vị trí ven đường mà ngồi xuống.
“Mục tổng, anh không thể nói lời mà không giữ lấy lời nha!”
Cô ngồi thở phì phò, một bên không quên hướng người phía trước kêu, bất quá thân ảnh phía trước thật nhanh liền không thấy tăm hơi đâu, chỉ có Thẩm Huyên trắng mặt ngồi ở ven đường lau mồ hôi, chạy một vòng, thiếu chút nữa là muốn cái mạng già của cô rồi.
Không biết nghỉ ngơi bao lâu, Thẩm Huyên mới đứng dậy từ đây quay về nhà chính trong khu biệt thự, nhưng khi cô trở về, nam chính đã đi đến công ty, chỉ có dì Vương ở đó vội vàng làm bữa sáng cho cô.
Lúc này còn có tâm trạng đâu mà ăn sáng, Thẩm Huyên đương nhiên là trở về tắm rửa một cái liền leo lên giường đi ngủ, cô không biết cốt truyện lại có sức mạnh đáng sợ như vậy, rõ ràng nam chính nói muốn ly hôn, bây giờ cư nhiên lại không chịu ly hôn, đây cũng không phải là dấu hiệu tốt.
Lại ngủ một giấc, trong lúc chờ đợi ăn tạm vài thứ, rất nhanh Lục Tố Tố liền lén lút đến đây, tựa hồ rất sợ Mục Đình ở nhà, bất quá Thẩm Huyên dám kêu bạn tốt đến đây, đương nhiên là biết rõ đối phương ban ngày đều ở công ty, hơn nữa dì Vương đang bận rộn nấu canh ở dưới bếp.
Cảm thấy nam chính hẳn là không nhàm chán đến nổi cho người giám sát bên ngoài biệt thự, lặng lẽ dẫn Lục Tố Tố lên lầu, đối phương cũng thở phào nhẹ nhõm, đem túi văn kiện trong tay ném cho cô.
“Tớ chính là mạo hiểm rất nhiều, bất chấp nguy hiểm mới dám qua đây, cậu nói xem từ khi nào mà phong cách của cậu liền biến thành như vậy?” Lục Tố Tố tò mò nhìn phong cảnh tươi mát trước mặt.
Thẩm Huyên ngồi trên giường đang cắn quả táo, một bên mở ra túi văn kiện, đầu tiên lọt vào trong tầm mắt chính là tấm hình chụp một cô gái có gương mặt thanh tú, tuy rằng vừa nhìn qua cũng không có kinh diễm, nhưng ngũ quan lại là thuộc dạng dễ nhìn, hơn nữa lại khiến cho người khác cảm thấy hảo cảm, đặc biệt là thời điểm cười rộ lên, trong sách viết chính là khi Tô Họa nhoẻn miệng cười, giống như một trận gió thổi qua trái tim của nam phụ thứ hai, bây giờ vừa thấy, đúng là có vài phần đạo lý.
Bên trong tư liệu viết, nữ chính vẫn đang còn làm trong công ty của nam chính, chỉ là một nhà thiết kế nhỏ, cùng lắm là vừa mới tốt nghiệp xong, chỉ là một thành phần linh tinh, như vậy xem ra, nữ chính hẳn là còn chưa có gặp được nam chính, bởi vì sau khi gặp được nam chính, bị khí chất thoát tục tươi mát của nữ chính hấp dẫn, nam chính liền đem nữ chính điều tới làm bên cạnh mình, tiền lương cứ thế mà tăng vọt.
Tuy nhiên, nữ chính đương nhiên là phi thường không tình nguyện, nữ chính muốn gầy dựng một sự nghiệp riêng, mục tiêu của nữ chính là trở thành nhà thiết kế hàng đầu quốc tế, sao có thể cam chịu làm một thư ký nhỏ bên cạnh nam chính tổng tài được chứ, cuối cùng đương nhiên lại là cùng nam chính ngược thân lại ngược tâm, nữ chính thoát khỏi nam chính, sau đó cùng bạn bè lập ra một phòng làm việc nhỏ, còn nam chính thì âm thầm trợ giúp nữ chính, một đường như diều gặp gió, tiền đồ rộng mở, cuối cùng đương nhiên trở thành nhà thiết kế nổi tiếng hàng đầu thế giới.
Khi đọc đến đoạn này cô liền thấy thật sảng khoái, bây giờ lâm vào hoàn cảnh này, nghĩ đến thời điểm đấy Thẩm Huyên mới phát hiện có bao nhiêu đáng sợ, trời biết nữ chính có quang hoàn của Mary Sue thì có bao nhiêu nguy hiểm, chuyện ly hôn này cần thiết phải làm gấp.
“Đúng rồi, cậu đã tìm được nhà thiết kế rồi sao?” cô đột nhiên buông tư liệu hỏi.
Lục Tố Tố nhún nhún vai, ngón tay cuốn lấy ngọn tóc xoăn màu nâu trên vai của mình, “Người của anh họ cậu, vẫn luôn ở sau lưng giở trò quỷ, nào có nhanh như vậy tìm được người, chỉ là, nếu không vẽ mấy bản thiết kế thời trang mau chút để phê duyệt rồi ra mắt, e là sau này sợ sẽ rất phiền toái.”
Nghe vậy, Thẩm Huyên cau mày, mặc kệ, cô không thích chơi cái gì mà đấu đá với nhau, ngày mai liền trở về cáo trạng với ông nội của nguyên chủ, xem đối phương còn dám giở trò quỷ không, thuận tiện cũng nói đến chuyện ly hôn một chút, rốt cuộc chuyện này cũng không phải là chuyện nhỏ.
“Đúng rồi, cái người Tô Họa này là ai thế? Chẳng lẽ là tình nhân được Mục Đình Tân bao dưỡng bên ngoài?” Lục Tố Tố tức khắc nghiêm trang thò đầu qua.
Miệng cắn quả táo, Thẩm Huyên nhướng mày, “Hiện tại thì không phải, bất quá rất nhanh liền phải rồi.”
“A? Chuyện này thật không có khả năng! Ánh mắt Mục tổng từ khi nào lại kém như vậy, liền này canh suông quả thủy, ngực còn nhỏ như vậy, Mục tổng là nhìn thế nào mà thượng được cô ta?” Lục Tố Tố không thể tưởng tượng trừng mắt nhìn người trong ảnh chụp, nhưng càng kinh ngạc chính là, Thẩm Huyên cư nhiên không có dũng khí, đổi lại trước kia đã sớm oanh tạc.
Cô liếc mắt nhìn người phía sau không nói gì, nguyên chủ cũng là có suy nghĩ như vậy, cho nên không cam lòng, liền bắt đầu đi tìm đường chết, cho nên cô nhất định phải thay đổi cốt truyện, vì vậy cô phải ly hôn trước khi câu chuyện chưa bắt đầu, nhân lúc còn sớm rời xa cái cốt truyện này.
“Tớ nói cậu đó, cậu tuyệt đối không thể bởi vì việc này cùng Mục tổng cải nhau, bằng không hắn khẳng định sẽ cảm thấy cậu gây sự vô cớ, như vậy cái tiểu tiện nhân kia liền càng đắc ý, cậu phải thể hiện tư thế của một quý phu nhân, mặc cho bên ngoài nhiều ong bướm vây quanh chồng cậu đến đâu, chỉ cần cậu bảo vệ tốt cái chức Mục phu nhân này, bọn họ chẳng qua chỉ là tiểu tam mà thôi.”
Lục Tố Tố vẻ mặt nghiêm túc nói, không biết nghĩ đến cái gì, lại tò mò hỏi: “Đúng rồi, tớ đều chưa từng thấy qua Mục tổng cùng nữ phụ nữ khác tới, hiện tại cư nhiên bao dưỡng tiểu tình nhân, cái người tên Tô Họa này rốt cuộc là thần thánh phương nào!”
Cắn quả táo, Thẩm Huyên nhàn nhạt nói: “Nhìn thời gian, Mục Đình cũng sắp về rồi”
Lục Tố Tố: “……”
Sắc mặt chợt biến, nghe cô nhắc đến anh, sắc mặt của Lục Tố Tố như gặp phải một đàn mãnh thú vậy, nhanh nhẹn liền chạy ra khỏi phòng.
Thấy vậy, Thẩm Huyên vội vàng hướng bóng dáng của bạn tốt hô: “Cậu không cần tìm nhân gia phiền toái, việc này cậu cứ bình tĩnh, còn có việc về bản vẽ thiết kế thời trang tớ sẽ nghĩ cách!”
Sợ đối phương không nghe được, Thẩm Huyên lại nhắn tin cho đối phương, phi thường nghiêm túc nói với Lục Tố Tố tuyệt đối không được tìm nữ chính gây phiền phức, bằng không chính mình lại trở thành vật hy sinh làm nền cho nữ chính, Lục Tố Tố thật lâu mới về trở về, liền nhắn lại: OK.
Ngày mai trở về tìm ông nội, Thẩm Huyên trong lúc nhất thời còn có chút không biết nên mở miệng thế nào, nguyên chủ thích nam chính như vậy, cô hiện tại đột nhiên nói muốn ly hôn, đương nhiên phải tìm một lý do thuyết phục mới được, cần phải tìm cái gì lấy cớ đây?
Vẽ tới vẽ lui bản thiết kế cũng hết một buổi trưa, cũng không vẽ được cái gì vừa ý, nhưng thật ra thời điểm vào buổi tối nam chính lại trở về đúng giờ, trừ khi đi công tác, anh tựa hồ rất ít tham gia tiệc rượu vào buổi tối, bất quá là đại gia, đều là như vậy tùy hứng.
Chờ thời điểm dì Vương gọi ăn cơm, Thẩm Huyên lại lấy tờ giấy thỏa thuận ly hôn ra, chờ khi cô đi xuống, đã thấy một người ngồi ở bàn ăn trước, anh mặc một bộ đồ màu xám thoải mái, thong thả ung dung dùng bữa, giống như đối với sự tồn tại của cô một chút cũng không có quan tâm.
“Bang” một tiếng đem tờ giấy đặt ở trên bàn, Thẩm Huyên tiếp tục nhìn người đối diện bằng ánh mắt sáng quắc, “Mục tổng, tôi cảm thấy chúng ta cần thiết cẩn thận nói chuyện một chút.”
Ánh đèn đỉnh đầu có chút chói mắt, dì Vương bưng một chén canh đi ra, biểu tình có chút vui mừng, hiện tại phu nhân cuối cùng cũng học được cách trò chuyện cùng với Mục tổng.
“Ly hôn là anh nói ra, hiện tại tiền ta đã nhận, ngươi lại bắt đầu dây dưa, rốt cuộc là có ý tứ gì? Chọc tôi chơi?” khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tràn đầy nghiêm túc.
Dì Vương ngẩn người, ly hôn???
Cầm ly nước ở bên cạnh lên, giọng nói người đàn ông bình tĩnh, “Thời điểm ly hôn, tôi sẽ thông báo với cô.”
Nhìn anh như cũ vẫn vân đạm phong khinh, Thẩm Huyên không nhịn được cau mày lại, “Anh cho ta biết? Anh đem tôi trở thành cái gì? Anh nói ly liền ly, nói không ly liền không ly, anh nếu là cả đời không ly hôn, ta còn phải chờ anh cả đời hay sao?!”
Không khí dường như có chút ngưng trọng, Mục Đình bỗng nhiên ngước mắt lên nhìn vào mắt cô, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích.
“Không phải, ý của tôi là cô như vậy là hành động cực kỳ thiếu tôn trọng người khác, nếu cô cứ tiếp tục như thế, đối với chúng ta cả hai bên đều không có lợi, hơn nữa không phải là tôi không muốn cùng cô chung sống, là do cô không muốn cùng tôi hảo hảo chung sống.” Cô ho nhẹ một tiếng.
Nghe anh nói, tựa hồ cảm thấy bây giờ tính cách chính mình cùng nguyên chủ có chút trái ngược nhau, Thẩm Huyên lập tức kéo ghế ra ngồi xuống, khép đùi lại, mắt hơi hồng, nhìn người hướng đối diện, “Đúng vậy, là do tôi đã từng quá yêu anh, nhưng là bây giờ tôi đã thông suốt, anh căn bản là không có xem tôi như một người vợ, trong lòng của anh, tôi thậm chí còn không bằng một món đồ trang trí!”
Người đàn ông vẫn tiếp tục ăn cơm, mắt cũng không thèm nâng.
Thấy cô tức giận tựa hồ có chút quỷ dị, trên mặt dì Vương cũng có chút kinh ngạc, tựa hồ không nghĩ tới phu nhân cư nhiên có thể suy nghĩ thông suốt, “Kỳ thật……”
“Tôi đã hạ quết tâm rất nhiều để đưa ra quyết định này, nhưng anh có tự hỏi liệu mình có xem tôi là vợ không, kể từ ngày đó kết hôn anh liền lạnh lùng cùng bạo lực đối với tôi, anh đã gặp qua cặp vợ chồng nào mới tân hôn mà đã phân phòng ngủ rồi không?”
Mục Đình ngẩng đầu, ánh mắt liền sâu kín nhìn người đối diện đang lải nhải.
Nhìn nhau, bỗng nhiên khuôn mặt nhỏ của Thẩm Huyên đỏ lên, vội vàng đứng lên giải thích, “Tôi không phải nói muốn cùng anh ngủ chung một cái giường đâu, tôi chỉ là nói một câu tương tự! Giống như tương tự mà thôi!”