Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 101: Tứ Bất Tượng

Chương 101: Tứ Bất Tượng
Ở một nơi khác, Nhiên Đăng cưỡi mây lướt gió đi tới một dãy núi. Đột nhiên sắc mặt hắn thay đổi vì hắn cảm nhận được một lực lượng mạnh mẽ đang dao động ở một hướng. Mặt hắn biến sắc, vội vàng lao về phía đó.
Trong một sơn cốc, một con thần thú kỳ lạ có thân bò, đầu hươu, đuôi ngựa, vảy rồng đang nằm rạp ra đất. Trên người nó phát ra sức mạnh chập chờn, nó cố gắng giãy giụa nhưng không thể nhúc nhích.
Một nam tử tuấn tú đứng trước mặt con thần thú kỳ lạ kia. Hắn mặc trường bào màu trắng, dáng vẻ nho nhã hiền hoà, toát ra khí chất khiến người khác không dám lại gần.
Nam tử tuấn tú mỉm cười nói: "Tứ Bất Tượng thần thú, ngươi và phương Tây ta có duyên, ngươi có bằng lòng tới phương Tây cùng ta không? Ta sẽ truyền đại đạo phương Tây cho ngươi."
Tứ Bất Tượng tức giận gầm gừ: "Ngươi là thần thánh phương nào?"
Nam tử tuấn tú ôn tồn đáp: "Chuẩn Đề của phương Tây."
Tứ Bất Tượng thần thú trợn tròn mắt hươu, kinh ngạc nói: "Chuẩn Đề Thánh Nhân? Ngài là Thánh Nhân!"
Nam tử tuấn tú mỉm cười gật đầu.
Tứ Bất Tượng lập tức dừng giãy giụa, hơn nữa nó còn bộc lộ nỗi kinh ngạc lẫn vui mừng. Thánh Nhân đó! Đây chính là Thánh Nhân, được Thánh Nhân ưng ý là phúc phận nhường nào chứ! Đừng nói là phương Tây, cho dù ra bên ngoài thế giới thì nó cũng muốn đi!
Chuẩn Đề dịu dàng hỏi: "Ngươi có bằng lòng theo ta đến phương Tây, cùng gia nhập đại đạo phương Tây hay không?"
Tứ Bất Tượng gật đầu lia lịa, sốt sắng thốt lên đầy kích động: "Bằng lòng, ta bằng lòng! Mong Thánh Nhân lão gia thu nhận!"
"Đạo hữu, xin hãy dừng tay!" Một giọng nói mạnh mẽ vọng từ phía Đông xa xôi tới.
Một đám tường vân lướt nhanh đến, tường vân đáp xuống rồi tan biến, Nhiên Đăng với thân hình gầy đét đứng bên cạnh Tứ Bất Tượng.
Nhiên Đăng vừa chắp tay thi lễ vừa cung kính chào hỏi: "Bái kiến Chuẩn Đề Thánh Nhân."
Chuẩn Đề nhẹ nhàng xua tay, vui vẻ cất lời: "Thì ra là Nhiên Đăng đạo hữu đến. Đạo hữu không cần đa lễ."
Nhiên Đăng đứng thẳng người, nghiêng đầu nhìn sang Tứ Bất Tượng bên cạnh, trong lòng thâm than thở chuyện này không dễ xử lý!
Chuẩn Đề mỉm cười hỏi: "Nhiên Đăng đạo hữu đến đây làm gì?"
Nhiên Đăng cung kính chắp tay thi lễ: "Sư phụ của ta là Nguyên Thủy Thánh Nhân đang thiếu một tọa kỵ, ta thấy con thú này có duyên với sư phụ ta nên cố ý đến tìm, mong Chuẩn Đề Thánh Nhân từ bỏ thứ mình yêu thích."
Chuẩn Đề Thánh Nhân khẽ lắc đầu: "Ta đã đồng ý dẫn nó tới phương Tây, nếu bây giờ đổi ý thì tức là ta đã nuốt lời, như vậy không hay đâu."
Nhiên Đăng nhíu mày, đúng là làm vậy thì không hay.
Chuẩn Đề nhìn Tứ Bất Tượng rồi chợt nở nụ cười: "Nhưng nếu đạo hữu đã ngỏ lời mà ta lại nhất quyết từ chối thì cũng tổn thương đến tình cảm. Thôi được, chúng ta hãy để con thần thú này lựa chọn xem nó bằng lòng đi theo ai."
Nhiên Đăng vui mừng ra mặt, lập tức chắp tay thi lễ tỏ lòng cảm kích: "Cảm ơn Chuẩn Đề Thánh Nhân."
Chuẩn Đề nhìn Tứ Bất Tượng: "Giờ đã đến lúc ngươi lựa chọn rồi. Ngươi muốn tới phương Tây khổ tu cùng ta hay là muốn đi làm tọa kỵ cho Nguyên Thủy sư huynh?"
Tứ Bất Tượng hết nhìn Chuẩn Đề lại nhìn Nhiên Đăng, ngây ngẩn cả người. Hai Thánh Nhân cùng tranh giành mình ư? Nó lập tức rơi vào trạng thái lâng lâng, cảm thấy cả thiên địa đều đang xoay vòng vòng, hoa rơi lả tả, mặt đất nở sen vàng, thải quang vờn quanh, đạt tới trạng thái đỉnh cao trong nháy mắt.
Nhiên Đăng cũng nói: "Ngươi chọn đi!"
Tứ Bất Tượng lập tức hoàn hồn, cái đầu hươu bắt đầu xoay qua xoay lại với vận tốc nhanh như gió. Phương Tây có hai Thánh Nhân nhưng Nguyên Thủy là một trong Tam Thanh, đứng hàng hai trong ba Thánh Nhân. Hơn nữa vừa rồi Chuẩn Đề Thánh Nhân nói đến phương Tây để khổ tu, mình không đi đâu.
Tứ Bất Tượng lập tức hét to: "Ta chọn Nguyên Thủy Thánh Nhân."
Nhiên Đăng cười hớn hở, vội vàng lên tiếng: "Mong Chuẩn Đề Thánh Nhân để nó ở lại."
Chuẩn Đề gật đầu, nở nụ cười hào phóng: "Ta đã nói thì ắt giữ lời, Tứ Bất Tượng thần thú thuộc về ngươi."
Nhiên Đăng khom người thi lễ, cất giọng cảm kích: "Cảm ơn Chuẩn Đề Thánh Nhân."
Chuẩn Đề Thánh Nhân giơ tay nói: "Đạo hữu không cần đa lễ, hãy đứng lên đi!"
Nhiên Đăng thuận thế đứng lên.
Chuẩn Đề cảm khái: "Càng ngày càng ít đạo hữu nghe giảng trong Tử Tiêu Cung, hôm nay hiếm có dịp gặp một đạo hữu, ngươi có thể trò chuyện cùng ta một lát không?"
"Thánh Nhân mời, ta nào dám từ chối?"
Chuẩn Đề chìa tay cười khẽ: "Xin mời!"
Nhiên Đăng vỗ lên Tứ Bất Tượng: "Ngươi chờ ở đây nhé, không được đi lung tung!"
"Vâng!" Tứ Bất Tượng thần thú khàn giọng đáp lời, ánh mắt vẫn tràn đầy kích động.
Nhiên Đăng đi theo Chuẩn Đề, bước từng bước vào hư không đi về phía xa, tới một đỉnh núi.
Chuẩn Đề vươn tay điểm vào không trung, đất đá trên đỉnh núi cuốn lên cuồn cuộn, ánh sáng chợt lóe lên rồi ngưng đọng lại thành một lương đình tráng lệ. Hai người đi vào trong lương đình rồi ngồi xuống.
Chuẩn Đề nhìn về phía Đông, mỉm cười lên tiếng: "Nghe nói đạo hữu bái nhập làm môn hạ của Nguyên Thủy sư huynh, không biết có phải là đạo hữu bị Nguyên Thủy sư huynh ép buộc không?"
Nhiên Đăng lắc đầu: "Không phải, ta đang tìm kiếm đạo đồ của mình, bởi vì khổ tu không có kết quả nên mới bái nhập làm môn hạ của Thánh Nhân, mong được Thánh Nhân chỉ dẫn."
Chuẩn Đề bỗng nói: "Thì ra là vậy, ba nghìn đại đạo, con đường nào cũng có thể chứng đạo nhưng chọn con đường thích hợp với mình nhất mới có thể tiến xa. Đây cũng là nguyên nhân đạo hữu vẫn chưa đột phá Chuẩn Thánh đúng không?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất