Chương 158: Thỉnh giáo sư phụ
“Nương nương, người muốn làm cái gì? Diệt sát Nhân tộc sao?” Bạch Cẩm khó hiểu hỏi.
“Ngươi không cần biết, chuyện này đối với ngươi mà nói chỉ có lợi chứ có hại, lựa chọn như thế nào, ngươi tự xem chính mình.”
“Ta làm!”
“Thật sao?”
Bạch Cẩm kiên định gật đầu nói: “Thật! Đệ tử có thể thử một lần.”
“Cũng được, ngươi đi thử đi! Chớ có để cho Vu tộc nghi ngờ.”
“Vâng! Đệ tử hiểu.”
“Còn có một việc muốn ngươi làm!”
“Mong nương nương phân phó.”
“Lúc Nhân tộc bị Vu Yêu tàn sát, ta muốn ngươi ra tay phá vỡ phong ấn Vu Yêu, ít nhất giữ lại một ít Nhân tộc.”
Bạch Cẩm chần chờ một chút, vẻ mặt đau khổ nói: “Có thể vì nương nương làm việc là vinh hạnh của đệ tử nhưng mà chỉ với thực lực của đệ tử mà muốn phá vỡ phong ấn Vu Yêu, thật sự là có chút miễn cưỡng.”
“Không cần chính diện đối đầu với Vu Yêu, chỉ cần bảo vệ một phần Nhân tộc là được, để Nhân tộc có mồi lửa phục hưng. Chuyện này quan trọng nhất.” Nữ Oa ngưng trọng nói.
“Vì sao lại là ta mà không phải Phục Hy sư thúc?”
“Đại huynh ra tay sẽ đại biểu cho thái độ của ta, sẽ dọa bọn họ.”
Bạch Cẩm nhỏ giọng nói: “Sư thúc, ta ra tay có phải cũng đại biểu cho thái độ của sư phụ ta không?”
“Ngươi lấy thân phận hộ pháp cho Nhân tộc mà ra tay, không sao! Đổi qua chân này đi.”
“Vâng!” Bạch Cẩm đứng dậy chạy qua phía bên kia, ngồi xếp bằng trên mặt đất tiếp tục đấm chân cho Nữ Oa nương nương.
…
Sau một lúc thật lâu, hoàng hôn buông xuống, bên trong hồ bơi của Điểu Sào, Bạch Cẩm chợt mở to mắt, duỗi eo một cái, giơ lên đôi tay vẩy vẩy, nói thầm: “Mỏi ghê á!”
Đột nhiên tay hắn cứng lại, trong đầu hiện lên cảnh tượng trong mộng. Ầm một tiếng cột nước trong hồ bắn lên, khăn tắm trên ghế nằm không xa bay lên khoác lên trên người. Hắn do dự một chút đi tới phòng ngủ của bản thân, đã nửa đêm rồi, vẫn nên để ngày mai đi thôi!
‘Có chuyện gì không hiểu thì hỏi đại lão’, lời này của Nữ Oa nương nương nói không đầu không đuôi, trong lòng Bạch Cẩm vẫn có chút bất an, ngày mai đi thỉnh giáo sư phụ một chút.
…
Sáng sớm hôm sau, Bạch Cẩm mặc đạo bào sạch sẽ bay tới Bích Du Cung, trên mặt biển gặp được một số đệ tử ngoại môn, tất cả đều cung kính chắp tay thi lễ với Bạch Cẩm.
Lần trước Bạch Cẩm đuổi đi hơn năm ngàn đệ tử mới nhận của sư phụ trong một lần, hiện tại thế nhưng chẳng bị gì cả, bởi vậy có thể thấy được sư huynh này được sư phụ yêu mến rất nhiều, không ai dám coi khinh chút nào.
Bạch Cẩm bước lên Kim Ngao Đảo, vừa hay nhìn thấy Đa Bảo cũng từ nơi xa bay tới.
Bạch Cẩm tức khắc dừng bước, vẻ mặt thân thiết tươi cười nói: “Sư huynh, buổi sáng tốt lành!”
Đa Bảo hạ xuống ở trên đảo, kinh ngạc nói: “Sư đệ, ngươi trở về khi nào vậy?”
“Tối hôm qua!”
“Bái kiến sư phụ chưa?”
“Đương nhiên đã bái kiến rồi.”
Đa Bảo nhíu mày hỏi: “Sư phụ cứ tha cho ngươi như vậy sao?”
Bạch Cẩm nhếch miệng đắc ý cười nói: “Ta chính là đệ tử sư phụ thương yêu thương nhất, sao sư phụ nỡ trừng phạt ta được? Sư phụ còn quan tâm hỏi ta có ăn ngon uống tốt hay không, ở bên ngoài có gặp phải nguy hiểm gì hay không.”
Khóe miệng Đa Bảo co rút hai cái, như vậy mà cũng không trừng phạt? Hắn miễn cưỡng cười nói: “Không trừng phạt thì tốt, lúc trước ta vẫn luôn lo lắng cho sư đệ.”
“Đa tạ sư huynh lo lắng.”
Hai người song song đi đến bên trong đạo cung.
Đa Bảo đột nhiên hỏi: “Sư đệ, ngươi tới thỉnh an sao?”
“Đúng vậy! Sư huynh cũng vậy phải không?”
Đa Bảo cười nhạt cười nói: “Sư phụ gọi ta đến, nói là có chuyện quan trọng muốn bàn bạc!” Nói xong, hắn bước nhanh chân hơn đi đến Kim Ngao Đảo.
Bạch Cẩm sửng sốt một chút, vội vàng sải bước đuổi theo, tò mò hỏi: “Sư huynh, có chuyện quan trọng sao?”
“Tất nhiên là chuyện lớn về Tiệt Giáo, nếu sư phụ không triệu kiến sư đệ thì sư đệ đừng hỏi thăm thì tốt hơn.”
Hai người cùng tiến bước vào Bích Du Cung, liếc nhìn nhau rồi đồng thời chắp tay thi lễ nói: “Đệ tử bái kiến sư phụ!”
“Vào đi!” Tiếng nói truyền ra từ trong Bích Du Cung.
Đa Bảo và Bạch Cẩm đồng thời đứng dậy.
Bạch Cẩm cất bước đi vào bên trong.
Đa Bảo duỗi tay cản lại nói: “Sư đệ, sư phụ triệu ta là để bàn luận chuyện lớn của Tiệt Giáo, nếu ngươi như không có việc gì thì vẫn nên để lát nói sau đi!”
Bạch Cẩm nói: “Sư phụ không có bảo ta chờ, hơn nữa chuyện ta muốn bẩm báo cũng là chuyện lớn, chuyện lớn liên quan đến thiên địa.” Dứt lời, hắn vòng qua bên cạnh Đa Bảo đi vào bên trong đại điện.
Đa Bảo thu tay lại, sau đó cũng đi theo cùng vào bên trong.
Sau khi đi vào đạo cung, đột nhiên trong tay Bạch Cẩm xuất hiện một lẵng hoa tinh mỹ, bên trong lẵng hoa xếp đủ các loại tiên quả quý hiếm.
Hai mắt Đa Bảo bỗng trừng lớn, hắn còn chuẩn bị cái này?
Bạch Cẩm cầm lẵng hoa quỳ gối trên đệm hương bồ, thân thiết nói: “Sư phụ, gần đây thời tiết khô hanh dễ bị nóng trong người, đây các loại tiên quả các đệ tử tự trồng, đặc biệt đưa tới tặng cho sư phụ ăn giải khát.”
Thông Thiên cười ha hả nói: “Ở cạnh biển thì khô hanh kiểu gì?”