Chương 173: Quyết định của Hậu Thổ
Hậu Thổ cất giọng thầm thì bi thương: "Tại sao lại là ta?"
"Nương nương."
"Nếu như mười hai Tổ Vu không được đầy đủ, vậy thì cũng không có cách nào để bày ra đại trận Đô Thiên Thần Sát, Vu tộc ta lấy gì chống lại đại trận Chu Thiên Tinh Đấu của Yêu tộc? Mười một vị huynh đệ tỷ muội của ta, còn có ngàn vạn tộc nhân, Sao bọn hắn có thể sống sót dưới sự tấn công của Yêu tộc đây?"
"Nương nương, tuy ta không biết người đang nói cái gì nhưng ta cảm thấy mọi chuyện đều có cơ hội hoá giải, nếu quả thực không được thì chúng ta không làm nữa."
Hậu Thổ lắc đầu, ngẩng lên nói: "Đây là ý chí của Phụ Thần, oán niệm tràn ngập thiên địa cũng là thời điểm thích hợp nhất nhưng Vu tộc ta nên làm thế nào đây! Phụ Thần, đây chính là lựa chọn của người sao?"
Bạch Cẩm thở dài một hơi, một bên là yêu cầu của thiên địa, một bên là tồn vong của tộc nhân, lúc này chính là thời điểm khiến Hậu Thổ cảm thấy đau khổ dày vò nhất, Hậu Thổ có tấm lòng đại từ đại bi bậc nhất lại chỉ có thể đi trên một con đường.
Hậu Thổ nhìn Bạch Cẩm, yếu ớt nói: "Bạch Cẩm, ngươi nói xem ta nên lựa chọn như thế nào?"
"Cho dù nương nương lựa chọn như thế nào ta cũng sẽ ủng hộ và tin tưởng nương nương." Bạch Cẩm cung kính nói.
Hậu Thổ cười khổ, ung dung nói: "Từ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, ngươi đã nói ta có tấm lòng đại từ bi, liền tôn xưng ta làm nương nương."
Bạch Cẩm vừa cười vừa nói: "Người như ta không có ưu điểm gì ngoài việc nhìn người rất chuẩn, nương nương đem đến cho ta một cảm giác hoàn toàn khác biệt với những người khác trong Vu tộc."
Hậu Thổ đưa tay lên xoa xoa đầu Bạch Cẩm, ôn nhu nói: "Bạch Cẩm, ngươi đã tôn ta là nương nương, vậy thì ta cũng không thể để ngươi thất vọng, chờ sau khi ta chết, ngươi hãy trở về Đông Hải, đừng đến Vu tộc nữa."
"Nương nương." Bạch Cẩm nhìn Hậu Thổ, ánh mắt mang theo vẻ thương cảm, sau đó kiên định gật đầu.
Hậu Thổ đẩy tay ra, Bạch Cẩm nhẹ nhàng bay về phía sau, rơi vào khoảng hàng ngàn cây số phía xa.
Hậu Thổ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lớn tiếng hét lên: "Ta trông thấy chúng sinh hồng hoang sau khi chết không có nơi lưu giữ hồn phách, lưu lạc trong thiên địa. Hiện giờ Hậu Thổ nguyện lấy thân mình hoá luân hồi, vì chúng sinh mà tìm một chỗ để hồn phách luân hồi, thưởng thiện phạt ác. Sau khi chúng sinh chết, không thành tiên đạo, không thành thần đạo, không thành ma đạo, đều được luân hồi, thiết lập lục đạo là: Thiên đạo, A Tu La đạo, nhân đạo, súc sinh đạo, ác quỷ đạo, địa ngục đạo. Lúc sinh thời là người lập được công đức to lớn thì có thể thành Thiên Đạo, tiêu dao tự tại. Kẻ chém giết ngang tàn thì vào A Tu La Đạo, không thiện không ác thì vào Nhân đạo, ác nghiệp quá lớn thì vào súc sinh đạo, còn cực kỳ lớn vào ác quỷ đạo, địa ngục đạo. Lục đạo luân hồi, hiện!"
Âm thanh thật lớn của Hậu Thổ truyền khắp hồng hoang, uy áp cường đại dâng lên trong thiên địa. Ngay lập tức, thiên địa đang sáng sủa bỗng tối sầm lại.
Ầm! Minh Hà giáo chủ từ trong huyết hải xông thẳng lên trời, chân giẫm lên Nghiệp Hoả Hồng Liên, đứng trên huyết hải, bộ dạng hắn khó tin mà nhìn Hậu Thổ, nàng lại dám làm như thế, không muốn sống nữa sao?
Bach Cẩm kính cẩn khom lưng hành lễ, cử chỉ tôn kính.
Minh Hà do dự một lúc rồi cũng xoay người hành lễ.
Hậu Thổ hiện ra hình dạng Tổ Vu, ngửa mặt lên trời rít lên một tiếng, âm thanh chấn động hồng hoang, thân thể Tổ Vu xông thẳng lên trời, phát ra hào quang sáng chói. Rầm! Huyết Hải lập tức trào lên một cơn sóng gió động trời.
Bên trong hào quang sáng chói, Hậu Thổ Tổ Vu dần dần tiêu biến, bóng tối bao phủ hồng hoang xoay tròn rồi hình thành sáu vòng xoáy khổng lồ.
Đột nhiên Thái Thượng trên Thủ Dương Sơn đứng dậy, ngẩng đầu nhìn lên trời. Trong Côn Luân Sơn Ngọc Hư Cung, Nguyên Thuỷ cũng đứng dậy đi ra ngoài, đứng trên đỉnh núi, một thân đạo bào tung bay.
Thân ảnh Thông Thiên chợt lóe, hiện lên trên bầu trời Kim Ngao Đảo.
Oa Hoàng Thiên Nữ Oa nương nương, ngoại thế tịnh thổ tiếp Dẫn Thánh Nhân, Chuẩn Đề Thánh Nhân, toàn bộ đều đứng dậy hướng mắt nhìn lên trời.
Trên Thiên Đình, Đế Tuấn cười ha hả: "Lão thiên cũng giúp ta! Lão thiên cũng giúp Yêu tộc ta!"
Tại Vu tộc, mười một vị Tổ Vu đều hết sức hoảng sợ, cờ diệt yêu vừa luyện thành cũng không thơm nữa, những người còn lại trong Vu tộc cũng không khỏi kinh hoảng, bọn hắn có thể cảm nhận được Hậu Thổ Tổ Vu đã vẫn lạc.
Sáu lốc xoáy khổng lồ kia tiếp xúc rồi hợp thành một hình chiếu thế giới, kiến trúc khắp nơi bên trong thế giới hình thành: Quỷ Môn Quan, Hoàng Tuyền Lộ, Bỉ Ngạn Hoa, Vong Xuyên Hà, cầu Nại Hà...
Vô số oan hồn lệ quỷ rời rạc vất vưởng bên trong hồng hoang gào thét hoá thành một cỗ khói đen bay lên, khó mà chống cự tiến vào bên trong hình chiếu thế giới kia.
Hình chiếu thế giới rơi xuống phía dưới, vô thanh vô tức chìm vào lòng đất hồng hoang, sau đó những âm thanh ầm ào không ngừng truyền ra, toàn bộ hồng hoang đều đang dao động.
Giữa thiên địa tối tăm bỗng có một mảnh Kim Vân thật lớn xuất hiện, Công Đức Kim Vân bay xuống phía dưới, chìm vào lòng đất.
Công Đức vô lượng tiến vào hình thành U Minh thế giới, một bóng người lờ mờ dần dần ngưng thực bên trong Công Đức, tướng mạo giống với Hậu Thổ đến chín phần, chỉ là thiếu một chút sắc sảo, thêm một chút nhu hoà.
Nữ tử vung tay lên, bên trong Công Đức vô phân ra một tầng bay ra.
Biên giới Huyết Hải, trên đỉnh đầu của Bạch Cẩm xuất hiện một đoá Công Đức Kim Vân, trong nháy mắt liền tiến vào bên trong cơ thể.
Bạch Cẩm quỳ lạy, cảm kích nói: "Đa tạ Hậu Thổ nương nương!"