Chương 200: Đa Bảo đạt thành Đại La chính quả
--------------------------
Ba đạo lưu quang xuyên qua hỗn độn vô tận, băng qua hồng hoang tinh vực, rơi vào trong Thiên Đình rồi hóa thành ba đạo thân ảnh gồm một nam hai nữ.
Ba người nhìn quanh Thiên Đình, khắp nơi hoang tàn đổ nát, không có một bóng người.
Sau khi Vu Yêu cá chết lưới rách, toàn bộ Yêu tộc đóng giữ ở Yêu Đình lập tức đại loạn, vơ vét hết các loại bảo vật trong Yêu Đình, đến sàn nhà cũng bị lật lên ba thước, sau đó bỏ chạy tứ tán. Thiên Đình bị chà đạp một lượt trông vô cùng tan hoang chẳng khác gì phế tích.
Một nữ tử trong số đó bĩu môi nói: "Đại huynh, đây là Thiên Đình mà ngươi kể cho ta đấy hả? Ngươi nói ngươi là chủ Thiên Đình?"
Hạo Thiên cười gượng: "Dao Cơ, chẳng mấy chốc sẽ tốt hơn, ngươi không cảm thấy xây dựng Thiên Đình từ con số không rất thú vị sao?"
"Không hề!"
Dao Trì nắm tay Dao Cơ, dịu dàng nói: "Dao Cơ, sau này ngươi chính là công chúa của Thiên Đình. Chẳng phải lúc trước ngươi than trong hỗn độn chán quá sao? Bây giờ ngươi muốn đi đâu chơi cũng được."
Hai mắt Dao Cơ chợt sáng lấp lánh, nàng reo lên đầy vui vẻ: "Thế còn được." Tiếp đó, nàng vừa ôm cánh tay Dao Trì vừa cười khúc khích: "Vẫn là tẩu tử tốt nhất."
"Khụ khụ!" Hạo Thiên đỏ mặt, liên tục ho khan.
Dao Trì nhướng mày, giọng điệu bất thiện: "Có gì không đúng à?"
Hạo Thiên xua tay lia lịa: "Không có! Không có!"
"Ngươi còn không mau đi thu dọn một căn phòng cho Dao Cơ ở."
"Được, ta đi ngay đây, đi ngay đây." Hạo Thiên bước nhanh sang bên cạnh.
Hắn vừa mới đi vài bước thì một đạo thất thải hà quang rơi 'rầm' xuống, chấn động Yêu Đình.
Ba người nhóm Hạo Thiên sắc mặt đại biến, bước ra một bước vượt không gian, nháy mắt đã đi tới nơi hà quang rơi xuống. Phía trước là một khối thất thải ngọc bích lấp lánh.
Dao Cơ ôm cánh tay Dao Trì, tò mò hỏi: "Tẩu tử, đây là thứ gì vậy?"
Dao Trì nhỏ giọng trả lời: "Đây là thiên điều do Thiên Đạo ban xuống, sau này Thiên Đình làm việc phải tuân theo thiên điều."
Dao Cơ quan sát ngọc bích, lẩm bẩm nói: "Thiên điều!"
Hạo Thiên chắp tay thi lễ, cung kính cất lời: "Tạ ơn lão gia ban thiên quy, đệ tử nhất định sẽ làm theo thiên quy, không dám vi phạm."
Xung quanh thất thải ngọc bích xuất hiện một tòa cung điện hư ảo, sau đó cung điện ngưng tụ thành vật thật, trên cánh cửa đóng chặt hiện lên năm chữ to: Tư Pháp Thiên Thần Điện.
...
Trên Đa Bảo Đảo cạnh Đông Hải. Ầm! Bốn luồng khí tức cường đại dâng trào, khuấy động thiên không lưu vân. Một tòa bảo tháp ba mươi ba tầng khổng lồ đứng sừng sững trong thiên địa, bốn góc của mỗi tầng bảo tháp treo bốn chiếc phong linh kêu leng keng. Linh khí ngũ hành trong thiên địa hội tụ thành năm con sông lớn chảy quanh bảo tháp.
Tất cả đệ tử Tiệt Giáo đều đi ra ngoài ngẩng đầu nhìn bảo tháp trên trời, rất nhiều đệ tử vui mừng ra mặt, Đại sư huynh đạt thành Đại La rồi!
Toàn bộ linh khí ngũ hành đổ vào trong bảo tháp, bảo tháp chợt lóe sáng rồi biến mất, Đa Bảo đạo quân đứng giữa không trung, quay về phía Kim Ngao Đảo chắp tay thi lễ, sau đó đáp xuống đạo cung bên dưới.
Trường Nhĩ Định Quang Tiên nhanh chóng bay từ xa tới, đi vào trong đại điện của Đa Bảo Tháp. Hắn chắp tay thi lễ, mừng rỡ hô: "Chúc mừng sư huynh đạt thành Đại La."
Đa Bảo ngồi xếp bằng trên ghế chủ vị với dáng vẻ vô cùng uy nghiêm, giọng nói vang dội: "Gần đây trong giáo có xảy ra chuyện lớn gì không?"
Trường Nhĩ Định Quang Tiên đứng dậy, khẽ thở dài: "Đại sư huynh, trong thời gian ngài bế quan, Bạch Cẩm sư huynh đã thành lập đại đội chấp pháp gì đó, ngang ngược chèn ép đám đệ tử ngoại môn chúng ta, rất nhiều sư huynh đệ bị bọn hắn bắt giữ và ngược đãi một cách tàn nhẫn."
Đa Bảo bình thản cất lời: "Đại đội chấp pháp đã được sư phụ ưng thuận. Bọn hắn hành động ngang ngược, ngược đãi đồng môn thật ư?"
Trường Nhĩ Định Quang Tiên do dự giây lát rồi diễn đạt một cách uyển chuyển: "Có một số sư đệ đồng môn hành động hơi quá trớn."
"Không cần can thiệp."
"Vâng!" Trường Nhĩ Định Quang đáp lời, sau đó ngập ngừng nói: "Sư huynh, trong những ngày ngài bế quan, Cầu Thủ Tiên và Linh Nha Tiên thường xuyên tới chỗ Quy Linh sư tỷ nghe đạo."
Sắc mặt Đa Bảo thoáng thay đổi, hắn lẩm bẩm: "Quy Linh!" Trong đầu xuất hiện hình ảnh nữ tử mặc hoàng y kia. Kể từ lần đầu tiên gặp mặt mình trấn áp nàng, sau khi bái sư nàng vẫn không chịu tha thứ cho mình, vô cùng ghét mình, bây giờ lại lôi kéo Cầu Thủ Tiên và Linh Nha Tiên.
Bầu không khí trong thiên địa Đông Hải bỗng thay đổi, tràn đầy uy nghiêm thần thánh.
Đa Bảo lập tức đứng bật dậy: "Sư tôn đã về, ta đi bái kiến sư tôn, ngươi chờ ở đây."
"Vâng!" Trường Nhĩ Định Quang Tiên cung kính trả lời.
Trên Tam Quang Tiên Đảo, Bạch Cẩm cũng bay về phía Kim Ngao Đảo. Sư tôn đã về, trước tiên mình phải đi thỉnh an.
Bạch Cẩm đi một mạch tới trước Bích Du Cung, đúng lúc gặp đám người Đa Bảo đạo quân và Vô Đương thánh mẫu đang đi vào trong đại điện. Hắn vội vàng rảo bước đi theo.
Mấy người Đa Bảo và Vô Đương thánh mẫu đi vào trong đại điện, quỳ xuống trên bồ đoàn rồi cung kính bái lạy: "Đệ tử bái kiến sư tôn!"
Thông Thiên ngồi trên ghế chủ vị thản nhiên gật đầu, vẫn không nói gì. Vẫn còn một tiểu gia hỏa chưa đến!