Chương 203: Đến thỉnh an Đại Sư Bá
Ở một nơi khác, đột nhiên thân ảnh Bạch Cẩm xuất hiện trên dãy Thủ Dương Sơn. Hắn quan sát xung quanh rồi bay về phía chủ phong.
Bạch Cẩm vừa đáp xuống chủ phong thì Chân Vũ đã chạy ra nghênh đón, vừa chắp tay thi lễ vừa trịnh trọng nói: "Cảm ơn sư huynh!"
Bạch Cẩm chắp tay đáp lễ, tươi cười bảo: "Sư đệ khách khí, cảm ơn ta làm chi?"
"Cảm ơn sư huynh đã phá phong tỏa của Vu tộc, giúp bọn hắn có thể đến Thủ Dương Sơn."
Nụ cười chợt cứng cờ trên khuôn mặt, lúc này Bạch Cẩm mới nhớ ra Chân Vũ cũng là con người. Hắn đi đến vỗ vai Chân Vũ: "Đừng cảm ơn ta, chuyện liên quan đến Nhân tộc không đơn giản như ngươi thấy đâu." Sau đó hắn lướt qua đối phương đi về phía Bát Cảnh Cung.
Chân Vũ xoay người nhìn theo bóng lưng Bạch Cẩm, kiên định nói: "Sư huynh, nếu cho ta lựa chọn thì ta cũng lựa chọn như vậy, chỉ vì tương lai Nhân tộc có thể sống tốt hơn."
Bạch Cẩm vẫy tay, mọi người có lựa chọn giống nhau nhưng khó mà yên lòng được.
Hắn đi vào trong đạo cung, một giọng nói thình lình vang lên bên tai: "Đến Luyện Đan Điện!"
Bạch Cẩm giật mình, cung kính đáp: "Vâng!"
Hắn lập tức chuyển hướng đi đến Luyện Đan Điện, vòng qua hậu viện đi tới trước Luyện Đan Điện, sau đó cung kính chắp tay thi lễ: "Đệ tử cầu kiến Đại sư bá!"
Ầm! Cửa Luyện Đan Điện mở ra, Bạch Cẩm đi vào trong đại điện. Ầm, cửa đại điện lại đóng sập.
Trong Luyện Đan Điện, Thái Thượng ngồi xếp bằng trên Thái Cực Tọa chủ vị, cầm một cây phất trần trong tay, bên dưới có một chiếc lò bát quái cháy hừng hực. Ngân Linh ngồi xếp bằng bên cạnh lò, uể oải quạt lửa.
Bạch Cẩm bước lên quỳ xuống một chiếc bồ đoàn, cung kính bái lạy: "Đệ tử bái kiến Đại sư bá, chúc Đại sư bá Thánh đạo mãi hưng thịnh."
Thái Thượng khẽ mỉm cười bảo: "Đứng lên đi!"
"Vâng!" Bạch Cẩm ngồi xếp bằng trên bồ đoàn.
"Ngân Linh đưa quạt cho Bạch Cẩm, ngươi ra ngoài đi!"
Ngân Linh phấn chấn tinh thần, reo lên đầy vui vẻ: "Vâng!" Hắn vội vàng đưa quạt ba tiêu cho Bạch Cẩm rồi sốt sắng chạy ra ngoài.
Bạch Cẩm ngồi xuống cạnh lò bát quái, phe phẩy quạt ba tiêu đưa từng làn thần phong vào trong lò bát quái. Hắn chăm chú nhìn lò bát quái, lòng nảy sinh nghi hoặc. Đại sư bá đang luyện chế đan dược gì thế nhỉ?
Thái Thượng cười ha ha: "Sư phụ ngươi bảo ngươi tới hả?"
Bạch Cẩm cười gượng: "Thật ra sư phụ ta không bảo thì ta cũng muốn đến thỉnh an sư bá."
Thái Thượng hỏi: "Tiệt Giáo các ngươi sao rồi?"
Bạch Cẩm thành thật trả lời: "Sư phụ lại thu nhận một vạn đệ tử."
Khụ khụ! Thái Thượng chỉ cảm thấy răng nhức nhối, lẩm bẩm nói: "Một vạn đệ tử cơ à!"
Thái Thượng tưởng tượng đến cảnh một vạn đệ tử trong môn hạ của mình gào khóc đòi ăn, tức thì đau đầu khủng khiếp. Sao Thông Thiên lại thích thu nhận đồ đệ như vậy?
Bạch Cẩm u oán nói: "Đúng vậy! Lúc trước Kim Ngao Đảo đúng là quần ma loạn ta, suốt ngày gây chuyện thị phi. Đệ tử hết cách bèn thành lập một đại đội chấp pháp để quản lý đệ tử Tiệt Giáo ta, tất cả những đệ tử Tiệt Giáo tùy ý làm xằng làm bậy đều nghiêm trị không tha."
Thái Thượng khen: "Tốt lắm! Có ngươi bên cạnh Thông Thiên thì ta có thể yên tâm hơn chút, nếu không thì sớm muộn gì hắn cũng hủy luôn Tiệt giáo của chính mình."
Bạch Cẩm than khổ: "Đại sư bá, đệ tử phải chịu áp lực cực lớn đó! Người cũng biết là tư chất của ta không tốt, thực lực không cao, hiện giờ một số đệ tử ngoại môn đã có thực lực ngang ngửa ta, sau này được sư phụ chỉ dạy thì chẳng mấy chốc sẽ hơn ta. Suy cho cùng thì hồng hoang tôn sùng thực lực, đến lúc đó không dễ quản lý đâu."
Thái Thượng vừa vuốt râu vừa nhìn lò luyện đan: "Không sao cả, chẳng phải Thông Thiên đã bảo ngươi đến đây sao? Vốn dĩ đan dược này được luyện chế cho các ngươi."
"Ôi chao! Cho chúng ta ư?"
Thái Thượng ung dung cất lời: "Huyền Đô và Chân Vũ là Nhân tộc cảnh giới Hậu Thiên, tuy là nhân tổ đời đầu nhưng tư chất cũng không tốt lắm. Trong trận đại chiến Vu Yêu lần này ta đã thu thập tinh hoa của vô số Yêu tộc, luyện chế một lò đại đan có thể giúp các ngươi cải thiện tư chất, cường hóa nguyên thần ở một mức độ nhất định."
Bạch Cẩm lập tức reo lên đầy vui mừng: "Tạ ơn sư bá!"
Hắn chợt hiểu ra, thảo nào sư phụ nhất quyết bắt mình ở lại chỗ sư bá đến khi thành đan mới được đi, thì ra là để mình hưởng ké lợi ích.
Ba ngày sau, lò luyện đan chấn động ầm ầm, nắp lò mở tung, cửu thải tiên quang tỏa ra. Trong cửu thải tiên quang có mấy viên đan dược chậm rãi bay ra, tức khắc khắp đại điện tràn ngập mùi hương thơm ngát.
Thái Thượng vung tay, một cái hồ lô tử kim sắc bay ra, bốn viên đan dược bay về phía hồ lô rồi chui vào trong, chỉ dư lại một viên đan dược lơ lửng trên lò luyện đan.
Hồ lô tử kim sắc bay sang bên cạnh rồi treo lên tường.
"Ngươi cầm đi!" Thái Thượng cười ha hả nói.
Bạch Cẩm vội vàng đáp: "Tạ ơn Đại sư bá!" Hắn chìa tay, viên đan dược trên lò luyện đan lập tức hạ xuống rơi vào lòng bàn tay Bạch Cẩm, tức thì xúc cảm mềm mại lan khắp toàn thân.
Thái Thượng quan sát Bạch Cẩm, chợt nhíu mày hỏi: "Chờ đã, ngươi dung hợp Vu tộc tinh huyết hả?"
Bạch Cẩm gật đầu nói thật: "Đúng vậy! Hậu Thổ Tổ Vu tặng ta tinh huyết, sư phụ giúp dung nhập nó vào trong cơ thể ta."