Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 268: Chu Tước Thiên Nữ

Chương 268: Chu Tước Thiên Nữ
Người dẫn đầu Tây Giáo là Dược Sư dẫn theo một đám đầu trọc.
Đám người đang giằng co với bọn hắn hầu hết đều mặc tiên y đỏ rực như lửa, dẫn đầu là một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần mặc váy dài đỏ, trên trán có một dấu thần văn hình ngọn lửa.
Một người trẻ tuổi phía sau hỏi nhỏ: "Thiên Nữ, làm sao bây giờ? Phải đánh ư?"
Nữ tử dẫn đầu chột dạ nói: "Sao ta biết được? Hai vị Thánh Nhân phương Tây đều đang ở đây đó!"
Dược Sư chắp hai tay trước ngực nói: "Tử Dao Thiên Nữ, ngươi vô duyên vô cớ gây tổn thương nghiêm trọng tới đệ tử Tây Giáo ta, phải chăng ngươi nên trả lại công bằng cho bần đạo?"
Tử Dao ngẩng đầu hỏi: "Ngươi muốn đòi công bằng thế nào?"
Dược Sư mỉm cười đáp: "Ngươi thuộc hệ hỏa, tính cách quá nóng nảy, có thể theo ta đến Tây phương tịnh thổ chuyên tâm tu hành!"
Tử Dao trợn trừng mắt, tức giận hét: "Ngươi đừng có mơ!"
Các nam tử nữ tử khác cũng nhao nhao quát lên đầy giận dữ: "To gan!"
"Đệ tử của Thánh Nhân có phẩm hạnh như thế à?"
"Ta khinh!"
"Ngươi có tin Thánh Tôn tộc ta sẽ nhóm một mồi lửa đốt rụi Tây Giáo các ngươi không?"
...
Dược Sư lắc đầu, bất đắc dĩ lên tiếng: "Chỉ là bần tăng có lòng tốt mà thôi."
Ánh mắt của người trẻ tuổi bên cạnh Tử Dao lóe lên vẻ sắc bén, hắn hét to: "Bản thân ngươi cũng biết ngọn nguồn chuyện này, lẽ ra là bây giờ Chu Tước Thiên Nữ ta đòi các ngươi giải thích mới đúng."
"Được thôi! Nếu hai bên đều muốn đòi một lời giải thích thì hãy làm theo quy tắc của hồng hoang, đánh để xem bản lĩnh thật sự! A di đà Phật!"
"A di đà Phật!" Toàn thể đệ tử Tây Giáo cùng tụng Phật hiệu của Thánh Nhân, Phật quang khổng lồ xuất hiện hình thành một bình bát phủ kín phù văn, rọi về phía đối diện.
Ánh mắt Tử Dao chợt đóng băng, hai thanh loan đao kỳ lạ bay từ trong cơ thể. Lưu Ly Hỏa cháy hừng hực trên loan đao bao quanh Tử Dao, nhiệt độ trong thiên địa lập tức tăng cao chỉ trong nháy mắt.
"Dừng tay!" Tiếng quát lớn từ đằng xa vọng lại, một đạo kim quang sắc bén bắn về phía bình bát.
Trong mắt Tử Dao ánh lên vẻ kinh ngạc lẫn vui mừng, hai thanh loan đao lập tức biến mất.
Ầm! Một âm thanh lớn vang lên, bình bát màu vàng 'rắc' một tiếng vỡ tan tành, kim quang lấp lánh biến mất. Cùng lúc đó mấy thân ảnh xuất hiện, tất cả đều mặc hắc bào, áo choàng tung bay, oai phong lẫm liệt.
Tử Dao ngẩng đầu nhìn mấy thân ảnh kia, hưng phấn gọi: "Biểu huynh!"
Các nam tử nữ tử khác đứng bên cạnh mờ mịt không hiểu gì. Biểu huynh? Thiên Nữ được Chu Tước Thánh Tôn cảm ngộ Viêm Dương Khí sinh ra, lấy đâu ra biểu huynh?
Khổng Tuyên trên không trung khẽ mỉm cười và gật đầu với Tử Dao bên dưới.
Hắc bào trên người Vũ Dực Tiên lập tức hóa thành thần giáp, Phương Thiên Họa Kích xuất hiện trong tay. Hắn vừa nhìn đám đệ tử Tây Giáo vừa lạnh lùng cất lời: "Đạo hữu Tây Giáo, Tiệt Giáo ta tổ chức Hoang Vận Hội nhằm tuyên truyền lý tưởng hòa bình, đoàn kết và yêu thương. Các ngươi ngang nhiên động thủ ở Tiệt Giáo ta là có ý gì? Không tán thành ý tưởng tổ chức Hoang Vận Hội của sư phụ ta ư?"
Dược Sư cuống quít chắp tay thi lễ, lên tiếng biện minh: "Không dám, chẳng qua là do đạo hữu ở Chu Tước Giới phương Tây ra tay đả thương đệ tử dưới trướng bần tăng nên ta cố ý đến đòi một lời giải thích."
Tử Dao kinh ngạc nhìn Vũ Dực Tiên, chẳng phải trước đây Nhị biểu huynh rất kích động sao? Bây giờ học được kiểu nói lý lẽ rồi hả?
Khổng Tuyên nhìn Tử Dao, vẻ dịu dàng thoáng qua trong ánh mắt. Hắn hỏi: "Tử Dao, chuyện là thế nào?"
Tử Dao lập tức thở hổn hển tố cáo: "Biểu huynh, sau cuộc thi nhảy cầu ta tìm được một hải vực tự do để câu cá, định bụng buổi tối sẽ ăn cá nướng. Sau đó đột nhiên có một đệ tử Tây Giáo đi tới đá đổ thùng đựng cá của ta làm cá ta câu được rơi hết xuống biển. Hắn còn chắp hai tay trước ngực răn dạy ta, nói cái gì mà phải có lòng từ bi, không được sát sinh các kiểu. Sau đó, nhất thời ta cảm thấy không cam lòng bèn vung tay đả thương hắn."
Khổng Tuyên nhìn Triệu Công Minh và hỏi: "Phó đội trưởng, ngươi thấy nên xử lý thế nào?"
Triệu Công Minh nhìn đám đệ tử Tây Giáo, khó lòng đưa ra lựa chọn trong một chốc một lát.
Đột nhiên có một đám mây trắng bay tới, một vị thần tiên mang phong thái thanh nhã đứng trên đám mây đó.
Trường Nhĩ Định Quang Tiên mỉm cười lên tiếng: "Đạo hữu Tây Giáo, Đại sư huynh Tiệt Giáo ta mời các ngươi đến luận đạo, xin mời các ngươi dời bước tới Đa Bảo Tháp."
Dược Sư nhìn đám người Khổng Tuyên rồi gật đầu nói: "Thiện!" Tiếp đó hắn bước lên mây đi về phía Trường Nhĩ Định Quang Tiên.
Vân Tiêu bỗng cất lời: "Đại sư huynh ngoại môn của Tiệt Giáo ta từng nói 'điều mình không muốn thì đừng làm cho người khác', ta tặng lại câu này cho đạo hữu Tây Giáo."
Dược Sư đáp lời: "Cảm ơn đạo hữu."
Triệu Công Minh trầm giọng nói: "Giải tán đi!"
Đám người hóng chuyện lập tức tản đi.
Nhóm người thuộc đại đội chấp pháp bay xuống, Tử Dao lập tức đi tới nghênh đón, cười khúc khích gọi: "Khổng Tuyên, Nhị biểu huynh!"
Vũ Dực Tiên bước đến cười ha hả: "Biểu muội!"
Hắn cũng gật đầu hữu hảo với các tộc nhân Chu Tước và Phượng Hoàng khác.
Khổng Tuyên hỏi ra điều nghi vấn: "Ngươi ra khỏi Chu Tước Giới mà Thánh Tôn không sắp xếp người bảo vệ các ngươi sao?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất