Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 315: Thần Nông Thi viên mãn

Chương 315: Thần Nông Thi viên mãn
Sau một hồi lâu, Hình Thiên đứng trước mặt một thiếu niên mọc sừng dài trên đầu và hỏi bằng giọng điệu uy nghiêm: "Ngươi tên là gì?"
Thiếu niên ngẩng đầu đáp: "Ta tên là Xi Vưu!"
"Xi Vưu, ngươi có đồng ý bái ta làm sư phụ không?"
Thiếu niên ngẩng đầu hỏi: "Ngươi có thể dạy ta những gì?"
Hình Thiên ngạo nghễ nói: "Ta có thể dạy ngươi Đại Vu Chân Thân vạn kiếp bất diệt. Ta còn có thể dạy ngươi thống ngự quân đội đánh đâu thắng đó không gì cản được. Ta cũng có thể giúp ngươi trở thành Nhân Hoàng."
Tiểu Xi Vưu quỳ bịch xuống đất, dập đầu hô: "Đệ tử bái kiến sư phụ!"
Hình Thiên cười ha ha: "Tốt lắm! Bắt đầu từ hôm nay ngươi chính là đồ đệ của Hình Thiên ta." Hắn khom người túm cổ Xi Vưu rồi xách đối phương đi.
...
Thời gian trên hồng hoang trôi qua rất nhanh, đảo mắt Thần Nông đã dần già yếu. Tại vì hắn liên tục hành tẩu hồng hoang để thử bách thảo, phân biệt dược lý nên đã mất quyền khống chế đối với Nhân tộc, cuối cùng Nhân tộc rơi vào cảnh chư hầu nổi dậy tự chấp chính. Tuy nhiên, bởi vì sự tồn tại của Thần Nông nên Nhân tộc vẫn duy trì cục diện đại thống nhất, bất kể là do tôn trọng hay kính nể thì cũng không có ai dám làm trái mệnh lệnh của Thần Nông.
Sáng sớm ngày hôm đó, Bạch Cẩm dẫn Tinh Vệ tới bầu trời Trần Đô ngắm nhìn Đô Thành phồn hoa bên dưới, hít sâu một hơi thì thấy sặc mùi kim tệ.
Trong mắt Tinh Vệ tràn đầy cảm xúc kích động xen lẫn thấp thỏm, hắn ngẩng đầu hỏi: "Sư phụ, người dẫn ta tới Trần Đô làm gì vậy?"
Bạch Cẩm buồn bã nói: "Phụ thân của ngươi không còn nhiều thời gian nữa, hôm nay là ngày hắn đi, ta dẫn ngươi tới gặp hắn lần cuối."
"Gì cơ?" Tinh Vệ kinh hoảng thốt lên, mọi cảm xúc kích động đều tan biến, chỉ còn lại nỗi đau thương, nước mắt tuôn rơi lã chã. Hắn lập tức bay về phía cung điện của Trần Đô, gào khóc trong đau khổ: "Cha ơi!"
Tu sĩ canh gác cung điện trông thấy Tinh Vệ định ra tay ngăn cản nhưng cơ thể chợt cứng đờ, lẳng lặng để cho hắn đi qua, mặc cho Tinh Vệ xông vào trong đại điện.
Trong đại điện, Thần Nông già yếu nửa nằm nửa ngồi trên giường đang dặn dò một người trẻ tuổi quỳ một chân bên giường một số chuyện.
Lúc này, đột nhiên Tinh Vệ xông vào đại điện, liếc nhìn xung quanh rồi lao thẳng tới cạnh giường, tiếng gọi chất chứa nỗi bi thương: "Cha ơi!"
Thần Nông vội vàng ngồi dậy, có phần luống cuống tay chân, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nói: "Nữ nhi, sao ngươi lại trở về? Tại sao ngươi khóc? Đã xảy ra chuyện gì?"
Nữ oa đau khổ nói: "Cha ơi, sư phụ nói người sắp đi rồi, ta không nỡ rời xa người."
Thần Nông cười ha hả: "Ta là Nhân chủ đã công đức viên mãn, sắp đạt tới tôn vị Địa Hoàng, phi thăng lên Hỏa Vân Động hưởng sự thanh tịnh vô tận. Đây là chuyện tốt mà, ngươi khóc cái gì?"
Tiếng khóc chợt ngưng bặt, nữ oa ngẩng đầu nhìn Thần Nông thì thấy cha mình mặt mày tươi cười không giống nói dối. Nàng lập tức vùi đầu vào giường. Hu hu, mất mặt quá, sư phụ lại lừa mình! Trong lòng nàng có một con hổ nhỏ không ngừng gầm thét, nhe nanh múa vuốt.
Bỗng nhiên bầu trời bên ngoài xuất hiện tử khí cuồn cuộn, thân ảnh của Huyền Đô đại pháp sư hiện lên từ trong tử khí.
Bạch Cẩm trên rặng mây chắp tay thi lễ với Huyền Đô đại pháp sư. Huyền Đô vừa mỉm cười vừa gật đầu với Bạch Cẩm, sau đó lên tiếng: "Cộng chủ Nhân tộc Thần Nông Thị tiếp dụ lệnh của Thái Thượng giáo chủ!"
Toàn bộ bách tính khắp Trần Đô đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhất thời bàn tán xôn xao.
Một số tu sĩ Nhân tộc bảo hộ Thần Nông Thị bay từ trong hoàng cung ra, lơ lửng bên ngoài Trần Đô.
Tinh Vệ, Hiên Viên và rất nhiều đại năng cùng ra khỏi cung điện, ngẩng đầu nhìn bầu trời với ánh mắt ẩn chứa niềm mong đợi.
Thần Nông Thị chắp tay lạy ba bái, sau đó quỳ trên đám mây: "Thần Nông Thị lắng nghe pháp dụ của Thái Thượng giáo chủ."
Các tu sĩ Nhân tộc khác cũng bái lạy theo.
Huyền Đô niệm: "Sắc chỉ của Thái Thượng Vô Cực Hỗn Nguyên giáo chủ Đạo Đức Thiên Tôn viết: Thần Nông Thị thừa thiên vị trí Nhân hoàng, làm Cộng Chủ của Nhân tộc; trong lúc tại vị đã phổ biến ngũ cốc, lập đồ đằng, định ra các tiết, đi khắp hồng hoang thử bách thảo, đến nay đã công hành viên mãn, công đức vô lượng. Nay phụng sắc lệnh của Thái Thượng Đạo Đức Thiên Tôn phong Thần Nông Thị làm Địa Hoàng của Nhân tộc đến Hỏa Vân Động tu hành, không nhiễm nhân quả, vạn kiếp bất diệt! Khâm thử!"
Thần Nông Thị cung kính bái lạy: "Bái tạ Thái Thượng giáo chủ, Thần Nông lĩnh pháp chỉ!"
Bầu trời cuồn cuộn sắc vàng, một đám Công Đức Kim Vân khổng lồ giáng xuống và tách làm hai giữa không trung. Một phần chui vào trong cơ thể Thần Nông Thị, phần còn lại rơi xuống Huyền Đô, bị Huyền Đô phất tay thu lại.
Nhân Hoàng Công Đức đã kéo theo công đức trong cơ thể Thần Nông Thị mà hắn nhận được nhờ cống hiến cho Nhân tộc trong những năm qua. Ầm! Một tiếng thiên âm thần thánh vang lên, tức thì một đạo Công Đức Kim Luân xuất hiện phía sau Thần Nông Thị, chiếu sáng cả Trần Đô của Nhân tộc.
Thần Nông Thị đứng dậy, khí tức uy nghiêm thần thánh bao phủ toàn khu vực Nhân tộc, tất cả Nhân tộc đều cảm nhận được, ai ai cũng quay về phía Trần Đô mà cung kính bái lạy.
Vèo! Một con Khí Vận Thần Long bay từ trong mây tím xuống, thân hình to lớn của Thần Long khuấy động mây tím, đầu rồng thò từ trên trời xuống trước mặt Thần Nông Thị, đôi mắt rồng cực lớn chăm chú nhìn hắn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất