Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 321: Hồng hoang bút hữu (Bút hữu: bạn qua thư)

Chương 321: Hồng hoang bút hữu (Bút hữu: bạn qua thư)
Hiên Viên thấy sư phụ không phản ứng bèn hỏi thẳng: "Xin hỏi Thánh sứ đến đây có gì phân phó?"
Bạch Cẩm khẽ mỉm cười: "Chủ yếu là ta đến thị sát công việc của Nhân Hoàng, giúp ngươi kiểm tra xem có gì thiếu sót thì bổ sung."
Hiên Viên lập tức trở nên nghiêm túc: "Thánh Sứ, ta có chỗ nào thiếu sót không?"
"Xét tổng thể thì tạm được, có điều hiện giờ ta phát hiện ra một vấn đề nho nhỏ."
Hiên Viên nhíu mày hỏi ngay: "Xin Thánh sứ chỉ rõ!"
Bạch Cẩm nghiêm túc nói: "Sau khi đến Nhân tộc ta đã tra xét rất lâu. Từ khi ngươi làm Cộng Chủ của Nhân tộc đến nay cứ chinh phạt không ngừng, tuy thắng liên tục nhưng lại ít hiểu rõ về Nhân tộc thuộc tầng lớp thấp nhất, không biết cuộc sống và suy nghĩ của Nhân tộc bình thường. Thế thì làm sao ngươi có thể làm một Nhân Hoàng tốt được?"
Sắc mặt Hiên Viên thoáng thay đổi, hắn trịnh trọng chắp tay thi lễ: "Tạ ơn Thánh sứ đã chỉ bảo, Hiên Viên thụ giáo." Sau đó hắn rầu rĩ nói: "Ta cũng muốn hiểu rõ Nhân tộc bình thường và làm những chuyện có ích cho bọn hắn nhưng sau khi trở thành Cộng chủ của Nhân tộc, ta có quá nhiều việc, thật sự là không có thời gian đi ra ngoài."
Bạch Cẩm mỉm cười: "Ta đã nghĩ tới nỗi ưu phiền của ngươi cho nên lúc hành tẩu Nhân tộc ta đã đưa Phiêu Lưu Chỉ cho một Nhân tộc bình thường, hắn sẽ liên hệ với ngươi thông qua Phiêu Lưu Chỉ. Ngươi phải nói chuyện đàng hoàng với hắn để hiểu biết lẫn nhau, ngươi có thể tìm hiểu cuộc sống của Nhân tộc bình thường từ hắn, như vậy mới có thể làm một Nhân Hoàng tốt. Tuy nhiên trong khi trò chuyện ngươi đừng để hắn phát hiện ra thân phận của mình, cứ xem như bằng hữu bình thường là được."
Hiên Viên cung kính đáp: "Vâng!"
Bạch Cẩm cười sang sảng: "Làm tốt nhé! Ta coi trọng ngươi!" Hắn nói xong liền xoay người rời đi.
Hiên Viên và Quảng Thành Tử nhìn Bạch Cẩm biến mất trên bầu trời.
Hiên Viên nhìn Quảng Thành Tử, nghi hoặc hỏi: "Lão sư, Thánh sứ có ý gì?"
Quảng Thành Tử trầm ngâm chốc lát: "Chắc là ý của Nữ Oa nương nương, ngươi cứ làm theo lời hắn là được!"
"Vâng!" Hiên Viên đáp lời.
...
Trời sẩm tối, trong bộ lạc Cửu Lê, Xi Vưu ngồi trong đại điện, đống lửa cháy hừng hực soi sáng cả đại điện.
Hắn trải Phiêu Lưu Chỉ ra trước mặt, do dự giây lát rồi cầm bút trên bàn viết lên giấy: "Chào ngươi, ta là Xích. Ngươi là ai?" Sau đó hắn cầm tờ giấy lên, gấp thành một chiếc thuyền nhỏ rồi đặt lên bàn.
Thuyền nhỏ khẽ động đậy, từ từ nâng lên rồi lập tức bay ra khỏi đại điện, chui vào trong không gian.
Trong cung điện ở Trần Đô, Hiên Viên đang xử lý chính vụ.
Đột nhiên không giản nổi gợn sóng, một chiếc thuyền nhỏ bay từ trong gợn sóng ra, rơi xuống bàn.
Sắc mặt Hiên Viên thoáng thay đổi. Hắn nhìn chiếc thuyền nhỏ, đây là Phiêu Lưu Chỉ mà Thánh sứ nhắc tới ư?
Hiên Viên cầm lấy thuyền nhỏ rồi mở ra, trên đó có một dòng chữ: "Chào ngươi, ta là Xích. Ngươi là ai?"
Hắn khẽ mỉm cười, phương thức chào hỏi thật thuần phác! Hắn viết xuống dưới: "Chào ngươi, ta là Hoàng, rất vui khi trao đổi thư từ với ngươi." Hắn gấp thuyền nhỏ lại lần nữa rồi đặt lên bàn, thuyền nhỏ lập tức phá không lao đi.
Trong bộ lạc Cửu Lê, Xi Vưu mở thuyền nhỏ vừa bay về ra, ngạc nhiên nhìn dòng chữ mới xuất hiện trên giấy. Hồi âm nhanh thế nhỉ? Chẳng lẽ Bạch Cẩm sư phụ đang trêu mình? Chắc là không phải đâu, Bạch Cẩm sư phụ không rỗi hơi như vậy.
Xi Vưu cầm bút viết lên giấy: "Hoàng à, hiện tại ta đang gặp một vấn đề khó khăn. Ta có hai sư phụ, cả hai đều săn thú rất giỏi nhưng bọn hắn lại không ưa nhau, ai cũng yêu cầu ta làm theo cách của mình. Ta nên làm thế nào đây?" Sau khi hắn viết xong dòng chữ này, dòng chữ đầu tiên tự động biến mất.
Xi Vưu cầm tờ giấy lên gấp thành một chiếc thuyền nhỏ rồi đặt lên bàn, thuyền nhỏ khẽ động đậy rồi chậm rãi bay lên, nháy mắt đã bay ra khỏi đại điện rồi chui vào trong một không gian.
Trong Trần Đô, Hiên Viên nhìn Phiêu Lưu Chỉ mà rơi vào trầm tư. Hai sư phụ ư? Hắn viết bên dưới: "Hãy chọn cách mang lại sự hỗ trợ lớn nhất cho ngươi. Đối với ta thì bất kể dùng cách gì, chỉ cần săn được con mồi là được." Hắn gấp giấy thành chiếc thuyền nhỏ.
"Hoàng à, thật ra ta thích sư phụ thứ nhất hơn nhưng cách của sư phụ thứ hai cũng có lý."
"Vậy thì ta không thể giúp ngươi, chỉ có thể nói ta hâm mộ ngươi có hai vị sư phụ tốt. Sư phụ ta rất ít dạy ta cái này cái kia, hắn thiên về dẫn đạo cho ta."
"Không dạy ngươi á? Hắn không sợ ngươi gặp nguy hiểm à?"
"Sư phụ sẽ bảo vệ ta."
"Hoàng, bây giờ ngươi đang làm gì?"
Hiên Viên liếc nhìn trường kiếm trên bàn rồi viết: "Bộ lạc của ta đang khai chiến với bộ lạc bên cạnh, ta đang chuẩn bị chiến đấu."
"Ha ha, thật trùng hợp! Bộ lạc của ta cũng dự định khai chiến với bộ lạc bên cạnh nhưng bị Nhị sư phụ của ta khuyên can."
...
Cứ thế, đôi bút hữu đầu tiên của hồng hoang không biết thân phận của nhau ra đời. Hiên Viên nói với Xi Vưu hắn là tộc trưởng của một bộ lạc nhỏ, Xi Vưu nói với Hiên Viên hắn là đội trưởng săn bắn của một bộ lạc nhỏ. Cả hai cố gắng che giấu thân phận của mình, sau đó trò chuyện hăng say quá, thành ra mới ngày đầu tiên đã hàn huyên suốt đêm.
Trong thời gian kế tiếp, hễ rảnh rỗi là hai người lại tìm bút hữu nói chuyện phiếm. Cảm giác trò chuyện và chia sẻ tâm trạng vui buồn mừng giận với người lạ rất thú vị.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất