Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 362: Quải Trượng và Tiên Tử

Chương 362: Quải Trượng và Tiên Tử
Thần sắc của Thái Thượng Thánh Nhân khẽ động, lập tức hiểu ra ý tứ của Bạch Cẩm, tức giận nói: "Cướp bóc linh hồn của Nhân tộc để an ổn Phật Quốc, đệ tử Tây Phương Giáo thật to gan, khó trách gần đây ta lại cảm thấy hành vi của Tây Phương Giáo có chút mờ ám, hóa ra là hai tên Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề kia âm thầm giở trò."
Nữ Oa nương nương cũng tức giận: "Tây Phương Giáo dám cướp bóc linh hồn Nhân tộc sao?"
Bạch Cẩm lại bình thản chêm thêm một câu: "Có thể còn có người sống, rất nhiều Nhân tộc đang sinh sống ở phương Tây, cướp bọc một chút cũng khó phát hiện, Tây Phương Giáo tu luyện lực Tín Ngưỡng, không khác gì với Tín Ngưỡng Thần Đạo của Thần Linh."
Thái Thượng nhìn Bạch Cẩm, vui mừng nói: "Bạch Cẩm, chuyện này ngươi làm rất tốt, ta sẽ thanh toán hết với Tây Phương Giáo bọn hắn."
Bạch Cẩm vội vàng khiêm tốn nói: "Đệ tử không dám tranh công, cũng nhờ phương pháp giáo dục của sư bá, nếu không phải sư bá chỉ điểm cho đệ tử phương hướng thăm dò thì đệ tử sẽ không bao giờ phát hiện ra Tây Phương Giáo đang âm thầm hành động."
Rồi Bạch Cẩm đưa tay về phía trước, trong lòng bàn tay hiện lên một quyển trục, cung kính nói: "Sư bá, những thứ này là danh sách mà đệ tử dò xét được."
Thái Thượng ngoắc tay một cái, quyển trục liền bay tới rơi vào trong tay, Thái Thượng mở quyển trục ra liếc mắt nhìn, cảm khái nói: "Đều là những đệ tử giỏi của hai vị sư đệ Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề kia!"
Nữ Oa nhìn về phía Thái Thượng, xin lỗi nói: "Thì ra sư huynh vẫn luôn điều tra chuyện Tây Phương Giáo cướp bóc linh hồn của Nhân tộc, vậy mà ta lại hiểu lầm sư huynh."
"Aiz… Sư muội nói gì vậy? Chung quy vẫn do ta sơ xuất, chỉ nhìn toàn cục mà không để mắt tới vấn đề nội bộ trong Nhân tộc. Sư muội, theo ý kiến của ngươi thì nên xử trí sự tình của Tây Phương Giáo như thế nào?"
Ngữ khí của Nữ Oa nương nương lạnh lẽo nói: "Đương nhiên là chém đầu toàn bộ bọn hắn để ran đe."
"Để cho ai làm?"
Nữ Oa nhìn về phía Bạch Cẩm.
Thái Thượng cũng nhìn về phía Bạch Cẩm, mỉm cười gật đầu nói: "Có thể!" Rồi hắn vung tay lên, quyển trục rơi thẳng vào ngực Bạch Cẩm.
Trong lòng Bạch Cẩm khẽ động, vẻ mặt đau khổ nói: "Sư bá, dò xét ra nhân quả trước sau của chuyện này đã là cực hạn của ta rồi, đệ tử của Tây Phương Giáo rất đông, còn tồn tại hai vị Giáo Chủ sư thúc, sao ta dám đi càn rỡ?"
Bạch Cẩm tội nghiệp nhìn hai vị Thánh Nhân Chí Tôn phía trước.
Thái Thượng ôn tồn nói: "Đừng từ chối, chuyện này cũng do ngươi mà ra, cũng nên để ngươi kết thúc."
Sau đó hắn khẽ vẫy tay, một cây đòn gánh bay ra khỏi góc tường rồi rơi xuống trước mặt Bạch Cẩm, hóa thành một chuôi Tử Sắc Quải Thượng, nói: "Cầm lấy đi!"
Nữ Oa nương nương vung tay lên, một đạo quang mang giáng xuống từ trên trời rồi rơi vào trước mặt Bạch Cẩm, hiện ra một Hôi Sắc Tiên Tử.
Nhìn bộ dạng này thì xem ra hắn không còn cách nào cự tuyệt, chỉ đành tôn kính khom lưng hành lễ nói: "Đệ tử lĩnh mệnh!"
Hắn đưa tay cầm lấy Quải Trượng và Tiên Tử, đây chính là hai chứng đạo chi bảo trong tay Thánh Nhân. Hắn cảm thấy bản thân thật trâu bò, nếu không phải đến Tây Phương Giáo thì sẽ tốt hơn.
Nữ Oa đứng dậy, cúi người thi lễ nói: "Sư huynh, lần này ta quá xúc động rồi, vẫn xin sư huynh rộng lòng tha thứ."
Thái Thượng Thánh Nhân cũng đứng dậy, vuốt râu ôn hòa cười nói: "Sư muội quá lời, cũng do ta sơ xuất."
"Chuyện Tây Phương Giáo đành nhờ sư huynh phí tâm."
"Được!" Thái Thượng gật đầu.
Thân ảnh Nữ Oa nương nương mờ dần rồi biến mất, trong đại điện chỉ còn lại hai người Thái Thượng và Bạch Cẩm, bầu không khí lập tức rơi vào an tĩnh.
Thái Thượng nhìn Bạch Cẩm, cười như không cười nói: "Ta dặn dò ngươi đi điều tra?"
Bạch Cẩm cười ngượng ngùng nói: "Chuyện này là do ta ngẫu nhiên biết được, nghe nói Nữ Oa nương nương đến Bát Cảnh Cung hỏi khó nên lúc nãy ta mới mượn danh của sư bá."
"Tốt, coi như ngươi còn có chút hiếu tâm, nói hết ngọn nguồn của toàn bộ chuyện này một lần cho ta."
Bạch Cẩm thành thật kể lại một lượt những chuyện đã xảy sau khi đi tới Địa Phủ, cuối cùng nói: "Sư bá, bây giờ Bình Tâm nương nương rất tức giận."
Thái Thượng khẽ nói: "Bàng Môn Tà Đạo! Có hơn tám trăm Bàng Môn Tà Đạo đều thoát thai từ Đại Đạo nhưng rốt cuộc lại không phải chính đồ, môn hạ đệ tử tính tình không tốt rất dễ đi vào Ma Đạo."
Bạch Cẩm cung kính nói: "Theo góc nhìn của đệ tử, Phật Ma đều là một bản thể, vốn trong một ý nghĩ."
Thái Thượng cười ha hả nói: "Tốt, Thần Ma đều là một bản thể, chính tà tương sinh. Bạch Cẩm, ngươi đã nắm được sơ bộ ý nghĩ sâu xa của nó, Đại Đạo của ngươi chính là Thái Cực chi đạo."
Bạch Cẩm cung kính thuyết pháp: "Sư bá, đệ tử nhất định sẽ cố gắng, sớm ngày bước ra khỏi con đường Đại Đạo."
"Tới Tây Phương Giáo trước! Đương nhiên hai vị sư đệ đã buông thả đệ tử, người làm sư huynh như ta thì nên giúp bọn hắn quét sạch đại giáo."
"Vâng!" Bạch Cẩm chắp tay hành lễ rồi đứng dậy cầm cây Quải Trượng và Tiên Tử đi ra ngoài.
Càng đi về phía Tây hồng hoang thì càng bình thường, đa số là sa mạc và sơn lâm nhưng tương tự cũng có Nhân tộc cư trú diễn sinh ra những nền văn minh hoàn toàn khác biệt với phương Đông.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất