Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 381: Hạo Thiên và Dao Trì cãi nhau

Chương 381: Hạo Thiên và Dao Trì cãi nhau
Nụ cười trên gương gương mặt Nữ Oa nương nương vụt tắt, nàng chỉ tay tạo ra một chiếc vân sàng rồi nói: "Ngồi đi!"
Dao Trì nhẹ nhàng bay lên ngồi vào vân sàng, sau đó lên tiếng: "Lần này ta đến tìm sư tỷ vì muốn nhờ sư tỷ thu nhận hài tử đáng thương này."
Nữ Oa nương nương nhìn hài tử trong lòng Dao Trì, trầm ngâm giây lát rồi nói: "Sư muội đang mang phiền phức cho ta đấy! Dao Cơ làm trái Thiên quy Thiên điều, trên người Dương Thiền có đại nhân quả, sau này không tránh khỏi phải tính toán một phen."
Dao Trì vươn tay vuốt tóc Dương Thiền, giọng nói tràn đầy thương tiếc: "Vậy nên huynh đệ bọn hắn cần phải bái nhập vào đại giáo của Thánh Nhân. Dương Giao đã bái nhập làm môn hạ của Bạch Cẩm thuộc Tiệt Giáo, Dương Tiễn do Hạo Thiên sắp xếp, hiện giờ Thiền Nhi không có chỗ đặt chân, xin sư tỷ thu nhận."
Nữ Oa nương nương vẫy tay, Dương Thiền nhẹ nhàng bay ra khỏi vòng tay Dao Trì rơi đến trước mặt Nữ Oa nương nương.
Nữ Oa chìa tay gỡ lọn tóc rối trên đầu Dương Thiền.
Không biết Dương Thiền mơ thấy chuyện vừa lòng đẹp ý gì mà nở nụ cười xán lạn, xoay mặt về phía Nữ Oa nương nương, còn vươn bàn tay nhỏ nhắn ôm tay Nữ Oa nương nương và lẩm bẩm gọi: "Nương..."
Nữ Oa nương nương không rụt tay về mà mặc kệ cho Dương Thiền ôm. Nàng mỉm cười nói: "Cũng được! Ta sẽ nhận nàng làm đệ tử ký danh."
Hai mắt Dao Trì chợt sáng ngời, nàng đứng dậy chắp tay thi lễ tỏ lòng cảm kích: "Cảm ơn sư tỷ!"
Nữ Oa nương nương hỏi: "Các ngươi định giải quyết chuyện Dao Cơ thế nào?"
Dao Trì chán nản: "Chỉ có thể tạm thời trấn áp dưới chân núi trước đã, có lẽ sau mấy lượng kiếp, Thiên điều sẽ thay đổi."
Nữ Oa nương nương gật đầu: "Tạm thời chỉ có thể làm vậy." Nàng lắc đầu cảm thán: "Dao Cơ bị các ngươi chiều hư nên mới dám làm trái Thiên điều."
Hai nàng trò chuyện một lát, sau đó Dao Trì phúc thân thi lễ nói: "Sư tỷ, Thiên Đình bận rộn, ta cáo từ trước đây."
"Sau này nếu rảnh rỗi thì sư muội có thể đến chỗ ta ngồi một lát."
"Được!"
...
Dao Trì vừa mới trở về Thiên Đình, Hạo Thiên lập tức tìm đến Dao Trì Tiên Cảnh.
Trong Dao Trì Tiên Cảnh, Hạo Thiên trầm giọng hỏi: "Ngươi đi đâu làm gì?"
Dao Trì nhíu mày, bực bội chất vấn: "Ngươi quản ta đấy à?"
"Thiền Nhi đâu?"
"Ta đưa đến Oa Hoàng Thiên, Nữ Oa nương nương đã thu nhận nàng làm đồ đệ."
Hạo Thiên trợn trừng mắt, tức giận nói: "Ngươi không biết ta đang rèn luyện bọn hắn sao? Ta đã bảo kỳ hạn mười năm cơ mà, đến giờ chưa tới một năm, tại sao ngươi lại đưa nàng đi?"
Dao Trì cũng nổi giận, phẫn nộ quát: "Rèn luyện, rèn luyện, ngươi chỉ biết rèn luyện thôi. Bọn hắn là hài tử của Dao Cơ chứ không phải đao kiếm công cụ. Thiền Nhi mới bao lớn mà ngươi lại bắt nàng vật lộn trốn chạy không ngừng. Sau này ngươi có mặt mũi nào mà đối mặt với Dao Cơ?"
"Ta..."
"Ta cái gì mà ta, ngươi không đau lòng nhưng ta đau lòng!"
"Ngươi..."
"Ngươi cái gì mà ngươi? Có ai làm cữu cữu như ngươi không hả?"
"Ta là vì..."
"Im miệng cho lão nương! Lão nương không quan tâm ngươi vì lý do gì!"
Hạo Thiên trợn tròn mắt nhìn Dao Trì, thở phì phò nói: "Ngươi có thể nói lý được không?"
"Nói lý với lão nương á?" Dao Trì chỉ tay quát: "Đi ra ngoài cho ta! Cửu Thiên Huyền Nữ, Thường Nga tiễn khách."
Cửu Thiên Huyền Nữ và Thường Nga chậm rãi đi ra, chìa tay cung kính nói: "Mời bệ hạ!"
Hạo Thiên vung tay áo, thở hổn hển sải bước đi ra ngoài.
Giọng nói của Dao Trì vang lên từ phía sau: "Thường Nga thông báo với các thị giả canh gác là sau này cấm giống đực tiến vào Dao Trì."
Thường Nga cung kính đáp: "Vâng!"
Hạo Thiên Thượng Đế xoay người lại, tức giận hét lên: "Nữ nhân đanh đá! Nữ nhân đanh đá!"
Dao Trì cười giễu cợt, thong dong đi vào trong đại điện.
Cửu Thiên Huyền Nữ nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, hay là ngài ra ngoài trước nhé! Dạo này nương nương không thoải mái trong lòng!"
Thường Nga bên kia cũng thỏ thẻ: "Bệ hạ, sắp tới ngài đừng đến Dao Trì thì hơn, chúng ta sẽ khuyên nhủ nương nương."
Cửu Thiên Huyền Nữ gật đầu như giã tỏi.
"Hừ!" Hạo Thiên Thượng Đế lạnh lùng hừ mũi, ảo não đi ra khỏi Dao Trì Thánh Địa.
...
Hai huynh đệ Dương Giao và Dương Tiễn chạy trốn khắp hồng hoang. Hai người vô cùng áy náy trước cái chết của Dương Thiền, vì vậy cũng nảy sinh lòng quyết tâm cực kỳ mạnh mẽ và khao khát trở nên mạnh mẽ. Bọn hắn tìm sư phụ khắp nơi chỉ vì muốn báo thù cho phụ mẫu và muội muội.
Mười năm sau, một ngày nọ hai người chia tách dưới sự truy sát của thiên binh thiên tướng, Dương Giao bị ép tới Đông Hải, còn Dương Tiễn thì đi về phía Thủ Dương Sơn.
Trên bờ Đông Hải, Dương Giao mặc da thú điên cuồng chạy trốn, hai thiên binh đuổi theo phía sau không rời.
"Dương Giao trốn ở đâu? Còn không mau bó tay chịu trói?"
"Dương Giao, bây giờ ngươi đầu hàng thì ta có thể tha mạng cho ngươi."
Từng tiếng hét lớn vang lên phía sau.
Dương Giao ngoảnh đầu nhìn lại, ánh mắt lạnh như băng và chất chứa thù hận.
Hắn nhảy lên một cây dừa, đột nhiên dùng sức. Cây dừa lập tức bị đè cong.
Một tên thiên binh bay nhào tới bắt Dương Giao. Dương Giao giảm bớt kình lực, cây dừa chợt nảy lên. Vút! Lực đạo mạnh mẽ bắn bay Dương Giao chỉ trong nháy mắt.
Bộp... cây dừa đập vào mặt tên thiên binh vừa bay nhào tới. Á! Thiên binh bị đánh bay cùng tiếng hét thảm thiết, tạo thành đường vòng cung giữa không trung, cuối cùng rơi ào xuống biển.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất