Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 384: Thiên Bồng về Thiên Đình phục mệnh

Chương 384: Thiên Bồng về Thiên Đình phục mệnh
Bạch Cẩm dè dặt cất lời: "Sư bá, ta cảm thấy đó không phải chuyện xấu. Hạo Thiên tiểu sư thúc rất nặng tình nặng nghĩa, chắc chắn sau này cũng là một vị Thiên Đế nhân hậu vĩ đại. Làm Thiên Đế nhân hậu còn khó hơn bạo quân tự tay chém giết thân nhân. Ta thấy bóng dáng của hai vị sư bá trên người hắn. Nếu sư bá trở thành Thiên Đế mà gặp phải chuyện này thì nhất định là người cũng sẽ liều mạng bảo vệ sư phụ ta!"
Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm ngâm một hồi rồi lắc đầu: "Có lẽ hắn là huynh trưởng tốt nhưng không phải Thiên Đế đủ tư cách."
Hắn nhìn Bạch Cẩm và nói: "Ngươi thu nhận Dương Giao làm đồ đệ là muốn nhúng tay vào việc này à?"
Bạch Cẩm lắc đầu nguầy nguậy: "Không phải, hoàn toàn không phải. Sư bá đánh cờ làm gì đến lượt ta nhúng tay?"
Nguyên Thủy Thiên Tôn chậm rãi lên tiếng: "Mỗi người có suy nghĩ riêng, có con đường riêng phải đi. Đạo của ta là thuận thiên ứng thế trù tính thiên địa. Đạo của sư phụ ngươi là chém trời lợi mình hòng đoạt sinh cơ, đều là ý chí tự thông suốt, không phân đúng sai. Đạo của ta cũng chỉ là con đường của ta, con đường của các ngươi thì các ngươi phải tự đi, muốn làm gì thì làm. Trái lại ta rất chờ mong ngươi có thể làm nên thành tích gì."
"Sư bá, lẽ nào người không phản đối ta giúp đỡ Hạo Thiên sư thúc?" Bạch Cẩm thử thăm dò.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cười ha ha: "Ta sợ ngươi chắc?"
Bạch Cẩm bỗng mỉm cười. Cũng đúng thôi, sư bá là Thánh Nhân cơ mà, chút mánh khóe của mình đâu phải là đối thủ của sư bá?
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói tiếp: "Bạch Cẩm, từ trước tới giờ ngươi luôn ở trong sự che chở của chúng ta, ngoan ngoãn hiểu chuyện. Nếu ngươi dám làm chuyện gì đối nghịch với ta thì ta chứng tỏ tu hành của ngươi đã tiến thêm một bước, đã thoát khỏi ảnh hưởng của chúng ta, ngược lại ta còn đánh giá cao về ngươi nữa kìa."
Bạch Cẩm cười gượng: "Đệ tử không dám, trong lòng đệ tử sư bá cao tận trời, sâu hơn biển, dày hơn đất, đệ tử nào dám làm trái ý sư bá." Hắn vừa lắc đầu vừa nói: "Không dám, không dám!"
Nguyên Thủy Thiên Tôn lườm hắn, bực mình bảo: "Chẳng có tí triển vọng nào cả, ngươi không thoát khỏi ảnh hưởng của chúng ta thì không thể bước đi trên con đường của mình, đến khi nào ngươi mới trở thành một đại năng đảm đương một phương?"
Bạch Cẩm đáp lời: "Sư bá, trước giờ ta chưa từng muốn trở thành đại năng đảm đương một phương gì cả, tâm nguyện lớn nhất của đệ tử là hầu hạ bên cạnh sư bá và sư phụ mãi mãi, nhân tiện nhận sự che chở của sư bá và sư phụ." Hắn cười hì hì: "Thật ra cứ vui vẻ trong nhà cũng tốt mà, bên ngoài gió cuốn mây vần vẫn nên giao cho các sư huynh và sư đệ đi trải nghiệm thì hơn! Ta sẽ reo hò trợ uy cho bọn hắn!"
Nguyên Thủy Thiên Tôn vươn tay chỉ vào Bạch Cẩm, vừa bực mình vừa buồn cười: "Ngươi đúng là không có lòng cầu tiến!"
Bạch Cẩm nở nụ cười xán lạn để lộ hàm răng trắng bóc: "Sư bá, ưu điểm lớn nhất của đệ tử là biết thỏa mãn với thú vui thường ngày, không tham lam."
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói sang chuyện khác: "Nghe nói gần đây ngươi mới nghiên cứu ra một món ăn mới gọi là mả la thang, đi làm một ít đi!"
"Vâng ạ!" Bạch Cẩm đứng dậy chạy tới hậu viện của Ngọc Hư Cung như về đến nhà mình.
Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười, ung dung nhìn ra bên ngoài. Sau này thiên địa đại thế, vạn tộc đại thế đều phải vận hành theo Thiên điều, tuyệt đối không được vấy bẩn Thiên điều, nếu không thiên địa chắc chắn sẽ hỗn loạn. Hạo Thiên à, nếu ngươi không nhẫn tâm thì sư huynh sẽ giúp ngươi một tay, ngươi là Đế Vương sao có thể thiếu quyết đoán.
...
Ở một nơi khác, Thiên Bồng trở lại Thiên Đình, sải bước đi vào Lăng Tiêu Bảo Điện, chúng tiên thần trong đại điện lập tức im bặt.
Thiên Bồng Nguyên Soái đi tới trung tâm đại điện, khom người bái thật sâu: "Bệ hạ, tiểu thần tắc trách đã để Dương Giao và Dương Tiễn chạy thoát."
"Bọn hắn trốn đến đâu?" Hạo Thiên Thượng Đế nghiêm nghị hỏi.
Thiên Bồng cung kính trả lời: "Dương Giao chạy trốn tới Đông Hải và được Thánh sứ Bạch Cẩm cứu. Dương Tiễn được Ngọc Đỉnh Chân Nhân của Xiển Giáo cứu trên đường trốn đến Thủ Dương Sơn."
Trên ghế chủ vị, Hạo Thiên cất giọng lạnh lùng uy nghiêm: "Ngươi khiến trẫm rất thất vọng."
Thiên Bồng quỳ một chân trong đại điện, cúi đầu nhận sai: "Tiểu thần bất tài!"
"Suy cho cùng cũng là do ngươi lười tu hành, đi Dao Trì..."
Hắn thoáng dừng lại rồi nói tiếp: "Thái Bạch Kim Tinh!"
Thái Bạch Kim Tinh bước ra, cung kính thưa: "Bệ hạ!"
"Mở bảo khố ra lĩnh mười trái Bàn Đào đưa cho Thiên Bồng để hắn chăm chỉ tu luyện kẻo lại làm Thiên Đình ta mất mặt lần nữa."
Thái Bạch Kim Tinh đáp: "Vâng!"
Thiên Bồng Nguyên Soái vội vàng lên tiếng: "Tạ ơn bệ hạ!"
"Tất cả lui đi!"
Chúng tiên thần khom người thi lễ, sau đó đứng dậy đi ra đại điện.
Trong Lăng Tiêu Bảo Điện vắng vẻ, Hạo Thiên bưng tách trà lên nhấp một ngụm, mặt mày tươi cười. Dương Giao đã bái nhập Tiệt Giáo, Dương Tiễn đã nhập Xiển Giáo, như vậy cũng xem như hợp lý. Hi vọng các ngươi mau trưởng thành!
Thân ảnh khoan thai hoa lệ của Dao Trì đi từ bên ngoài vào. Cửu Thiên Huyền Nữ và Thường Nga đứng hai bên ngoài đại điện.
Hạo Thiên ngẩng đầu liếc nhìn. Phụt! Nước trà trong miệng phun ra ngoài, hắn vội vàng đứng dậy, luống cuống nói: "Ngươi... sao ngươi lại tới đây?"
Dao Trì bày ra vẻ mặt vô cảm: "Không hoan nghênh ta à?"
Hạo Thiên vội vã đi xuống cười làm lành: "Hoan nghênh chứ, đương nhiên là hoan nghênh rồi. Ngươi đến Lăng Tiêu Điện lúc nào cũng được."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất