Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 396: Đi lấy Khai Sơn Thần Phủ

Chương 396: Đi lấy Khai Sơn Thần Phủ
Dương Giao và Dương Tiễn lập tức hóa thành hai đạo quang mang xông lên trời.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân bay lên trước Đào Sơn, trong tay hiện lên một khỏa Ngọc Như Ý. Hắn đưa tay đặt Ngọc Như Ý lên trên Đào Sơn, Ngọc Như Ý liền biến mất trong nháy mắt.
Ong! Đào Sơn rung động, một tòa bảo tháp ba mươi ba tầng hiện lên bao phủ toàn bộ Đào Sơn, sau đó tòa bảo tháp ba mươi ba tầng hư ảnh lấp lóe lên hai lần rồi biến mất.

Trong Lăng Tiêu Bảo Điện trên Thiên Đình, Hạo Thiên gầm thét kêu lên: “Nguyên Thủy, ngươi thực sự muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao?”
Thanh âm thật lớn của Nguyên Thủy Thiên Tôn vang lên: “Sư đệ, Thiên Đình nhất định không thể có quan hệ cá nhân dây vào, như vậy mới có thể thống lĩnh thiên địa.”
“Cửu Long Thần Ấn, trấn!”
“Grao!”
“Rống!”

Cửu Đầu Thần Long gào thét không ngừng.
Một bên khác, Dương Giao và Dương Tiễn đi qua cửa khẩu trùng điệp vào Hoàng Hà Thủy Phủ. Bọn hắn đứng trong một không gian trọc lãng cuồn cuộn đối mặt với một cự đại long đầu.
Long đầu há miệng pháp ra thanh âm già nua: “Ý đồ của các ngươi ta đã biết rồi.”
Dương Tiễn chắp tay thi lễ, sốt ruột nói “Vẫn mong Thủy Thần ban thưởng Khai Sơn Thần Phủ giúp ta phá núi cứu mẫu thân.”
Long đầu nói: “Khai Sơn Thần Phủ là Công Đức Thánh Khí của Nhân tộc. Năm đó khi Vũ Đế giao Khai Sơn Thần Phủ cho ta trông giữ đã có nói, nhất định phải vượt qua được tam trọng trắc trở, chứng minh đại dũng đại trí thì mới có thể đạt được Khai Sơn Thần Phủ.”
Dương Tiễn lập tức gật đầu nói: “Ta nguyện ý tiếp nhận khảo nghiệm.”
Dương Giao gật đầu nói: “Ta cũng nguyện ý.”
Thanh âm già nua tiếp tục vang lên: “Rất tốt, báo lai lịch của các ngươi ra, khảo nghiệm sắp bắt đầu rồi.”
Dương Tiễn hai tay ôm quyền thi lễ nói: “Đệ tử đời thứ ba của Xiển Giáo, Dương Tiễn, sư thừa là Ngọc Đỉnh Chân Nhân, nguyện ý tiếp nhận khảo nghiệm.”
Ánh mắt long đầu mịt mờ nhìn Dương Tiễn một chút. Người mà trước kia Nhân Hoàng chi sư Quảng Thành Tử nói đến là hắn sao?
Dương Giao cũng chắp tay thi lễ nói: “Đệ tử đời thứ ba của Tiệt Giáo, Dương Giao, sư thừa Bạch Cẩm, nguyện ý tiếp nhận khảo nghiệm.”
Long nhãn bỗng trừng lớn, kinh ngạc kêu lên: “Ngươi sư thừa vị nào cơ?”
Dương Tiễn vội vàng nói: “Vãn bối sư thừa Ngọc Đỉnh Chân Nhân của Xiển Giáo, đến chỗ này là nhờ sư tôn chỉ điểm. Thủy Thần nhận ra sư phụ ta sao?”
“Ngọc Đỉnh Chân Nhân? Chưa từng nghe nói.” Long đầu to lớn nhìn chằm chằm vào Dương Giao: “Nói đi, ngươi sư thừa vị nào?”
Trong lòng Dương Giao cảm thấy nặng nề, chẳng lẽ Thủy Thần này có thù với sư phụ ta? Loại chuyện này cũng không phải là không thể. Theo hắn biết thì nhân duyên của sư phụ vô cùng kém, hơn vạn sư thúc sư bá trong Tiệt Giáo chỉ có Thạch Cơ sư thúc, Cô Lương sư thúc và đại độ chấp pháp lui tới với người. Vì vậy có thể thấy được tình thương của sư phụ ít tới cỡ nào, cơ hồ không có bằng hữu!
Dương Giao âm thầm cảnh giác, chắp tay thi lễ nói: “Vãn bối sư thừa Bạch cẩm của Tiệt giáo.”
Ầm ầm! Long đầu to lớn rướn về phía trước dán vào mặt Dương Giao.
Dương Giao và Dương Tiễn vô thức lùi về sau hai bước, vô cùng cảnh giác nhìn Hoàng Hà Thủy Thần. Trong lòng Dương Giao lại âm thầm kêu khổ, sư phụ người hại chết ta rồi!
Long đầu to lớn mong chờ nói: “Vậy mà lại là Thánh sứ của Nhân tộc, Bạch Cẩm đạo quân sao?”
Dương Giao sững sờ, Thánh sứ của Nhân tộc? Chưa từng nghe nói! Hắn uyển chuyển nói: “Vãn bối không biết Thánh sứ của Nhân tộc là gì cả. Thủy Thần đại nhân, có thể là ngài nhận lầm người rồi.”
Long đầu to lớn truy vấn: “Vậy Địa Phủ đốc tra, Bạch Cẩm Đại Đế thì sao?”
Trong lòng Dương Giao cân bằng lại, Thủy Thần này nhận lầm người thật rồi. Hắn chắp tay thi lễ nói: “Tiền bối, sư phụ ta cũng không phải là Địa phủ đốc tra hay Bạch Cẩm Đại Đế.”
Long đầu to lớn tự nói: “Không phải vậy chứ! Chẳng lẽ Tiệt Giáo có hai tên Bạch Cẩm?”
Long đầu to lớn không cam lòng hỏi tiếp: “Thế Kim Tiền Thần Chủ, Bạch Cẩm Thần Chủ thì sao?”
Nụ cười trên mặt Dương Giao cứng đờ. Thật… thật sự là sư phụ ta sao?
Long đầu to lớn nhìn chăm chú vào Dương Giao.
Dương Giao khẽ gật đầu trầm giọng nói: “Phải!”
“Ha ha ha…” Long đầu lặng lẽ rụt lại, thanh âm cười lớn quanh quẩn khắp không gian.
Hai người Dương Giao và Dương Tiễn nhất thời không hiểu ra sao nhưng trong lòng cũng thoáng buông lỏng. Hình như Hoàng Hà Thủy Thần này rất vui.
Long đầu to lớn cười to, sau đó mở miệng phun ra một vệt thần quang. Một cây rìu to lớn chậm rãi bay xuống lơ lửng trước mặt Dương Giao.
Dương Giao nghi hoặc hỏi: “Thủy Quân, ngài có ý gì?”
“Đây chính là Khai Sơn Thần Phủ, cần lấy đi!”
Dương Giao nghi hoặc hỏi: “Không phải ngài nói phải vượt qua tam trọng khảo nghiệm sao?”
“Nhưng ngươi là đệ tử của Thánh sứ, không cần khảo nghiệm. Khai Sơn Thần Phủ rơi vào trong tay đệ tử của Thánh sứ, hẳn là Vũ Đế cũng sẽ rất vui mừng!”
Dương Tiễn vội vàng nhỏ giọng nói: “Đại ca, đừng do dự nữa, cứu mẫu thân quan trọng hơn.”
Nhớ tới mẫu thân đang bị trấn áp dưới chân núi, trong lòng Dương Giao lập tức dâng lên một cỗ lửa nóng. Hắn cầm lấy Khai Sơn Thần Phủ rồi trịnh trọng chắp tay nói: “Đa tạ Hoàng Hà Thủy Quân.”
Hai người hóa thành một vệt thần quang rồi phóng lên trời. Ầm! Trong con sống lớn uốn lượn, hai cột nước dâng lên. Dương Giao và Dương Tiễn xông ra từ bên trong bay về phía Đào Sơn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất