Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 432: Na Tra mất hết pháp lực

Chương 432: Na Tra mất hết pháp lực
Na Tra ngẩng đầu lên kêu la: "Đó là bởi vì ta không đủ mạnh. Sư phụ, mau đưa pháp bảo cho ta, ta nhất định sẽ chăm chỉ tu hành, sau đó tìm bọn hắn báo thù."
Lý Tịnh giận dữ quát to: "Tên nghịch tử này muốn liên lụy đến cả Trần Đường Quan chúng ta sao?"
"Lão đầu, ngươi im miệng cho ta! Ta đã cắt thịt trả mẫu thân, róc xương trả phụ thân, chúng ta không còn quan hệ gì nữa."
Lý Tịnh giận đến nỗi lồng ngực phập phồng kịch liệt, đau đầu nhức óc. Hài tử bất hiếu này!
Thái Ất Chân Nhân vung tay lên, tức thì bốn món linh bảo lấp lánh thần quang xuất hiện: Hỏa Tiêm Thương, Càn Khôn Quyển, Phong Hỏa Luân, Hỗn Thiên Lăng.
Na Tra phóng lên cao, cười ha ha nói: "Bảo bối trở về rồi!"
Bốn món Tiên Thiên Linh Bảo lập tức xông về phía hắn.
Na Tra bay vút lên không trung lộn nhào, Phong Hỏa Luân lập tức rơi xuống dưới chân hắn, lửa cháy hừng hực. Hai tay bắt lấy, Càn Khôn Quyển và Hỏa Tiêm Thương rơi bồm bộp vào trong tay hắn. Hỗn Thiên Lăng tự động quấn lên vai Na Tra, oai phong lẫm liệt.
Na Tra bật cười ha hả: "Ta không muốn chết, không ai có thể giết được ta."
Lý Tịnh bên dưới siết chặt nấm đấm, lo lắng không yên. Mình phải dạy bảo hắn kiểu gì đây!
Đột nhiên trên trán Na Tra xuất hiện một đạo thần văn giống tiền đồng, trên bốn món Tiên Thiên Linh Bảo cũng đồng loạt hiện ra từng đường hoa văn bao quanh tiền đồng mờ nét.
"Á!" Na Tra hét lên đầy kinh hãi, pháp lực trong cơ thể chợt mất hết, đột nhiên hắn rơi từ trên không trung xuống rồi đập bộp lên mặt đất.
Bốn món Tiên Thiên Linh Bảo cũng tuột khỏi tay, mất hết uy năng, rơi từ giữa không trung xuống.
Ầm! Hỏa Tiêm Thương cắm vào đất. Rắc rắc rắc! Thân thương đỏ rực như lửa kết một lớp đá với tốc độ có thể trông thấy bằng mắt thường, cuối cùng biến thành một cột đá.
Keng... Càn Khôn Quyển rơi xuống đỉnh núi giả, cũng ngưng kết thành lớp đá và biến thành một vòng đá cổ kính.
Hỗn Thiên Lăng rơi xuống bờ ao tạo thành một bức tượng đá trông như sóng nước.
Phong Hỏa Luân rơi xuống mái nhà biến thành hai bánh xe đá.
Na Tra trở mình bật dậy khỏi mặt đất, ngây ngẩn cả người. Sao lại thế này? Hắn vội vàng chạy tới cột đá, vừa ôm nó vừa hét to: "Hỏa Tiêm Thương, lên cho ta!"
Cột đá không nhúc nhích tí nào.
Na Tra lại chạy đến bờ ao chộp lấy Hỗn Thiên Lăng rồi hô to: "Hỗn Thiên Lăng, bay cho ta!"
"Càn Khôn Quyển, lên cho ta!"
"Phong Hỏa Luân, xuống cho ta!"
Na Tra cố gắng nửa ngày trời, tay cũng bị cọ xước mà bốn món linh bảo vẫn bất động.
Hắn lập tức chạy tới chỗ Thái Ất Chân Nhân, quỳ bịch xuống trước mặt đối phương, sau đó dập đầu, sốt sắng nói: "Sư phụ, pháp lực của ta mất hết rồi, pháp bảo của ta cũng bị phong ấn. Nhất định là tên ác long Đông Hải hại đệ tử, người cứu ta nhanh lên!"
Thái Nhất chân nhân khẽ lắc đầu: "Vi sư cũng bó tay không làm gì được, chuyện này chỉ có thể dựa vào chính ngươi."
Na Tra kinh hoảng hét lên: "Nhưng mà đệ tử mất hết pháp lực rồi!"
Thái Ất Chân Nhân khẽ lắc đầu, dưới chân mọc ra một đám mây chở hắn bay lên bầu trời. Nữ Oa nương nương không muốn ta can thiệp, ta có thể làm gì được chứ?
"Sư phụ!"
"Sư phụ, người đừng đi!"
"Sư phụ, người mau quay lại đi, sau này ta nhất định sẽ nghe lời người!" Na Tra vừa nhảy vừa gọi trong viện tử.
Ân phu nhân bước đến, dịu dàng khuyên bảo: "Hài tử à, không có pháp lực cũng chẳng sao, sau này nương sẽ bảo vệ ngươi."
"Ai cần ngươi bảo vệ? A…"
Trong viện tử, Na Tra ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào thét tràn đầy bất lực.
...
Trong một tửu lâu ở Trần Đường Quan, Bạch Cẩm dẫn Ngao Bính tới ăn cơm.
Ngao Bính lờ mờ lộ vẻ hào hứng: "Đại bá, tiếp theo chúng ta làm gì?"
Bạch Cẩm nghiêng đầu nhìn ra ngoài. Trên đường phố người qua kẻ lại, Na Tra đang lảo đảo chạy trên đường, Lý Tịnh và Ân phu nhân lững thững theo sau, vẻ mặt nhuốm sầu lo.
Bạch Cẩm bình tĩnh cất lời: "Tiếp theo phải xem chính bản thân hắn. Hiện giờ ta đẩy hắn xuống phàm trần cũng là để hắn có cơ hội tiếp xúc với cuộc sống bình thường, gia đình và tình thân, hắn có thể bỏ ác theo thiện hay không thì phải xem lựa chọn của hắn, không ai có thể giúp được hắn."
Tiểu Ngao Bính cái hiểu cái không gật đầu, cảm thấy thật sâu xa huyền ảo!
Thời gian chầm chậm trôi qua, ban đầu Na Tra vẫn không thể chấp nhận sự thật mình đã trở thành một phàm nhân, hắn tự sa ngã hết lần này đến lần khác, vẫn tiếp tục gây chuyện thị phi suốt ngày. Cho dù Na Tra không còn pháp lực song thực lực của hắn vẫn đè ép người thường. Mãi cho đến một ngày hắn bị đánh, bị một thiếu niên chạc tuổi đánh thê thảm, lại còn bị đánh suốt hai tháng liên tiếp. Đó là lần đầu tiên hắn nếm trải cảm giác bị ngược đãi bằng bạo lực, sau đó hắn triệt để tự bế luôn, không dám bước ra khỏi Lý phủ.
Trong một lần yêu ma hoành hành gây họa, hai thiếu niên tình cờ bị liên lụy, cùng hiệp lực tác chiến chiến thắng yêu ma. Từ đó hai người trở thành bằng hữu tốt nhất của nhau, lập thành tiểu đội trừ ma nổi tiếng khắp Trần Đường Quan.
...
Trong trang viên bên ngoài Trần Đường Quan, hai thiếu niên mười mấy tuổi ngồi trên bờ tường, mỗi người cầm một trái cây tươi xanh gặm lấy gặm để, hạt dính đầy lên mặt.
Na Tra vừa duỗi cái lưng mỏi nhừ vừa nói: "Thoải mái ghê!"
Thiếu niên tuấn mỹ bên cạnh hỏi: "Hôm nay có nhiệm vụ gì?"
"Nương ta kể ở Tàng Long Sơn phía Tây có Hoàng Bì Tử gây họa, bảo chúng ta tới đó xem sao."
"Tàng Long Sơn? Lẽ nào có rồng?"
"Không có, đó là nghĩa địa của Trần Đường Quan, nơi mai táng tiên nhân."
"Vậy thì đi thôi!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất