Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 500: Ý định của hai vị Thánh Nhân phương Tây

Chương 500: Ý định của hai vị Thánh Nhân phương Tây
--------------------------
Hình Thiên thở phì phò, hừ lạnh rồi nhanh chân đi về phía Bình Tâm Điện, sau khi tiến vào hậu hoa viên, hắn liền phát hiện trong hoa viên có thêm một cái đằng đăng đang tản ra quang mang mỹ lệ giống như ảo mộng, nó chiếu sáng hoa viên, tựa như mộng cảnh mịt mờ tuyệt đẹp.
Hình Thiên nhanh chân đến trước lương đình, sau đó nhìn thấy nương nương bình thường rất nghiêm túc lại đội một cái nón cổ quái, không có chút uy nghiêm nào như trước kia, trong lòng hắn dâng lên một cỗ bi phẫn, tên nịnh thần Bạch Cẩm đáng chết lại tới mê hoặc nương nương.
Phịch, Hình Thiên quỳ một chân trên đất, bực bội nói: “Bái kiến nương nương!”
Bình Tâm nương nương vừa cười vừa nói: “Hình Thiên, ngươi tới làm gì?”
“Nương nương, nhân gian hỗn loạn, tử thương vô số, áp lực trong địa phủ tăng lên đột ngột, Thập Điện Diêm La xin nương nương tăng cường nhân thủ cho Địa Phủ.”
“Ta đã nghĩ rồi, nhân gian đang ở trong Phong Thần lượng kiếp, đến lúc đó ta sẽ đi thỉnh cầu một vài thần vị.”
“Nương nương, Phong Thần Bảng sắc phong thần linh của Thiên Đình.”
“Có liên quan sao? Đã tới Địa Phủ thì chính là của ta, ở Địa Phủ, lời ta nói mới tính.”
“Vâng!” Hình Thiên quỳ một chân ở ngoài lương đình, không hề nhúc nhích.
Bình Tâm nương nương hỏi: “Còn có việc gì sao?”
Hình Thiên trầm trọng nói: “Ta có một lời khuyên can, vẫn mong nương nương lắng nghe. Chúng ta chính là Vu tộc, mặc dù chịu khuất phục ở trong Địa Phủ nhưng chiến ý của Vu tộc ta không thể nào vứt bỏ.”
Bình Tâm nương nương nhíu mày nói: “Ngươi muốn nói gì?”
“Kể từ sinh ra đến nay, Vu tộc ta chiến thiên đấu địa, chém giết với hung thú, làm bạn cùng thiên địa, chúng ta tôn sùng sức mạnh và yêu thích thô kệch, hào phóng.”
Hình Thiên bái lạy thật sâu, kích động nói: “Nương nương, kể từ khi Bạch Cẩm đi tới Địa Phủ, ngài đã thay đổi, bây giờ ngài yêu thích những cái nón tinh xảo, hoa phục mỹ lệ, yêu thích noãn đăng thải sắc và món ngon tinh tế. Nương nương, những vật này đều ăn mòn ý chí của ngài, vẫn xin nương nương trục xuất Bạch Cẩm, đập tan những đồ vật tinh xảo lộng lẫy này, tìm về bản tâm của Vu tộc chúng ta.”
“Cút...” Bình Tâm nương nương vung tay lên.
“Nương nương...” Hình Thiên quát to, sau đó lập tức biến mất.
Bình Tâm nương nương lấy vương miện trên đầu xuống, khẽ hừ lạnh rồi nói thầm: “Ta lại không phải Vu tộc! Cho dù ta vẫn là Vu tộc, nên thích gì thì sẽ thích cái đó.”
Sau một lát, Bình Tâm nương nương đi tới rừng Thực Thiết Thụ theo thường lệ.
Một nhân ảnh được bóng tối bao phủ bí mật tiến vào Bình Tâm Điện, sau đó đi tới hậu hoa viên, đứng dưới gốc đại thụ. Nương nương, những đồ vật ăn mòn tâm trí ngài đều không nên tồn tại, chỉ có sức mạnh mới là vĩnh hằng.
Trong tay người này xuất hiện một cái rìu lớn, chém về phía đằng đăng.
Một tiếng 'bịch' vang vọng, dây đằng đứt tung, một viên minh châu thải sắc lơ lửng dưới tàng cây, bị công kích, nó lập tức tỏa ra quang mang chói mắt, một dải lụa giống như cầu vồng bao phủ lấy hắc ảnh nhân.
Hắc ảnh nhân lảo đảo. Bịch! Hắn ngửa mặt ngã xuống đất, tiếng ngáy vang lên.
Sương mù tản đi, trên mặt đất là Hình Thiên không đầu đang nằm ôm Hình Thiên Phủ, hắn đã rơi vào trong ảo mộng.
Trong rừng Thực Thiết Thụ, Bình Tâm nương nương ngồi trên xích đu, đằng sau là đám Thực Thiết Thú đen trắng xen lẫn đang thành thành thật thật đu dây giúp Bình Tâm nương nương.
Bình Tâm nương nương quay đầu liếc nhìn về phía Bình Tâm Điện, cây trong hoa viên rủ xuống dây leo rồi bao lấy quả cầu kia, tạo thành một cái đằng đăng, quang huy mông lung tỏa khắp hoa viên.
...
Trong Thế Ngoại Tịnh Thổ, trên kim liên, Tiếp Dẫn mở to mắt, nghi hoặc nói: “Sư đệ, Huyễn Mộng Châu ngươi ngưng tụ cho ta không thấy đâu nữa rồi.”
Dưới cây bồ đề, Chuẩn Đề nỉ non nói: “Lại không thấy rồi! Hóa thân người rơm của ta cũng không thấy đâu. Sư huynh, xem ra không chỉ có chúng ta xuất thủ mà người khác cũng đang xuất thủ.”
Tiếp Dẫn nghi hoặc hỏi: “Chẳng lẽ là Nguyên Thủy sư huynh?”
Chuẩn Đề lắc đầu: “Không đâu, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thái Thượng Thiên Tôn đều có ý tiêu diệt Tiệt Giáo, mặc dù mưu đồ của bọn hắn khác với chúng ta nhưng đều có chung một mục đích là diệt Tiệt Giáo, bọn hắn chắc chắn sẽ không ra tay trợ giúp Tiệt Giáo.”
Tiếp Dẫn yếu ớt nói: “Đại đạo tương tàn, buồn biết bao!”
Chuẩn Đề im lặng nói: “Sư huynh, đây mới là điều có lợi đối với chúng ta nhất.”
“Khụ khụ.” Tiếp dẫn ho khan, bỗng nhiên nói: “Vậy bây giờ chúng ta phải đi bái kiến Thái Thượng Thiên tôn và Nguyên Thủy Thiên Tôn sao?”
Chuẩn Đề khẽ cười: “Không vội, Tiệt Giáo quá cường thế, người nóng nảy hẳn là bọn hắn, bây giờ chờ bọn hắn tới tìm chúng ta.”
“Hỏa Linh thánh mẫu phải làm thế nào?”
“Phải xem tạo hóa của nàng rồi, chúng ta ra tay một lần rồi, nếu đã bị hóa giải thì không có đạo lý lại ra tay một lần nữa.”
Tiếp Dẫn khẽ gật đầu.
...
Trên chiến trường Ân Thương và Tây Kỳ.
Hoàng Tuyền Hà cuồn cuộn uốn lượn trên không trung giống như một con cự mãng kinh khủng, Hỏa Linh thánh mẫu đứng giữa Hoàng Tuyền Hà, trong tay cầm song kiếm phát ra từng tiếng kêu khẽ.
Cửu Long Thần Hỏa Tráo không có chút uy lực nào trước Hoàng Tuyền, Hoàng Tuyền chi thủy có thể nhấn chìm tiên thần, cũng có thể phá vỡ vạn pháp.
Ở trên cao, Thái Ất Chân Nhân cùng Hoàng Long Chân Nhân phát ra từng đạo tiên pháp đánh vào Hoàng Tuyền Hà cuồn cuộn, bọn hắn cũng không dám cận chiến, sợ bị Hoàng Tuyền chi thủy làm bẩn đạo cơ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất