Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 578: Hợp tác

Chương 578: Hợp tác
Lục Áp bất giác gật đầu, vô cùng tán thành lời nói của Bạch Cẩm. Nếu để một người ngoài làm Phật Tổ thì chúng ta là cái thá gì?
Bạch Cẩm nói tiếp: "Trong số các đệ tử của Thánh Nhân chỉ có mấy người nổi bật nhất là ngươi, Di Lặc, Dược Sư, Lục Áp, Đại Thế Chí và Địa Tạng. Ngươi có lòng tin cạnh tranh với bọn hắn không?"
Lục Áp tự tin nói: "Tất nhiên là có!"
Bạch Cẩm cười sang sảng: "Di Lặc chỉ là một tên mập mà thôi, Dược Sư chỉ là một lão đầu chăm sóc linh thảo, Đại Thế Chí càng là kẻ thô lỗ ngu ngốc, Địa Tạng thì lại rúc bộ xương khô trong nấm mồ Địa Phủ. Chỉ mình ngươi có thân phận tôn quý nhất là Yêu Hoàng thái tử, mặt trời oai nghiêm trên thiên không, phù hợp với giáo lý của Phật Giáo. Vị trí Phật tổ không thuộc về ngươi thì thuộc về ai?"
Thân hình Lục Áp càng thêm thẳng tắp, thấp thoáng phát ra khí thế bá vương mạnh mẽ. Bạch Cẩm phân tích như vậy, đúng là chỉ có mình phù hợp với vị trí Phật Tổ nhất! Lồng ngực hắn nóng hừng hực, trong mắt bập bùng lửa nóng. Nếu mình chấp chưởng Phật Giáo chắc chắn có thể khôi phục lại uy danh của Yêu tộc thời thượng cổ. Hắn liếc nhìn Bạch Cẩm theo bản năng. Không hẳn là không thể cho Yêu tộc và Phật Giáo hợp tác với nhau phản công Thiên Đình, khiến Yêu tộc chiếm cứ Thiên Đình lần nữa.
Dường như Bạch Cẩm không phát hiện ra ánh mắt xấu xa của Lục Áp, hắn nói bằng giọng điệu chân thành: "Lục Áp đạo hữu, hiện giờ Thánh Nhân trong tam giới đã biến mất, quần Phật đứng đầu. Vào thời điểm quan trọng này ngươi không nên khiêm tốn mà nên dũng cảm gánh vác trọng trách làm Phật Tổ, dẫn dắt Phật Giáo, thể hiện uy nghiêm của Tam Túc Kim Ô."
Lục Áp thẳng thừng hỏi: "Yêu cầu của ngươi là gì? Đừng nói với ta là vì vinh quang của Yêu tộc, ta không tin đâu."
Bạch Cẩm sửng sốt giây lát rồi bật cười ha hả: "Quả nhiên không có chuyện gì có thể gạt được ánh mắt của đạo hữu, ta diễn chân thành như thế mà vẫn bị ngươi nhìn thấu."
Lục Áp bình tĩnh nhìn hắn và nói: "Khi xưa phụ vương còn tại thế từng truyền Đế Hoàng chi đạo cho ta. Trước đây ta ngu ngốc chẳng biết gì hết, bây giờ từng trải nhiều nên đương nhiên cũng biết nhiều hơn. Hồng hoang này hoàn toàn không có tình cảm gì hết, chỉ có lợi ích đơn thuần mà thôi. Lần này ngươi đến tìm ta nhất định là có yêu cầu nào đó phải không?"
Bạch Cẩm gật đầu khen ngợi: "Đạo hữu thật cao minh, có điều như thế ta càng yên tâm hơn. Không giấu gì đạo hữu, lần này ta tìm đạo hữu là vì một ước định."
Ước định ư? Lục Áp nhíu mày nhìn đối phương: "Ước định gì cơ?"
Bạch Cẩm dừng cười, nghiêm nghị nói: "Ta muốn Thiên Đình."
"Giờ ngươi đã là Đế Quân của Thiên Đình rồi đấy thôi."
Bạch Cẩm chìa một tay ra rồi thình lình nắm lại, hăng hái nói: "Chỉ là một trong Tứ Ngự cỏn con, ta chưa từng quan tâm. Ta muốn cả Thiên Đình, ta muốn làm Thiên Đế duy nhất."
Ánh mắt Lục Áp chợt đóng băng, nhìn thẳng vào Bạch Cẩm. Không ngờ mục đích của hắn lại là Thiên Đình, thảo nào hắn lại tìm mình kết minh, vậy thì có thể giải thích hết thảy. Hắn bình thản cất lời: "Sư huynh, chí hướng của ngươi không nhỏ đâu."
Bạch Cẩm bày ra vẻ mặt đong đầy khát vọng: "Hiện giờ chu thiên thần linh trên toàn Thiên Đình đều là đệ tử Tiệt Giáo ta, Thiên Đình nhất định phải thuộc về Tiệt Giáo ta. Thật sự là một mình Hạo Thiên chiếm vị trí Thiên Đế không ổn tí nào, chi bằng truyền lại cho ta, vậy cũng xem như một chuyện tốt có đúng không?"
Chuyện tốt á? Ta thấy ngươi mơ đẹp thì có. Lục Áp mấp máy môi nói: "Ngươi còn vô liêm sỉ hơn ta!"
"Hì hì, thường thôi thường thôi." Bạch Cẩm không hề để bụng.
"Nhưng ta được lợi ích gì?"
"Lợi ích là vị trí Tứ Ngự có thể dành cho Yêu tộc các ngươi. Nghe nói Yêu tộc vẫn còn bốn vị Yêu Thánh, vô cùng phù hợp với Tứ Vị."
Bạch Cẩm giơ tay lên, giọng nói tràn đầy tự tin: "Đạo hữu, ngươi thấy sao?"
Lục Áp sải bước đi tới, vỗ bốp vào tay Bạch Cẩm, đồng thời nói: "Thành giao!"
Hắn thầm bổ sung thêm một câu trong lòng: "Phật Giáo ta muốn, mà Thiên Đình ta cũng muốn."
Bạch Cẩm cười ha ha: "Chúc mừng Phật Tổ!"
Lục Áp cũng mỉm cười: "Chúc mừng Đại Đế."
Bạch Cẩm thả tay xuống rồi nói: "Phật Tổ nán lại đã, để ta đi trước kẻo bị người khác phát hiện ra chúng ta ở cùng nhau thì không tốt!"
Lục Áp gật đầu.
Bạch Cẩm đi ra ngoài, thong dong trà trộn vào trong đám tiên thần, tìm bừa một chỗ ngồi xuống tự uống tự vui một mình. Mưu kế này chỉ tùy tiện gieo một hạt giống, song khó nói có thể mọc rễ nẩy mầm hay không. Nhưng mà không sao hết, có thể thành công là tốt nhất, không thành công cũng chẳng sao, lần sau lại cố gắng là được, tương lai còn dài.
Lục Áp nhìn theo Bạch Cẩm rời đi rồi đứng một mình trầm tư trong cung điện. Hắn siết chặt nấm đấm, trong mắt ẩn giấu vẻ hưng phấn và kích động, càng nghĩ càng cảm thấy Bạch Cẩm nói có lý. Chỉ bằng mấy tên vớ vẩn như Di Lặc mà cũng muốn tranh đoạt vị trí Phật Tổ với mình ư? Vị trí Phật Tổ không thuộc về mình thì thuộc về ai?
Mãi lâu sau Bàn Đào thịnh yến mới dần kết thúc trong tiếng nói cười vui vẻ và vô số lời chúc phúc.
Các thế lực lớn mạnh ở hồng hoang như là Xiển Giáo, Nhân Giáo, A Tu La Giáo, Ngũ Trang Quan lần lượt rời đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất