Chương 69: Chuẩn Đề thành Thánh
Tiếp Dẫn thở dài nói: "Sư đệ, cái công đức lập giáo này không đủ để chúng ta Thành Thánh!"
Chuẩn Đề thoải mái nói: "Sư huynh, chẳng phải huynh đã sớm đoán trước được hay sao? Xem ra bây giờ..."
Tiếp Dẫn nhịn không được khuyên: "Sư đệ, suy nghĩ lại một chút đi! Nhất định còn có cách khác để chứng đạo."
Chuẩn Đề lắc đầu nói: "Không có thời gian! Ba người Đông Phương đã thành Thánh, Thánh Đạo chi tranh đang từng bước từng bước một rơi xuống."
Tiếp Dẫn vẻ mặt đau khổ nói: "Vậy vẫn là ta tới trước đi! Sư đệ, ngươi có đại trí tuệ, tương lai của Tây Phương Giáo chúng ta còn dựa vào ngươi mà hưng thịnh."
Chuẩn Đề cười ha ha nói: "Sư huynh chính là một người tĩnh tâm khổ tu, sao có thể làm ra việc lao tâm lao lực như thế này được?"
Hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, trong ánh mắt hiện lên một tia kiên quyết, mở miệng nói: "Ước nguyện đầu tiên khi ta thành Phật là trong cõi nước ta không có Ngục Hình hay loài Ngã Quỷ, Súc Sanh. Ước nguyện không hành thề không thành Phật. Ước nguyện thứ hai khi ta thành Phật là trong cõi của ta không có nữ nhân, không ương kiếp số bách tính thế giới chư thiên, cứ như chim bay khắp nơi. Kiếp sau, nếu ta giết người đều hóa sanh từ ‘Cửu Phẩm Liên’. Ước Nguyện không thành thề không làm Phật. Ước nguyện thứ ba khi ta làm Phật là lúc sát khí của ta tỏa ra lúc muốn ăn thì bên trong Thất bảo bát sẽ hiện thực hóa ra trăm vị ẩm thực. Ăn xong thì sát khí sẽ tự nhiên hóa đi. Ước nguyện không thành thề không làm Phật.
Nguyện thứ tư khi ta làm Phật là chỉ cần ta muốn y phục thì khẽ niệm là có, không cần phải may vá giặt giũ. Ước nguyện không thành thề không làm Phật.
…
Ước nguyện thứ bốn mươi bảy khi ta làm Phật là phương thế giới chư Bồ Tát nghe danh hiệu ta thì Quy y tinh tiến, tức đến đến không hoán địa. Ước nguyện không thành thề không làm Phật.
Nguyện thứ bốn mươi tám khi ta thành Phật là phương thế giới chư Bồ Tát nghe danh hiệu ta thì Quy y tinh tiến, tức đến đến đệ nhất nhẫn, đệ nhị nhẫn và đệ tam nhẫn, trước chư Phật pháp vĩnh viễn không lui chuyển. Ước nguyện không thành thề không làm Phật."
Chuẩn Đề liên tiếp phát ra bốn mươi tám đóa hồng hỏa, Công Đức Kim Vân cuồn cuộn trên bầu trời, vô lượng công đức lại hạ xuống rồi phân đôi giữa không trung, rơi vào trong cơ thể của hai người.
Ầm! Hai cỗ uy lực Thánh Nhân to lớn uy nghiêm phát ra từ phía Tây tràn ngập khắp hồng hoang.
Vô lượng chúng sinh đều cung kính hành lễ nói: "Bái kiến Chuẩn Đề Thánh Nhân!"
"Bái kiến Tiếp Dẫn Thánh Nhân."
...
Bạch Cẩm cũng quay người về phía Tây rồi cung kính hành lễ, lý niệm khác biệt nhưng nhất định phải tôn trọng Thánh Nhân.
Bên trong thế giới Tây phương tịnh thổ.
Sau khi thành Thánh, khí chất trên người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề càng đặc biệt hơn, Tiếp Dẫn tản ra khí tức trách trời thương dân, Chuẩn Đề thì tràn ngập cảm giác lãnh đạm xuất trần.
Chuẩn Đề mỉm cười nói: "Sư huynh, chúng ta cũng đi vào bên trong hỗn độn mở một thế giới khác được không?"
Tiếp Dẫn gật đầu nói: "Vốn dĩ nên như thế."
Chuẩn Đề lớn tiếng nói: "Chúng ta sẽ mở ra thế ngoại Phật quốc tịnh thổ bên trong hỗn độn, chúng sinh hữu duyên đều có thể đến xem!"
Thân ảnh của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề dần biến mất trong Tây phương cực lạc tịnh thổ.
...
Bên trong Bàn Cổ Điện, mười hai Tổ Vu đứng lên, thần sắc hoảng hốt, cuối cùng cũng kết thúc, sẽ không còn ai Thành đạo bây giờ nữa phải không? Trừ phi tên Hồng Vẫn kia chết đi sống lại thì mới có khả năng nhỏ nhoi như vậy.
Chúc Dung lớn tiếng nói: "Đại ca, chúng ta có nên đi vào thế giới vừa khai thiên tịch địa bên trong Hỗn Độn kia không?"
"Đương nhiên là đi, tại sao lại không?"
"Nhưng chúng ta đi vào chỗ nào? Hôm nay khai thiên hơi nhiều!"
Đế Giang đắc ý cười nói: "Không sợ! Tổ Vu của chúng ta có đủ người." Hắn phân phó nói: "Chúc Dung và Cú Mang đi cùng ta tới chỗ Thái Thanh Thánh Nhân. Cộng Công, Huyền Minh và Nhục Thu đi tới chỗ Ngọc Thanh Thánh Nhân. Hậu Thổ, Cường Lương và Chúc Cửu m đi tới chỗ Thượng Thanh Thánh Nhân. Thiên Ngô, Hấp Tư và Xa Bỉ Thi đi Tây Phương Giáo."
Tất cả Tổ Vu bên cạnh đều gật đầu đáp ứng, may mắn là mười hai Tổ Vu khá là nhiều, nếu không thì không dễ phân phối, bây giờ là thời điểm cạnh tranh then chốt của Vu Yêu, không thể đắc tội với bất kỳ vị Chư Thiên Thánh Nhân nào.
Thiên Đình, Đế Tuấn và Thái Nhất cũng được phân bổ, mặc dù bọn hắn chỉ có hai người nhưng Côn Bằng và Phục Hi đều là những đạo hữu nghe đạo của Tử Tiêu Cung, cũng đủ sức nặng.
Đế Tuấn dẫn đầu hai vị Yêu Thánh tiến tới chỗ Thái Thanh Thánh Nhân.
Thái Nhất dẫn đầu hai vị Yêu Thánh tiến tới Tây Phương Giáo.
Phục Hi dẫn đầu hai vị Yêu Thánh tiến tới chỗ Ngọc Thanh Thánh Nhân.
Côn Bằng dẫn đầu hai vị Yêu Thánh tiến tới chỗ Thượng Thanh Thánh Nhân.
Mặt khác, giờ phút này các ẩn tu đơn độc cũng vô cùng bối rối. Chẳng hạn như, bây giờ Trấn Nguyên Tử cũng như vậy, cuối cùng phải tới nơi nào? Tây Phương Giáo hay là Tam Thanh? Rồi chọn vị nào ở Tam Thanh? Sau khi do dự hết lần này đến lần khác, cuối cùng hắn lựa chọn Thái Thanh Thánh Nhân, cũng bởi vì vị này lớn nhất.
Minh Hà giáo chủ trực tiếp lựa chọn Thông Thiên giáo chủ, trong tất cả các Thánh Nhân thì tính khí của hắn hợp với vị này nhất.
Nhiên Đăng lựa chọn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Những người nghe đạo còn lại trong Tử Tiêu Cung cũng đều có lựa chọn riêng. Nói chung, rất nhiều người lựa chọn Tam Thanh, chỉ có vài người là lựa chọn phía Tây.