Chương 30: Ba Lựa Chọn, Quyết Định Vi Diệu
Đế Tuấn, Thái Nhất ánh mắt rộn ràng, hướng về phía Lăng Tiêu nhìn tới, tựa hồ muốn trưng cầu ý kiến của hắn.
Lăng Tiêu không vội trả lời, bởi vì hệ thống lại đưa ra những lựa chọn mới.
[Kiểm tra đo lường được Hồng Quân lần thứ hai thuyết giáo sắp đến, mời đưa ra các lựa chọn sau:]
[Lựa chọn một: Tiến đến Tử Tiêu cung nghe giảng, ban thưởng phương pháp trảm tam thi hoàn chỉnh, nhưng kèm theo vô vàn tác dụng phụ.]
[Lựa chọn hai: Cự tuyệt lời mời của Hồng Vân, kiên quyết không rời đi, ban thưởng một mảnh Tạo Hóa Ngọc Điệp.]
[Lựa chọn ba: Bản thân không đi, để Đế Tuấn và Thái Nhất tiến đến, ban thưởng cực phẩm Tiên Thiên linh bảo Kỳ Lân Ấn, cùng một mảnh vỡ pháp tắc của thời gian thần ma.]
"Ba lựa chọn?"
"Hệ thống, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu mảnh Tạo Hóa Ngọc Điệp vậy?"
Lăng Tiêu nhìn lướt qua ba lựa chọn, có chút dở khóc dở cười.
"Tạo Hóa Ngọc Điệp có tất cả ba mươi sáu mảnh nhỏ, mời kí chủ cứ mạnh dạn lựa chọn, không cần lo lắng không đủ." Tiếng máy móc của hệ thống vang lên.
"Ta đang lo lắng có đủ hay không ư?"
Lăng Tiêu im lặng, vừa nhìn ba lựa chọn này liền biết hệ thống muốn dụ dỗ hắn ra ngoài.
Không thể phủ nhận, bản đầy đủ của trảm tam thi chi đạo quả thực rất hấp dẫn. Về lý thuyết, thành tựu Hỗn Nguyên Đại La bằng cách này dễ dàng hơn so với lấy lực chứng đạo, lại không cần lo lắng bị Hồng Quân tính kế.
"Đáng tiếc, nếu ngươi đến sớm hơn một chút, có lẽ ta đã chọn rồi."
Lăng Tiêu thầm nghĩ trong lòng. Hôm nay, hắn đã đi được nửa đường, vất vả lắm mới cảm ngộ được nhiều pháp tắc như vậy, sao có thể dễ dàng buông bỏ.
Vậy nên, lựa chọn thứ nhất bị loại ngay từ vòng gửi xe.
Lăng Tiêu định chọn phương án hai, nhưng đột nhiên trong lòng vừa động, hắn nhìn về phía Đế Tuấn và Thái Nhất, hỏi: "Đại ca, nhị ca, hai huynh muốn đi nghe giảng không?"
Hắn muốn trưng cầu ý kiến của hai người, bởi vì hệ thống đưa ra lựa chọn thứ ba, quả thực có chút đáng để suy ngẫm.
Ngẫm kỹ lại, lựa chọn này thật sự rất vi diệu.
Lần đầu tiên thuyết giáo, hai người đã không đi. Nếu lần thứ hai lại vắng mặt, e rằng Hồng Quân sẽ sinh nghi.
Nếu để Đế Tuấn và Thái Nhất đi qua, giả vờ nghe giảng một chút...
Kéo dài thêm một đoạn thời gian trưởng thành cũng không tệ.
Dù là cá muối cũng cần phải lật mình một phen.
Để Hồng Quân biết rằng bọn họ vẫn đang nỗ lực, vẫn đang hăm hở tiến lên.
"Tất nhiên là muốn rồi, Đạo Tổ giảng giải về Chuẩn Thánh chi đạo, có lẽ cũng sẽ mang lại ích lợi không nhỏ cho chúng ta."
Đế Tuấn cười nói. Dù Lăng Tiêu đã từng đề cập đến phương pháp tu luyện sau này, nhưng lại không được rõ ràng cho lắm. Có lẽ Đạo Tổ sẽ giảng giải được những điều khác biệt.
"Nghe giảng là thứ yếu, ta muốn đi mở mang kiến thức." Thái Nhất cười nói thêm vào.
Lăng Tiêu gật đầu, rồi quay sang Trấn Nguyên Tử và Hồng Vân nói: "Hai vị đạo hữu xin tránh mặt một lát, huynh đệ chúng tôi có chuyện riêng muốn bàn!"
Trấn Nguyên Tử và Hồng Vân không suy nghĩ nhiều, liền đi ra bên ngoài Thái Dương tinh chờ đợi.
"Tam đệ muốn nói gì vậy? Thần thần bí bí?"
Đế Tuấn và Thái Nhất có chút nghi hoặc.
Lăng Tiêu không quanh co nữa, đi thẳng vào vấn đề: "Đại ca, nhị ca, lần này thuyết giáo ta sẽ không đi cùng hai huynh, nhưng ta có vài lời muốn dặn dò."
"Cái gì? Ngươi không đi cùng chúng ta ư?" Đế Tuấn ngạc nhiên hỏi lại.
"Tam đệ, lần này Hồng Quân giảng giải về Chuẩn Thánh chi đạo, cơ hội khó được, đệ thực sự không muốn đi xem sao?"
Đế Tuấn và Thái Nhất đều muốn khuyên nhủ Lăng Tiêu. Dù sao đi nghe Thánh Nhân thuyết giảng vẫn hơn là ở nhà tu luyện một mình.
"Trong lòng ta đã có cảm ngộ, thực sự không thể rời đi." Lăng Tiêu cười đáp, dùng lý do này thì không ai có thể ép buộc được hắn.
Quả nhiên, khi nghe đến chuyện liên quan đến tu luyện, Đế Tuấn và Thái Nhất không tiếp tục khuyên nữa, mà kinh ngạc hỏi:
"Tam đệ, chẳng lẽ đệ sắp đột phá lên Hỗn Nguyên Kim Tiên rồi sao?"
Hiện tại Lăng Tiêu đã là Đại La Kim Tiên viên mãn, lại còn có cảm ngộ, chẳng phải là sắp lên Hỗn Nguyên Kim Tiên rồi ư? Còn có thể cảm ngộ về phương diện nào khác nữa?
"Cũng sắp thôi." Lăng Tiêu thuận miệng đáp.
"Tê!"
Hai người hít vào một hơi khí lạnh. Thái Dương tinh dường như cũng trở nên lạnh lẽo hơn.
Quá biến thái!
Sau khi luận đạo cùng Trấn Nguyên Tử và Hồng Vân, tu vi của hai người đã đại tiến, đạt đến Đại La Kim Tiên hậu kỳ, thậm chí viên mãn cũng không còn xa.
Vốn tưởng rằng tu vi cũng không sai biệt lắm so với Lăng Tiêu, nhưng không ngờ người ta đã sắp đột phá lên một đại cảnh giới khác rồi.
"Lần này hai huynh đến Tử Tiêu cung nghe giảng, nhớ kỹ phải khiêm tốn làm việc."
"Nhất định phải tuân thủ ba không: không tranh, không đoạt, không tiếp."
Lăng Tiêu nói tiếp, vẻ mặt trịnh trọng.
"Tại Tử Tiêu cung, bất kỳ lợi ích gì cũng không cần tranh giành, càng không được cướp đoạt. Nếu có ai cho hai huynh thứ gì, cũng không cần tiếp nhận. Tóm lại, cứ chuyên tâm nghe giảng, những việc khác thì đừng hỏi đến."
Bây giờ đã là lần thứ hai Hồng Quân thuyết giảng. Nếu theo đúng nội dung truyện, lúc này Yêu tộc Thiên Đình sắp trỗi dậy.
Nhỡ đâu Hồng Quân không đi theo lối cũ, mà trực tiếp để Đế Tuấn và Thái Nhất lập Thiên Đình thì sao?
Với tính cách của hai người bọn họ, tám phần là sẽ đồng ý ngay.
Vậy chẳng phải là hỏng bét ư?
Thế nên, hắn phải dặn dò rõ ràng trước, chỉ cần nghe giảng thôi, đừng có mà nghĩ ngợi lung tung.
"Tam đệ, chúng ta chỉ đi nghe giảng thôi mà, có cần phải thế không?" Đế Tuấn cười nói.
"Việc này quan trọng, có thể lớn có thể nhỏ. Tóm lại, hai huynh cứ ghi nhớ trong lòng là được." Lăng Tiêu vẻ mặt thành thật nói.
Thấy Lăng Tiêu nói năng cẩn trọng, không hề có ý đùa giỡn, Đế Tuấn và Thái Nhất cũng thu lại nụ cười, trịnh trọng gật đầu.
Dù hai người không hiểu hết ý của Tam đệ, nhưng cứ làm theo lời hắn dặn thì chắc chắn sẽ không sai.
"Tam đệ, còn có chuyện gì khác không? Nếu không có gì, chúng ta đi đây?"
"Đi đi." Lăng Tiêu khoát tay, nhìn Đế Tuấn và Thái Nhất rời đi.
"Hệ thống, ta chọn lựa chọn ba."
Lựa chọn thứ ba ban thưởng cực phẩm Tiên Thiên linh bảo Kỳ Lân Ấn, cùng một mảnh vỡ pháp tắc của thời gian thần ma.
Kỳ Lân Ấn chính là chí bảo của Thủy Kỳ Lân, ngang hàng với Tổ Long Châu và Nguyên Phượng Lô.
Dù rất mạnh mẽ, nhưng Lăng Tiêu cũng không quá để ý. Thứ hắn hứng thú vẫn là mảnh vỡ pháp tắc của thời gian thần ma.
Thời Gian pháp tắc là một trong những pháp tắc mạnh mẽ nhất, cũng là pháp tắc khó cảm ngộ nhất. Nay đã có mảnh vỡ pháp tắc của thời gian thần ma, cộng thêm Hỗn Độn Châu, hắn có thể nhanh chóng cảm ngộ Thời Gian pháp tắc đến một cảnh giới sâu sắc.
"Thời Gian pháp tắc... Ta đến đây!"
Lăng Tiêu vừa nghĩ, liền bắt đầu hấp thu mảnh nhỏ Thời Gian pháp tắc, chìm đắm vào trong tu luyện.
...
Cùng lúc đó.
Đế Tuấn, Thái Nhất, Trấn Nguyên Tử, Hồng Vân bốn người rời khỏi Thái Dương tinh, hướng về vô tận hỗn độn hư không lao đi.
Đế Tuấn và Thái Nhất là lần đầu tiên đến Tử Tiêu cung, nhưng Trấn Nguyên Tử và Hồng Vân đã có thể coi là người quen thuộc đường.
Bốn người kết bạn, khí thế trùng trùng điệp điệp, tản ra khí tức cường đại, khiến kẻ tầm thường không dám trêu chọc.
Khi tiến vào hỗn độn, Đế Tuấn và Thái Nhất tự nhiên mà lĩnh hội, lần lượt tế ra pháp bảo che trên đỉnh đầu, bảo vệ quanh thân, xông vào tầng lôi hỏa, vạn lôi giáng xuống mà không hề lay chuyển.
Trấn Nguyên Tử và Hồng Vân cũng làm tương tự, vội vàng tế ra pháp bảo, hoặc dùng đại thần thông bảo vệ quanh thân, khiến vạn lôi không thể đến gần.
Vượt qua tầng lôi, tiến vào cửu thiên tầng cương phong, từng đạo phong nhận màu xanh hóa thành kiếm, đao, búa, dày đặc, bao trùm cả không gian, mãnh liệt ập đến.
Ngoài bốn người bọn họ, còn có rất nhiều đại năng khác đang không ngừng vượt khó, tiến đến Tử Tiêu cung nghe giảng.
Với sự hợp lực của Trấn Nguyên Tử, Hồng Vân, Đế Tuấn và Thái Nhất, tự nhiên là thế như chẻ tre, đi trước mọi người.
Đường đi xa xôi, thoáng chốc đã qua ngàn năm.
Cuối cùng, Tử Tiêu cung xuất hiện trước mặt bọn họ.
Bọn họ thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng cảm thấy có chút bất ngờ.
Bởi vì đã có những đạo hữu khác chờ sẵn trước cửa Tử Tiêu cung, đến trước họ...