Chương 1:
Trước cửa Cục Dân chính.
"Em trước giờ luôn thanh lịch và hiểu chuyện, sao lần này lại cư xử tệ đến vậy?" Chu Tri Tiết lạnh lùng chất vấn tôi.
"Ôi anh Tri Tiết, đừng nói chị Lãnh như vậy. Chị ấy chỉ nhất thời hồ đồ thôi mà." Hạ Hựu An kéo tay áo anh ta, vẻ mặt ngây thơ.
Chu Tri Tiết nhẹ nhàng vuốt tóc cô ấy: "Chị dâu em đã trưởng thành rồi, còn vô lý như vậy, vẫn là An An hiểu chuyện nhất. Lần này cô ấy làm hơi quá rồi, không cho cô ấy một bài học thì cô ấy sẽ không thay đổi đâu."
Chồng tôi có cô bạn thanh mai trúc mã, tôi nổi giận, anh ta đòi ly hôn, tôi buồn quá.
Tôi ngẩng đầu lên, nước mắt giàn giụa, khóc đến mức mất hình tượng.
Chu Tri Tiết thở dài.
"Lần ly hôn này có thời gian hòa giải, em hãy tự kiểm điểm lại bản thân. Nếu thể hiện tốt, anh sẽ xem xét rút lại đơn ly hôn."
Tôi cúi đầu vội vàng tìm khăn giấy.
"Tháng này anh vừa hay phải đi công tác, hy vọng khi về có thể nhìn thấy một em đoan trang, hiểu biết như xưa." Nói xong, anh ta mở cửa xe, đỡ Hạ Hựu An ngồi vào ghế phụ lái, không thèm nhìn tôi lấy một cái rồi phóng xe đi mất.
Tôi lau khô những giọt nước mắt hạnh phúc, đôi môi khô khốc khẽ cong lên thành một nụ cười mỉa mai.
"Mặc xác cái sự hiểu biết đoan trang của anh."
Nửa tiếng sau, một chiếc xe thể thao màu đỏ rực dừng trước mặt tôi.
Hạ Hựu An tháo kính râm ra, cười rạng rỡ.
"Tâm Tâm, lên xe."