HongKong: Ngươi Hồng Hưng Tử, Từ Thiện Đại Vương Cái Quỷ Gì

Chương 21: Đông Tinh Ô Nha đến hất bàn!

Chương 21: Đông Tinh Ô Nha đến hất bàn!
Vịnh Causeway sát vách, phố Vĩnh Hưng.
"Cái gì? Tiểu đệ của ta đều chạy đến vịnh Causeway, đầu quân cho Quan Tổ bên kia rồi?"
Trước tượng Quan Công, sắc mặt Ô Nha lúc này cực kỳ khó coi.
Bành ~~~
Tức giận đến mức vỗ mạnh xuống bàn, khiến lư hương cũng rung lên bần bật.
"Bị vùi dập giữa chợ a!"
"Rõ ràng đã bái Quan lão gia trước mặt, phát lời thề độc nói muốn cùng ta đồng sinh cộng tử!"
"Bây giờ nói không theo là không theo?"
"Đồ..."
Đám tiểu đệ đứng xung quanh, ai nấy đều câm như hến, lảng đi thật xa, trong lòng không ngừng chửi bới.
Người ta chỉ là dân thường, chưa từng chân chính cắm hương bái Quan Công nhập hội, đương nhiên có thể đi đầu quân cho băng đảng khác. Còn chúng ta, một lũ khổ sai đã bái Quan Công, làm lính bốn chín rồi, muốn trốn cũng trốn không được.
Thân làm tiểu đệ của Ô Nha, mới thấu hiểu hết nỗi cay đắng.
Năm năm trước, tiểu Tang đồng bọn gánh tội thay Ô Nha, ngồi năm năm bóc lịch trong tù, cuối cùng đến một đồng an gia phí cũng không có...
Còn có thằng Lớn... Tại Thạch Hẹp Đuôi cùng đám người Hồng Hưng sống mái với nhau, tay chân bị người ta chặt đứt, đến tròng mắt cũng bị móc lên, ruột gan phơi đầy đất, cuối cùng còn bị ném xuống cống nước bẩn, đến thi thể cũng nhận không ra... Vậy mà Ô Nha hắn đến một tiếng rắm cũng không thèm đánh.
Còn bái Quan Công? Phát thề độc?
Xin nhờ, ngày nào ngươi chả chửi Quan Công, Quan Công mà phù hộ được ngươi mới là lạ.
"A a a a ~~~~ "
"Một lũ hành tẩu giang hồ mà đến nghĩa khí cũng chẳng coi ra gì!"
Ô Nha điên cuồng gào thét trong cơn giận dữ, dọa cho đám người trong giang hồ liên tiếp lùi về phía sau.
Hạ hỏa xong,
Ô Nha vung tay lên: "Đi, đi ăn cơm, sau đó đến vịnh Causeway tìm thằng Quan Tổ đó tính sổ!"
Chúng tiểu đệ hai mặt nhìn nhau.
Ăn cơm?
Lão đại, lát nữa van ngươi, đừng có hất bàn nha ~~~
...
...
"Mẹ nó, làm nội ứng, chỉ có một con đường chết!"
Lúc này, Cao Thu đang thơ thẩn bước đi trên đường phố Vịnh Causeway, lòng dạ rối bời.
Vừa nãy hắn lại nghe được tin tức mật, đồn cảnh sát Vượng Giác có một nội ứng tên là Trần Cẩm Hoa vì bại lộ thân phận, bị người ta truy sát, cuối cùng bị đâm chết ngay giữa chợ bán quần áo.
Xác chết lạnh tanh.
Cao Thu nghe tin này xong, phản ứng đầu tiên là đời mình thế là xong con mẹ nó rồi.
Vì chính hắn cũng đang làm nội ứng.
"Thu ca!"
Ngay lúc này, một tiểu đệ từ phía sau gọi giật hắn lại.
"A ~~~" Cao Thu giật mình kinh hãi như châu chấu, trừng mắt nhìn tiểu đệ: "Mày làm cái gì đấy hả!"
Tiểu đệ: "????"
"Thu ca, Tổ ca kêu anh, có việc, ở bên quyền quán..."
"A? Tổ ca gọi tao?"
Hai chân Cao Thu run lẩy bẩy, chẳng lẽ thân phận nội ứng của mình đã bị bại lộ rồi sao?
Dù lòng đầy nghi hoặc, nhưng Cao Thu vẫn cố gắng trấn tĩnh, đến quyền quán.
Vừa vào quyền quán,
"Tổ ca!" Cao Thu nặn ra một khuôn mặt tươi cười trung thành, lớn tiếng chào.
"A Thu, đi, tao dẫn mày đi tuần tra..." Quan Tổ mỉm cười, cứ như một người anh cả tốt bụng vậy.
Cao Thu: "????"
Gọi mình, chỉ để đi tuần tra thôi sao?
Vẻ mặt ngơ ngác, hắn vẫn theo Quan Tổ bước ra khỏi quyền quán.
Trên đường,
Quan Tổ bắt đầu thi triển "tam kiện bộ": "Có bạn gái chưa? Có tiền tiết kiệm không? Trong nhà có khó khăn gì không?"
Cao Thu không hề giấu giếm: "Có một bạn gái tên A Hồng, có mấy vạn tiền tiết kiệm, trong nhà không còn ai thân thích, cũng không có khó khăn gì."
Quan Tổ: "Có bạn gái tốt đấy, ba thằng đàn em của tao, chỉ có A Nhân là chưa có bạn gái thôi, tìm dịp nào kiếm cho nó một em đi... Mà này, bạn gái mày làm ở đâu thế?"
Cao Thu: "Quán bar, bán rượu..."
Quan Tổ: "..."
Giơ ngón tay cái lên với Cao Thu, "Mày bạo đấy, anh bạn à ~~~"
Cao Thu ngượng ngùng...
Lúc này mặt trời lên cao, thời tiết có chút nóng nực, Quan Tổ cảm thấy hơi khát nước, vừa hay hai người đi ngang qua một quán trà tên Cửu Long Băng Thất.
"????"
"Cửu Long Băng Thất?"
Quan Tổ nhìn kỹ, cảm thấy quen quen.
"Đi, vào trong uống ly trà sữa."
Trà sữa kiểu Hong Kong vẫn luôn nổi tiếng, đương nhiên ở Cảng Đảo người ta không gọi là trà sữa kiểu Hong Kong, mà gọi là trà sữa "quần tất da". Vì khi pha trà, người ta dùng lưới vải bông để lọc trà, sau khi ngâm trà sữa thì màu sắc của nó gần giống với quần tất da, mà trà sữa sau khi lọc lại có cảm giác mượt mà, cho nên mới có cái tên gọi như vậy.
Vừa bước vào quán, liền thấy một ông chủ trông rất giống đại ca Liên Thắng, tên là A Khang, đang ngồi sau quầy thu ngân tính sổ sách.
Quan Tổ: "Lão bản, cho một ly trà sữa quần tất da thêm đá..."
Cao Thu: "Tôi cũng một ly, với lại cho thêm mười quả trứng gà, một cái chén không..."
Quan Tổ: "Mày ăn nhiều trứng gà thế làm gì?"
Cao Thu: "Tẩm bổ cơ thể."
A Khang vừa nhìn thấy Quan Tổ, lập tức nhiệt tình niềm nở ra đón: "Tổ ca, sao hôm nay anh lại rảnh thế này ~~~ Trà sữa hả, có ngay, có ngay, Tổ ca mời anh ngồi trước."
Làm ăn ở địa bàn Vịnh Causeway này, dĩ nhiên phải quen mặt đại ca khu vực này rồi.
Quan Tổ mỉm cười: "Không khách sáo..."
Cùng Cao Thu tìm chỗ ngồi xuống, quán Cửu Long Băng Thất này khá lớn, ít nhất cũng có mười mấy cái bàn, rộng cỡ 150 mét vuông.
Không lâu sau, một thanh niên tóc dài trông rất giống Trần Hạo Nam bưng trà sữa ra.
Dáng đi khập khiễng.
Chính là Cửu Văn Long lừng lẫy một thời, đại ca kim bài đả thủ từng tung hoành ngang dọc giang hồ Cảng Đảo, một trang huyền thoại, tính cách trầm mặc, dũng cảm kiên cường, trọng tình nghĩa, bị đại ca bán đứng, ngồi tù mấy năm ở Thái Lan, giờ què chân ra tù, về lại Cảng Đảo, thoái ẩn giang hồ.
"Tổ ca, vị khách nhân này, mời anh dùng..."
Hai ly trà sữa, mười quả trứng gà, một cái chén không được đặt lên bàn.
Bang ~~~
Đúng lúc này, ngoài cửa lại có hai người bước vào, dáng vẻ vô cùng nghênh ngang, chắc hẳn là dân giang hồ.
Một thằng đeo dây xích vàng, một thằng đầu cua.
Hai tên giang hồ này đi thẳng đến quầy thu ngân, nói với A Khang:
"Ngoài kia bẩn quá ~~~ Bọn này muốn thu phí dọn dẹp."
A Khang: "Xin lỗi, lát nữa tôi sẽ ra dọn dẹp... Của Hoàn Bảo Cục hả? Hay Ngũ Tinh Bất Động Sản?"
Tên giang hồ đeo xích vàng: "Bọn này thu phí bảo kê."
A Khang cùng Cửu Văn Long liếc nhau, nhịn cười không được, cảnh này, y hệt như cảnh bọn hắn đi thu phí bảo kê ngày xưa. Sau này A Khang vì lần đi thu phí bảo kê đó mà bị truy sát đến đổ máu rất nhiều, sợ đến nỗi không dám đi thu nữa, từ đó mới dẹp tiệm, mở quán trà này, sống cuộc đời kín tiếng.
A Khang nghĩ đi nghĩ lại, thôi thì nhịn cho xong chuyện, lấy ra ba tờ 100 đô la Hồng Kông đưa cho hai tên giang hồ.
Kết quả...
"Bị vùi dập giữa chợ a, dám khinh thường bọn tao hả!"
Hai tên giang hồ nổi đóa ngay tại chỗ, vừa vơ tiền, vừa hất một ly trà sữa vào người Cửu Văn Long.
Quan Tổ liếc nhìn Cao Thu.
Loại lực điền này, lúc này mà không dùng thì phí của trời hay sao?
Cao Thu: "..."
Bất đắc dĩ chỉ có thể đứng dậy, tiến đến quầy thu ngân, một tay tóm chặt lấy cổ hai tên giang hồ.
"Hai vị huynh đệ, bên nào trên đường vậy? Đến đây thu phí bảo kê? Có biết đây là địa bàn của Hồng Hưng không?"
Hai tên giang hồ cảm nhận được sức mạnh khổng lồ từ cánh tay kia, lập tức trở mặt, hăm dọa: "Lão đại tao là 19 ca của Xã Đoàn Trường Nghĩa đường Lockhart, khôn hồn thì thả tao ra!"
"A, 19 ca hả, tao biết~~~ nhưng chúng mày vượt rào rồi, có tin tao dẫn quân đi nói chuyện phải quấy với 19 ca của chúng mày không hả..."
Tên giang hồ đeo xích vàng: "Mày là ai?"
Cao Thu: "Tao à, Cao Thu chiến thần đường khẩu Vịnh Causeway của Hồng Hưng..."
Chiến thần?
Nhìn đô con vậy mà Chiến Thần á?
Dù chưa từng nghe qua, nhưng hai tên giang hồ có thể cảm nhận được sức mạnh cường tráng của Cao Thu, vội vàng xin tha.
"Huynh đệ Cao Thu đúng không... Thôi được, hôm nay là bọn em không phải..."
"Lần sau đừng có bén mảng đến đây nữa, biết chưa?" Cao Thu cũng không muốn làm khó bọn hắn, hắn là cảnh sát, chứ đâu phải dân giang hồ thật sự, đâu có muốn chém giết.
"Biết biết..." Hai tên giang hồ ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
"Đợi đã!"
Lúc này Quan Tổ gọi chúng dừng bước.
Cao Thu nghe vậy, lập tức chặn chúng lại.
Quan Tổ: "Tao đây, ghét nhất là thấy người ta ức hiếp dân lành... Hai đứa bay phạm sai lầm, móc ra 1000 đô la Hồng Kông đây, tao mang đi làm từ thiện, công đức mỗi người hưởng một nửa."
Hai tên giang hồ: "Hả???"
Trực tiếp ngớ người.
Quan Tổ trừng mắt liếc hắn một cái, ánh mắt lạnh lẽo: "Hả cái gì hả? Chúng mày không biết tao là ai sao? Quan Tổ, đường chủ Vịnh Causeway của Hồng Hưng, người xưng là Từ Thiện Thiên Tôn, thích nhất là dẫn người đi làm từ thiện, hôm nay chúng mày làm chuyện xấu, thế nào cũng phải làm chút từ thiện để chuộc lại lỗi lầm!"
"Sao? Chúng mày không muốn cho?"
Hai tên giang hồ xích vàng, đầu cua tự nhiên nhận ra Quan Tổ, lập tức mếu máo mặt mày.
Từ Thiện Thiên Tôn...
Bọn hắn quả thực có nghe qua lời đồn, nói Quan Tổ thích làm từ thiện lắm, còn có chút bệnh hoạn nữa chứ.
Anh đây là dân giang hồ đấy, làm cái quỷ gì từ thiện!
Ôi trời ơi!
"Cho, em cho!"
Hai tên giang hồ vẻ mặt đau khổ móc ra 1000 đô la Hồng Kông, đưa cho Cao Thu.
Sau đó xám xịt rời đi.
Quan Tổ nói với Cao Thu: "Lát nữa mang số tiền này đi quyên cho Cục Bảo Lương."
Khóe miệng Cao Thu giật giật: "Dạ, Tổ ca."
A Khang, Cửu Văn Long cũng sắc mặt quái dị nhìn Quan Tổ, chắp tay: "Đa tạ Tổ ca!"
Quan Tổ gật đầu: "Không có chi."
Bang ~~~~
Đúng lúc này, lại có một đám người xô cửa bước vào.
Người đi đầu, tóc dài màu vàng, khuôn mặt hung hãn không giống người tốt, ngực áo mở rộng, lộ ra lồng ngực vạm vỡ, cố tình tạo dựng một hình tượng phóng túng, bất cần.
Ô Nha đến rồi.
"Ăn cơm ở đây đi..."
"Ăn no rồi, đi gặp mặt thằng Quan Tổ kia một phen!"
"Tìm nó tính sổ!"
Cao Thu: "..."
A Khang, Cửu Văn Long: "..."
Cùng nhau nhìn về phía Quan Tổ đang ngồi uống trà sữa.
Quan Tổ cũng ngước mắt nhìn lại, ánh mắt dừng trên người Ô Nha.
Miệng hút trà sữa,
"Xì xụp ~~~~~ "
....

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất