Chương 119: Phi Tiên Chi Quang, Che Khuất Bầu Trời, Vô Cùng Mênh Mông
Trong tròn treo cao trên bầu trời.
Phi Tiên Lâu có khoảng chín mươi chín tầng, nguy nga đứng vững.
Từng đạo đồ cổ lão triển khai, chừng mấy vạn tấm, cảnh tượng này rất kinh người, che đậy đầy trời!
Tất cả mọi người chấn kinh, ngước đầu nhìn lên, đều xuất thần.
Rất nhanh.
Có từng đạo thần dị và tiên ý chảy xuôi, hóa thành quang trượng, từ trên cao rơi xuống, bao phủ xung quanh Phi Tiên Lâu.
Trong đó có tu sĩ trẻ tuổi trên người nở rộ quang hoa, chừng trăm trượng, khiến tông môn thế lực phái sau bọn họ kích động, hưng phấn không thôi.
Rất nhiều người nhìn thấy cảnh tượng này đều hâm mộ, trăm trượng quang hoa, đó là khái niệm gì?
Phải biết lúc này trên mặt rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi tràn đầy thận trọng, tĩnh tâm trải nghiệm, sợ bỏ lỡ.
Quanh người bọn họ chỉ có hơn mười trượng quang hoa, so sánh giữa hai bên, đương nhiên trăm trượng quang hoa kia vô cùng sáng chói.
Tông môn kia, rất hiển nhiên đã nhặt được bảo.
Tên đệ tử kia đạt được quy tắc nơi đây tán thành, thiên phú cường đại, có thể chấn hưng tông môn!
Đương nhiên!
Những quang hoa này chỉ hữu dụng với người trẻ tuổi, người có cốt linh vượt qua một giai đoạn nhất định chờ mong đi vào, kết quả sẽ phải thất vọng đi ra.
“Ôi, năm nay Phi Tiên Lâu đại biến, khiến rất nhiều người bất ngờ, đoán chừng sẽ có vô số người hối hận vì hôm nay không đến đây.”
Bọn họ thở dài.
Rất nhanh.
Các vị Chí Tôn trẻ tuổi cũng bắt đầu hiển hiện quang hoa.
Trong đó truyền nhân của Hạo Nhiên Thư Viện có từng tia từng sợi khí tức đại đạo rủ xuống trên người, nhìn như tiên nhân lâm trần.
Hơn nữa quang hoa xung quanh hắn ta, đã đạt đến sáu trăm trượng!
Một màn như thế, trong nháy mắt đã hấp dẫn vô số chú ý, vẻ mặt chấn kinh và hâm mộ.
“So với những người kia còn kinh người hơn, không hổ là đạo thống cổ lão, không thể khinh thường.”
“Ghê gớm, truyền nhân của Hạo Nhiên Thư Viện lại có thiên phú cao minh như vậy, xem ra trước đó chỉ là khiêm tốn thôi!”
Có người không khỏi nói.
Mà lúc này.
Truyền nhân của Hạo Nhiên Thư Viện giống như mới phản ứng được, trên mặt hiển hiện sợ hãi lẫn vui mừng, sau đó yên lặng cảm ngộ.
Cho tới bây giờ, phạm vi quanh hoa của hắn ta là lớn nhất.
Đám chí tôn trẻ tuổi của hoàng tộc Thái Cổ, không ít người còn không bằng hắn ta!
Giờ phút này, hắn ta không nhịn được đã bắt đầu có chút ngạo nghễ.
Liếc mắt nhìn mấy vị chói mắt kia, rất nhanh, hắn ta không khỏi sững sờ.
Bao gồm đám người Diệp Minh Nguyệt, Kim Bằng, Doanh Nhiếp Cổ Đế Tử, bọn họ không có bất kỳ phản ứng và động tác nào.
Bọn họ không biết rõ lý do.
Còn đang chờ!
Hơn nữa!
Lúc này Thần Tử Cố gia vẫn đang chuyên tâm tinh luyện giọt Chân Long chi huyết kia, dáng vẻ không thèm để ý đến dị cảnh của Phi Tiên Lâu.
Trong tay hắn không ngừng có thần phù biến mất, hỗn độn khí hiện lên, ngoài ra còn có quang mang hai màu trắng đen quỷ dị, đánh vào trong đó.
Chân Long chi huyết quá bất phàm.
Long Vũ đạt được trong thời gian quá ngắn ngủi, căn bản không có cách phát triển một phần vạn hiệu quả của nó.
Mảnh long lân kia đã bị chém đứt liên hệ, bị Cố Trường Sinh thu nhập trong thiên thư.
Dị cảnh trên Phi Tiên Lâu.
Đương nhiên hắn biết rõ.
Nhưng bây giờ hắn không thể phân tâm.
Đột nhiên.
Cách đó không xa bộc phát hào quang càng thêm chói mắt.
Một ngàn năm trăm trượng hào quang ngút trời.
Một thân ảnh tóc vàng cao lớn khôi ngô, được quanh hoa trên đạo đồ phủ xuống, có chút huyền diệu chi ý.
“Cái đó là... Truyền nhân của Thanh Huyền đạo trường, Sở Thanh Huyền!”
“Hắn ta là tùy tùng của Thần Tử Cố gia!”
“Quá cường đại, thế mà dẫn động hơn một ngàn trượng quang hoa, đây cũng quá dọa người đi?”
Một màn này trực tiếp khiến xung quanh sôi trào, rất nhiều người hoảng sợ nói.
Ngay lúc đó, tại hướng khác cũng có ngàn trượng quang hoa ngút trời, không chỉ có một đạo.
Các chí tôn trẻ tuổi của các đại giáo, đạo thống cổ đại cũng nhao nhao bắt đầu dẫn động.
Thiên Hoàng Nữ tĩnh tâm cảm ngộ, đỉnh đầu xuất hiện một đầu hư ảnh Chân Hoàng, bay lượn trên cửu thiên, xông vào phiến đạo đồ kia.
Ngay sau đó.
Biển lửa từ tứ phương dâng lên, bao phủ nàng ta.
Một đạo quang hoa to lớn xuyên qua thiên địa, khiến rất nhiều người sợ hãi, phạm vi... Vậy mà khoảng ba ngàn chín trăm trượng!
“Ta cần không ngừng tăng huyết mạch lên, đi đến con đường huyết mạch phản cổ, mới có thể chiến thắng hắn.” Giờ khắc này.
Thiên Hoàng Nữ hiểu ra, trở nên càng thêm thông thấu kiên định.
Ngoài ra!
Đạo Tử của Trường Sinh Doanh gia, Doanh Nhiếp cũng dẫn động quang hoa to lớn, tử ý mênh mông cuồn cuộn, che khuất bầu trời.
Sau đó.
Cũng là hơn ba ngàn trượng quang hoa xuất hiện, kinh thiên động địa.
Sắc mặt hắn ta không tốt lắm, “Nếu không phải Cố Trường Sinh chiếm vận mệnh của ta, sao ta chỉ có được như thế!”
Những cảnh tượng này quá kinh người, khiến rất nhiều người rung động, cảm giác chính là mở màn một đại thế.
Những quang hoa này quá mức kinh người, có thể biểu hiện thiên phú của một người, và thể hiện trình độ tán thành của nơi này.
Oanh!
Sau lưng Kim Bằng của tộc Kim Sí Đại Bằng xuất hiện một đầu Kim Bằng kinh khủng, hai mắt như bích hồ, giống như có thể xé trời.
Mà phía sau hắn ta, có một cột sáng chừng bốn ngàn trượng.
“Không tệ!”
Kim Bằng cười lớn một tiếng, rất tự tin với thiên phú của mình.
Nhưng mà!
Nụ cười của hắn ta còn chưa biến mất, lại lập tức cứng trên mặt.
Cách đó không xa!
Hai đạo quang trượng dường như đồng thời xuất hiện, hơn nữa to nhỏ không khác mấy, khoảng bốn ngàn năm trăm trượng!
Công chúa của Vũ Hóa tiên triều Diệp Minh Nguyệt!
Và vị quái thai cổ đại của tộc Cổ Đế, Cổ Đế Tử.
Phạm vi của hai người khoảng bốn ngàn năm trăm trượng.
Giờ khắc này, cả tòa cổ thành cũng sôi trào.,.....
Dù sao điều này đại biểu được Phi Tiên Lâu tán thành, cũng là tỷ lệ vào trong đó có thể thu hoạch được tiên duyên.
“Nếu ta không nhớ lầm, gần ngàn năm nay, trong số thiên kiêu đên Phi Tiên Lâu, phạm vi quanh hoa lớn nhất cũng chỉ có mấy trăm trượng...”
“Phần lớn đều là mấy trượng.”
“Tối hôm nay thật sự đã mở mang kiến thức...”
Rất nhiều tu sĩ chấn kinh.
“Mấy kỷ nguyên đến nay, trong ghi chép của Phi Tiên Lâu, giống như hơn năm ngàn trượng còn có thể dẫn động phi tiên chi quang tôi thể, nhục thân càng thêm thuần túy.”
Có lão nhân trầm tư, nghĩ đến ghi chép kia.
Nghe nói người kia có một loại thể chất ràng buộc với khí vận, có thiên phú nghịch thiên, mới đạt được trình độ kia.
“Nhưng kỷ lục này, cũng chỉ Hoàn Nhất cảnh mới có so sánh, vượt qua cảnh giới này, có lẽ thực lực sẽ thay đổi rất lớn, huống hồ thiên phú càng mạnh, cũng không đại biểu thực lực càng mạnh...”
“Thiên phú của bọn họ, dường như đã đạt đến đỉnh tiêm tại Hoàn Nhất cảnh.”
Bọn họ nói nhỏ, hôm nay đã có hai người đã đánh vỡ ghi chép kia, rất khiếp sợ.
Mà lúc này.
Dường như tất cả tu sĩ ở đây cùng nhìn về một phương hướng, bọn họ rất chờ mong, cũng rất hiếu kì.
Cho rằng Thần Tử Cố gia tuyệt đối có thể đánh vỡ ghi chép của Phi Tiên Lâu trong mấy kỷ nguyên này.
“Vị của Cố gia kia... Tại sao không có động tĩnh...”
Có người không kịp chờ đợi, thấy Cố Trường Sinh vẫn đang tinh luyện Chân Long chi huyết, không khỏi gấp gáp.
Giống như hắn ta mới là Cố Trường Sinh vậy.
Lúc này, quang hoa trong tay Cố Trường Sinh hiện lên, một cái bình ngọc không biết làm từ chất liệu nào xuất hiện, hắn cất Chân Long chi huyết vào trong đó.
“Cuối cùng đã hoàn thành.” Hắn nhẹ giọng nói.
Sau đó, hắn thấy tu sĩ toàn thành đang nhìn hắn, ánh mắt kia giống như đang nhìn thấy bảo vật tuyệt thế nào đó.
Cố Trường Sinh lắc đầu, vẻ mặt không hề lay động, ngay sau đó đứng dậy ngẩng đầu nhìn lại.
Cũng vào lúc này, thiên địa bỗng nhiên yên tĩnh.
Ầm ầm!
Giữa thiên địa giống như có tiếng sấm vang lên.
Nhưng cẩn thận nghe qua, sẽ phát hiện đây không phải là tiếng sấm, mà là đại đạo chi đồ đang xoay tròn, thong thả di động.
Bọn chúng di động về một phương hướng nào đó?
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, tất cả mọi người đều dại ra.
Cho dù những tồn tại kinh khủng nghe nói chạy đến, sống mấy chục, mấy trăm vạn năm cũng đều lộ ra vẻ chấn kinh không hiểu.
“Đại đạo chi đồ còn có thể di động sao? Tại sao trong điển tịch không có ghi chép!”
Trên mặt rất nhiều cổ lão hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi.
“Xem đi, bọn chúng đang di động đến phía Thần Tử Cố gia...”
Vô số quang hoa từ trên trời rơi xuống, che khuất bầu trời, vô cùng mênh mông, trong nháy mắt bao phủ Cố Trường Sinh.
Giờ khắc này, thiên địa lần nữa sôi trào.