Chương 179: Huyền Quy Xoay Người, Cõng Lên Bia Cổ, Đại Hội Dâng Tặng Lễ Vật
Lúc bình thường, bọn họ đã sớm thụ sủng nhược kinh, nhưng bây giờ bắt đầu tập mãi thành thói quen, cũng có thể nói chuyện không kiên nhẫn với đám nhân vật lớn này.
Hơn nữa, nhưng người này cũng không dám sinh ra một tia bất mãn.
Mà chuyện này!
Tất cả là do vị công tử trẻ tuổi kia mang đến cho Thác Thiên gia tộc!
“Ta có một rất quan trọng muốn nói với vị đại nhân trẻ tuổi kia, chắc hẳn ngài ấy sẽ cảm thấy hứng thú, mong mấy vị bẩm báo.”
Ba ngày sau, một vị lão giả mặc áo đen, mặt mũi dúm dó hiện thân chạy đến, cung kính nói với mấy người canh giữ tại cửa ra vào.
Rất nhiều tu sĩ nhìn thấy vậy, đều kinh hãi không thôi, đây rõ ràng là một lão đồ cổ nghe nói đã tạo hóa rồi, từng là đại trưởng lão một phương thánh địa!
Hơn nữa, mục đích đến đây của hắn ta không giống với những người còn lại.
Ông ta nói mình có chuyện phải bẩm báo.
“Chuyện gì?” Thị vệ nghe nói như thế, cũng giật mình.
Nhưng nghĩ rằng người này tuyệt đối không có can đảm lừa gạt vị đại nhân trẻ tuổi kia, liền nói câu chờ một lát, sau đó đi vào bẩm báo.
Tình cảnh như vậy, khiến không ít nhân vật lớn chấn kinh, sau đó chính là hối hận, sớm biết vậy bọn họ cũng dùng thủ đoạn này.
Không ít người suy đoán đây chỉ là kế sách mà lão nhân áo đen kia dùng để cầu kiến vị đại nhân trẻ tuổi mà thôi.
Rất nhanh, tên thị vệ đi vào bẩm báo lộ ra vẻ mặt khiếp sợ trở về, nói, “Công tử nói, để tất cả các ngươi đi vào.”
Cái gì?
Tất cả mọi người?
Đám nhân vật chờ ở đây rất lâu cũng nhao nhao kích động, lúc đầu bọn họ còn cho là mình không thể bái kiến vị đại nhân trẻ tuổi kia được.
Đám tu sĩ đến tử Tiên Vực cách đó không xa cũng lộ ra vẻ mặt như gặp quỷ, cảm thấy không có khả năng, lẩm bẩm nói, “Sao có thể..... Chẳng lẽ là do lòng chân thành đến sắt đá cũng mòn sao?”
Lão giả áo đen mỉm cười, giống như đã dự liệu được.
“Đi vào đi.” Ông ta nói như vậy, sau đó dẫn đầu đi vào.
Một đám Thánh Chủ đuổi theo sau lưng, vẻ mặt mang theo kích động, đám truyền nhân cũng thế, lòng tràn đầy kính sợ và tò mò.
Bên trong cung điện hùng vĩ.
Đám đại nhân vật của thánh địa cung kính phân sang hai bên, chờ đợi vị đại nhân trẻ tuổi kia đến.
Một bên khác trong cung điện, mấy vị lão nhân có bối phận cao của Thác Thiên gia tộc và tỷ đệ Thác Thiên Ngọc Linh, Thác Thiên Hạo Miểu cũng đứng đấy, rất rung động.
Thịnh cảnh như thế, chỉ có thời kì cổ lão gặp mặt Thần Linh mới có thể thấy, nhưng hôm nay lại được tái hiện.
Nói ra tuyệt đối sẽ khiến người ta chấn kinh.
Nhưng hôm nay không ai cảm thấy bất ngờ.
“Công tử lập tức tới ngay, nói các ngươi chờ một lát. Đừng nóng vội.”
Trong điện, Cổ Thần Mục từ tốn nói, ánh mắt chủ yếu rơi vào tên lão giả mặc áo đen, khóe miệng mang theo nụ cười kia.
Đoán ông ta định nói đến chuyện Không Thiền Giới sắp đại loạn, biết rõ nơi nào đó có một đầu Huyền Quy xoay người, trên lưng cõng một tấm bia cổ lão!
Cố Trường Sinh gật đầu, nói muốn gặp đám người này.
“Không dám không dám... Có thể gặp mặt đại nhân, chính là vinh hạnh của chúng ta.” Một vị tông chủ vội vàng khoát tay nói, rất hèn mọn nịnh nọt.
Liên Tinh lắc đầu, đoán được nguyên nhân công tử gặp đám người này.
“Cuối cùng... Sẽ nhìn thấy vị đại nhân trẻ tuổi kia rồi!”
“Những ngày này, ở Không Thiền Giới đều là tin tức của liên quan đến hắn.”
Không ít truyền nhân trẻ tuổi thầm nói trong lòng, đầu cúi thấp, nhưng ánh mắt lại vụng trộm nhìn về phía trước!
Đột nhiên!
Tất cả mọi người cảm giác trong cung điện cảm thấy hư không một trận mơ hồ, giống như bỗng nhiên vặn vẹo, mấy vị Thánh Chủ có tu vi cao thâm nhất cũng lộ ra vẻ hãi nhiên.
Bọn họ tu đạo mấy vạn năm, bây giờ cảnh giới đã đạt Thần Vương Cảnh, có thể nhìn xuống toàn bộ Không Thiền Giới, tung hoành vô địch, khó có địch thủ!
Nhưng bây giờ... Lại sinh ra cảm giác tim đập nhanh và sợ hãi.
Trong hư không, một nam tử áo trắng đi ra, chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó, lại giống như là trung tâm của thiên địa, chế trụ đạo xung quanh.
Thân ảnh mơ hồ, khó mà thấy rõ.
Bọn họ rõ ràng, đây không phải cố ý gây nên, mà trời sinh như thế, do có được một loại thể chất kinh khủng nào đó.
Khí tức càng vô cùng đáng sợ, căn bản không giống như thực lực mà người trẻ tuổi nên có.
“Không hổ là tồn tại trẻ tuổi vô địch đến từ Tiên Vực... Đoán chừng chúng ta cộng lại cũng không phải là đối thủ của hắn!”
Bọn họ rung động kinh hãi, thái độ càng phát thêm cung kính.
“Nói đi, ngươi biết chuyện gì.”
Vẻ mặt Cố Trường Sinh lạnh nhạt không gợn sóng, nhìn về phía lão giả áo đen, từ trong hư không rơi xuống.
Lúc hành tẩu, giống như có tiên khí lượn lờ quanh người.
Lúc này dường như tất cả mọi người đều sinh ra ảo giác, người này không nên xuất hiện trong nhân thế.
Mà là trích tiên xuất hiện trên bầu trời, không rành thế sự.
Cũng chỉ có tiên nhân, mới có vẻ mặt tự nhiên, siêu nhiên vật ngoại, không màng danh lợi như vậy.
“Các ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Cố Trường Sinh nhìn về phía đám nhân vật lớn kia, biết mà còn hỏi.
“Dựa vào sự thông minh của đại nhân, chắc hẳn đã sớm đoán được.” Một vị gia chủ của một thế gia cổ lão, Tôn gia nghe vậy, vội vàng nịnh nọt nói.
Nói xong, ông ta vội vàng móc một tấm thiệp từ trong ngực ra, bên trên chính là lễ bái lần này của Tôn gia bọn họ.
Ông ta nịnh nọt nói, “Lần đầu tiên tiểu nhân đến đây bái kiến đại nhân, cũng không biết đại nhân yêu thích cái gì, đám đồ chơi nhỏ này thể hiện kính ý, xem ngài có ưa thích không.”
Nói xong lại đưa tâm thiệp cho thị vệ đứng ở một bên.
Thị vệ nhận lây, do dự một chút, sau đó đọc trước mặt mọi người, “Mười Nguyên Tham Quả tám vạn năm, ngàn bình nước suối Hàn Ngọc, ngàn khỏa thiên linh bảo châu... Ba trăm triệu viên cực phẩm linh thạch, tỷ viên thượng phẩm linh thạch...”
Âm thanh của thị vệ không lớn, nhưng ở trong đại điện an tĩnh này lại vô cùng rõ ràng.
Mỗi người trong Thác Thiên gia tộc nghe vậy, đôi mắt đột nhiên rụt lại, hít một hơi lạnh.
Mỗi kiện trong đó đều cực kì trân quý.
Chỉ lấy Nguyên Tham Quả tới nói.
Một vạn năm đã rất thưa thớt, dường như không gặp được, đừng nói đến tám vạn năm.
Bởi vì bên trong món đồ chơi này ẩn chứa tinh khí thiên địa rất phong phú.
Năm tháng lâu một chút, bên trong thậm chí đã ngưng tụ mảnh vỡ đại đạo, tiếp nhận quy tắc thiên địa, ẩn chứa huyền diệu biến hóa.
Điểm lợi hại nhất là, Nguyên Tham Quả có thể giúp tu sĩ đề cao tỷ lệ thành công lúc phá cảnh.
Một thành tỉ lệ có thể tăng đến ba thành, đối với người trẻ tuổi mà nói chính là chí bảo.
Lúc này Thác Thiên Ngọc Linh và Thác Thiên Hạo Miểu đều vô cùng khiếp sợ nhìn về phía gia chủ Tôn gia, đây là lấy tất cả của cải ra sao?
Đã có người đầu tiên, đám nhân vật lớn còn lại cũng nhao nhao bắt chước, lấy ra tấm thiệp mình đã sớm chuẩn bị!
Một thời gian, trong điện chính là đại hội dâng tặng lễ vật!